Chương 217: Chuẩn bị rời khỏi không gian châu
Trần Minh Quân bước ra khỏi nơi bế quan, thoáng nhìn cảnh sắc xung quanh.
Thời điểm này, Lạc Hồng Thần Quốc đã bước vào mùa xuân. Vạn vật như được tái sinh, phát triển mạnh mẽ. Thực vật đua nhau đâm chồi nảy lộc. Hướng mắt ra xa, tầm nhìn bị phủ kín bởi màu xanh của sự sống. Từng cánh hoa rực rỡ sắc màu xen kẽ vào mảng xanh. Tạo ra khung cảnh xinh đẹp lung linh dưới ánh nắng ấm áp của ngày mới.
Trần Minh Quân hít sâu một hơi, thả lỏng tâm trạng rồi cất bước đi về phía căn nhà của Hư Tử Linh.
Qua 6 năm sống ở thị trấn nhỏ này, Hư Tử Linh đã không còn tự c·ách l·y bản thân. Thời gian trôi qua, cô đã suy nghĩ thông suốt nhiều thứ. Không nói là tin tưởng Trần Minh Quân hoàn toàn, nhưng cũng không còn kiên định phán đoán của ngày trước.
Dù sự thật có ra làm sao thì việc mà cô nên làm là tranh thủ mạnh lên. Vì vậy, hơn một năm sau khi đến đây. Cô đã chủ động gặp gỡ, nói chuyện và làm quen với những người khác. Một là muốn tìm hiểu một chút về Trần Minh Quân, hai là nhìn xem Trần Minh Quân dạy những người này tu luyện kiểu gì.
Chuyện như vậy sẽ không tránh khỏi tầm mắt của Trần Minh Quân. Vì vậy, hắn cũng mở lời với đám thuộc hạ, nếu Hư Tử Linh có hỏi thì cứ truyền lại Minh Quân Tiên Pháp cho cô.
Tiếp theo, mọi thứ diễn ra thuận lợi như kỳ vọng của Hư Tử Linh. Cô nhanh chóng thân quen với mọi người, nhất là La Ly và những chị em khác. Số lượng phụ nữ ở thị trấn chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Thành ra, họ cũng rất vui khi có thêm chị em khác nhập hội.
Cũng không chờ Hư Tử Linh thăm dò, La Ly đã chủ động hỏi Hư Tử Linh có muốn học phương pháp tu luyện do Trần Minh Quân truyền dạy hay không. Hư Tử Linh có chút bất ngờ nhưng cũng không từ chối.
Không nghe thì thôi, sau khi nghe xong Minh Quân Tiên Pháp thì Hư Tử Linh kh·iếp sợ vô cùng. Phải qua hơn một tháng thì Hư Tử Linh mới có thể bình tĩnh lại được. Lúc đó, cảm xúc của cô là kích động tột độ. Hư Tử Linh cũng tự nhận thức được, nếu để lộ ra bên ngoài, tầm ảnh hưởng mà Minh Quân Tiên Pháp tạo ra sẽ làm rung chuyển cả vũ trụ.
Vì vậy, Hư Tử Linh bắt đầu tin tưởng Trần Minh Quân hơn. Đồng thời, cô cũng cảm thấy bi ai nhiều hơn. Bởi vì, nếu Trần Minh Quân nói là sự thật, có nghĩa là cô đã trở thành người sống sót của một gia tộc đã bị diệt tộc.
Sau đó, Hư Tử Linh quyết định đi tìm Trần Minh Quân nói chuyện một lần nữa. Lần đó, cô cẩn thận lắng nghe, phân tích kỹ càng từng lời nói, từng tình huống mà Trần Minh Quân kể.
Cuối cùng, Hư Tử Linh đã tin tưởng Trần Minh Quân hơn 90%. Chính vì vậy mà tinh thần của cô bị suy sụp một thời gian. Nhưng lần này cô không phải một thân một mình tự vượt qua, vì đã có đám người La Ly luôn bên cạnh an ủi.
Sau khi vượt qua được nỗi đau, Hư Tử Linh bắt đầu cải tu theo Minh Quân Tiên Pháp. Cô cũng biết, muốn báo thù thì bản thân phải mạnh. Mà Minh Quân Tiên Pháp chính là cơ duyên to lớn nhất đời cô. Có Minh Quân Tiên Pháp, cô tin tưởng bản thân chắc chắn có thể nhanh chóng báo được thù.
Để đảm bảo an toàn, Trần Minh Quân đã âm thầm thi triển Lạc Thần Thuật lên Hư Tử Linh. Hắn cũng không tiêm nhiễm ý chí trung thành hay thứ gì khác, chỉ đơn giản là ý chí không tiết lộ Minh Quân Tiên Pháp ra ngoài.
Dưới tác dụng của Lạc Thần Thuật, Hư Tử Linh cũng hạ quyết tâm. Sau khi ra bên ngoài, tuyệt đối sẽ không nói nửa lời liên quan tới Minh Quân Tiên Pháp.
Thứ đáng sợ của Lạc Thần Thuật chính là bản thân người trúng chiêu sẽ tự nghĩ bản thân muốn làm theo ý chí của Lạc Thần Thuật, không hề hay biết đó là do người khác chỉnh sửa suy nghĩ của bản thân.
Trần Minh Quân làm như vậy là để bảo vệ bản thân và cũng là bảo vệ Hư Tử Linh. Nếu để người có tâm nghe được, nói không chừng sẽ sinh ra tai họa diệt sạch một tinh cầu. Chuyện này thì hắn không nghi ngờ một chút nào. Cho nên, trước khi bản thân có đủ thực lực, hắn cũng sẽ không tùy tiện đi truyền bá Minh Quân Tiên Pháp ra vũ trụ.
Kể từ lần đó, Hư Tử Linh một lòng một dạ tu luyện. Trần Minh Quân cũng thường xuyên ở trạng thái bế quan. Không ai làm phiền ai.
Hôm nay, Trần Minh Quân đã củng cố xong cảnh giới Linh Đồ Nhất Trọng. Hắn đang có ý định rời khỏi không gian châu, nên muốn đến gặp Hư Tử Linh, hỏi xem cô có muốn rời đi như trước đây từng nói hay không?
Người tu luyện sau khi mở ra khí hải sẽ được xem là tu sĩ chính thức, còn gọi là linh sĩ. Cảnh giới của linh sĩ chia làm 3 giai đoạn lớn.
Giai đoạn đầu tiên là Hạ Cấp Linh Sĩ, tương ứng với Linh Sĩ Tam Tinh trở xuống.
Giai đoạn thứ hai là Trung Cấp Linh Sĩ, tương ứng với Linh Sĩ Tứ Tinh đến Linh Sĩ Lục Tinh.
Giai đoạn thứ ba là Cao Cấp Linh Sĩ, tương ứng với Linh Sĩ Thất Tinh đến Linh Sĩ Cửu Tinh.
Vượt qua Linh Sĩ Cửu Tinh thì bước vào lĩnh vực trường sinh, không còn là linh sĩ.
Ở cấp độ linh sĩ, người tu luyện phải không ngừng mở thêm khí hải. Cứ mỗi 10 khí hải thì có thể hình thành một cái nội thể tinh trận. Khi tinh trận hình thành, mỗi khi linh sĩ điều động linh khí thì sẽ xuất hiện hư ảnh một ngôi sao trên đỉnh đầu. Dựa theo số ngôi sao mà biết được trình độ tu vi của linh sĩ.
“Trọng” là số khí hải mới ở mỗi “Tinh”. Ví dụ “ngũ tinh linh sĩ tam trọng” sẽ tương ứng với 53 cái khí hải, hình thành được 5 cái tinh trận và dư ra 3 cái khí hải.
Linh sĩ chưa có tinh trận còn gọi là Linh Đồ, ám chỉ là học đồ trong giới linh sĩ. Không thể so được với linh sĩ đã có tinh trận.
Dựa theo đó, tu vi hiện tại của Trần Minh Quân chính là Linh Đồ Nhất Trọng.
Khi Trần Minh Quân tìm tới nơi, Hư Tử Linh vẫn đang tu luyện trong nhà. Hắn cũng không đi dò xét mà trực tiếp chạm lên trận pháp có công dụng như chuông cửa.
Hư Tử Linh cảm nhận được tiếng chuông báo thì đình chỉ tu luyện. Thần thức tràn ra kiểm tra, khi thấy người đến là Trần Minh Quân thì cô liền đứng lên đi ra mở cửa.
“Tiểu nữ kính chào Tiểu Tổ! Không biết Tiểu Tổ tìm tiểu nữ là có chuyện gì c·ần s·ai bảo?”
Hư Tử Linh vẫn hành lễ với Trần Minh Quân như trước đây. Nhưng không còn là vì đối phó mà là thực sự xem Trần Minh Quân là Tiểu Tổ.
Nếu xét kỹ mà nói, Trần Minh Quân không phải truyền nhân mà là chủ nhân của Hư Tôn Giả. Địa vị cao hơn cả lão tổ của Hư gia. Cho nên, hai chữ tiểu tổ này hoàn toàn không có vấn đề gì.
Trần Minh Quân đã nói nhiều lần, nhưng Hư Tử Linh không chịu sửa đổi, nên hắn cũng đành chịu.
“Ta đến tìm công chúa là muốn hỏi công chúa một chuyện. Trong vòng vài ngày tới ta sẽ rời khỏi không gian châu. Nếu công chúa muốn đi cùng, thì hãy chuẩn bị sẵn sàng.”
Hư Tử Linh nghe vậy thì trong lòng vô cùng đắn đo. Nếu là trước đây, chắc chắn cô sẽ không có chút do dự nào mà vui mừng chờ đợi được rời khỏi không gian châu.
Nhưng hiện tại đã khác. Nếu rời khỏi không gian châu thì cũng đồng nghĩa với việc rời khỏi hoàn cảnh an toàn. Với thực lực hiện tại, dù cô có trở lại Ngũ Sắc Tinh Hệ thì cũng không có khả năng giành lại Tử Tinh. Đơn giản chính là hành vi tự đâm đầu vào chỗ c·hết.
Sau khi suy nghĩ một hồi lâu, Hư Tử Linh vẫn ở trạng thái trầm tư, không nói lời nói.
Trần Minh Quân thấy vậy thì cũng hiểu, hắn liền nói tiếp
“Công chúa cũng không cần quyết định ngay! Vài ngày sau, trước khi rời đi ta sẽ đến tìm công chúa lần nữa.”
Lúc này, Hư Tử Linh mới phát hiện bản thân thất lễ, còn chưa mời Trần Minh Quân vào nhà mà cứ đứng ngoài cửa nói chuyện. Cô liền vội cung kính nói
“Xin Tiểu Tổ tha tội thất lễ. Kính mời tiểu tổ vào trong rồi lại nói tiếp!”
Trần Minh Quân mỉm cười đáp
“Công chúa không cần để ý, ta còn có việc muốn làm. Mấy ngày sau ta sẽ đến tìm công chúa hỏi lại. Nhưng mà, vì sợ an toàn của công chúa, ta khuyên công chúa khoan hãy trở lại Ngũ Sắc Tinh Hệ. Còn nếu công chúa nhất định phải đi, ta sẽ cung cấp cho công chúa một lượng lớn tài nguyên tu luyện cùng với phi thuyền vũ trụ đủ cường đại. Chỉ cần công chúa không hành động lỗ mãng, ta tin chắc an toàn không là vấn đề.”
Nói xong, hắn liền rời khỏi nhà Hư Tư Linh, tiến về khu tập võ của thị trấn. Thần niệm ầm ầm tràn ra, bao trọn cả thị trấn, truyền âm vào trong đầu tất cả mọi người, ngoại trừ những tù nhân. Ra lệnh cho họ đến khu tập võ.
Lần cuối hắn kiểm tra mọi chuyện đã là 2 năm trước. Trong 2 năm này, không biết mọi người đã tu luyện đến trình độ nào? Còn Lạc Hồng Thần Quốc thì đã phát triển tới đâu?