Chương 206: Lạc Hồng Quân
Sau khi phân công nhiệm vụ cho tứ đại gia tộc. Trần Minh Quân lại hướng dẫn chi tiết cách tổ chức đại hội võ lâm theo ý hắn. Cũng không có gì lạ, đơn giản là hắn muốn mọi chuyện diễn ra giống như mấy buổi hội thảo hay họp báo trên Trái Đất.
Đồng thời, hắn cũng nói cho họ biết. Mọi chuyện diễn ra tại Bách Sơn Thành sẽ được truyền hình trực tiếp trên toàn bộ lãnh thổ Lạc Hồng Thần Quốc. Nhờ đó, công việc tuyên truyền hậu đại hội cũng sẽ đỡ vất vả hơn.
Nghe tới truyền hình trực tiếp, bốn lão đều không hiểu đó là cái gì. Trần Minh Quân giải thích một phen thì họ mới hiểu được.
Hắn sẽ đem hình ảnh và âm thanh tại đại hội võ lâm tu sĩ truyền phát lại trên bầu trời thành trấn trên cả nước. Nhờ đó, người dân và tu sĩ không đến kịp cũng sẽ nắm bắt được thông tin.
Nghe như vậy, Nhân Tâm nhớ lại chuyện Trần Minh Quân từng làm ra nguyên cái mô hình Bách Sơn Thành trước mặt mình. Trong lòng liền hiểu ra, cũng không còn cảm thấy đó là chuyện gì to tát nữa. Tuy nhiên, ba người còn lại thì vẫn chưa chứng kiến, nên cũng không biết cụ thể truyền hình trực tiếp có bộ dáng thế nào. Chỉ có thể thầm ghi nhớ trong lòng, chờ khi trở về sẽ bám lấy Nhân Tâm lão đầu mà hỏi.
Giao phó xong mọi chuyện, Trần Minh Quân cho bốn lão tổ của tứ đại gia tộc rời đi. Kế tiếp, hắn truyền tin cho Cửu Ngôn và U Thông rồi tiếp tục chờ đợi.
Cửu Ngôn hoàng đế đã đến Bách Sơn Thành từ rất sớm. Đi theo cùng còn có nhiều văn võ bá quan. Hơn nữa, phần lớn tộc nhân tiêu biểu của La Vu gia tộc cũng đến. Dẫn đầu chính là 3 người U Thông, Kiến Thất và Ngư Đài.
Khoảng một tiếng đồng hồ sau, Cửu Ngôn cùng với U Thông đã tìm tới chỗ Trần Minh Quân. Lần này, Trần Minh Quân chỉ triệu tập đúng 2 người này, nên họ không dẫn theo ai khác.
Vừa gặp Trần Minh Quân, cả 2 đồng thời quỳ xuống hành lễ
“Thuộc hạ tham kiến đại nhân”
“Thuộc hạ tham kiến đại nhân”
Trần Minh Quân đã sớm nhìn thấy họ từ xa, thấy họ hành lễ thì phất tay nói
“Đứng lên cả đi!”
“Cảm ơn đại nhân”
“Cảm ơn đại nhân”
Cả 2 đồng thời nói cảm ơn rồi đứng lên tại chỗ, chờ Trần Minh Quân phân phó.
“Bổn tọa đã phân công nhiệm vụ cho bốn người Nhân Tâm, Cửu Loan, Khai Phú và Gia Tuấn. Bây giờ là nhiệm vụ cho 2 người các ngươi.”
“Thuộc hạ xin lắng nghe!” Cửu Ngôn và U Thông gần như đồng thời hô lên
“Cửu Ngôn, trước đây bổn tọa đã nói với ngươi về chuyện kiến thiết hạ tầng giao thông trên toàn bộ quốc gia. Bổn tọa đã giao nhiệm vụ đó cho Gia Tuấn, hắn sẽ là Đại Đốc Công. Khi kết thúc đại hội võ lâm tu sĩ, ngươi hãy hỗ trợ hắn làm tốt chuyện này”
“Thuộc hạ đã rõ!” Cửu Ngôn vội đáp
Trần Minh Quân lại nói tiếp
“Còn nữa, việc cải cách hành chính sẽ mất thời gian khá dài để triển khai và thích nghi. Tuy nhiên, q·uân đ·ội thì cần đẩy nhanh cải tiến. Kể từ giờ, q·uân đ·ội sẽ được gọi là Lạc Hồng Quân. Hoàng đế sẽ là người nắm quân quyền cao nhất. Dưới hoàng đế sẽ có 3 đại nguyên soái, phân biệt là Hậu Cần Đại Nguyên Soái, Quân Luật Đại Nguyên Soái và Quân Lực Đại Nguyên Soái.”
“Hậu Cần Đại Nguyên Soái là người thống lĩnh toàn bộ quân hậu cần. Cũng chịu toàn bộ trách nhiệm cũng như quyền lực liên quan tới vấn đề hậu cần trong quân. Bao gồm cả lương thực, quần áo, chiến giáp, binh khí, … vân vân”
“Quân Luật Đại Nguyên Soái là người thống lĩnh toàn bộ quân hình luật. Có trách nhiệm giá·m s·át, phát hiện và t·rừng t·rị quân sĩ vi phạm quân luật. Bất cứ quân sĩ nào vi phạm quân luật đều phải qua xét xử và kết án từ quân hình luật”
“Cuối cùng, Quân Lực Đại Nguyên Soái là thống lĩnh của chiến quân. Chịu trách nhiệm và phụ trách toàn bộ quyền lực liên quan tới hành quân và chiến đấu”
“Ngoài ra, quân nhân sẽ có chế độ nhất định. Tùy vào loại quân và cấp bậc mà sẽ có quân nhu mỗi tháng tương ứng. Trong đó, sẽ không thiếu tài nguyên tu luyện. Do đó, khi xét cấp bậc trong quân, ngoài thành tích ra thì còn phải xét cả trình độ tu vi”
“Cuối cùng, bổn tọa muốn xác lập một chế độ nghĩa vụ quân sự bắt buộc đối với toàn dân. Chỉ cần là người dân của Lạc Hồng Thần Quốc thì phải có nghĩa vụ tham gia phục vụ q·uân đ·ội trong 2 năm. Bất kể ngành nghề, nhiệm vụ, giới tính, không ngoại lệ một ai, dù cho là con thân sinh của hoàng đế cũng vậy. Dĩ nhiên, sẽ có giới hạn độ tuổi và cho phép tự chọn thời điểm thực hiện nghĩa vụ quân sự”
“Tất cả chuyện vừa nói, bổn tọa đã ghi đầy đủ và chi tiết trong quyển sách này. Ngươi hãy tự đọc mà bắt đầu tiến hành. Trước tiên, hãy tuyên bố chính sách q·uân đ·ội và nghĩa vụ quân sự trong dịp đại hội võ lâm này.”
Nói tới đây, một quyển sách đã được ngưng tụ và bay về phía Cửu Ngôn. Trên bìa sách là dòng chữ “Lạc Hồng Quân - Cơ cấu và quân luật”
Cửu Ngôn cung kính đưa hai tay cầm lấy rồi cung kính đáp
“Tuân lệnh đại nhân!”
Sau khi nói xong, Cửu Ngôn từ từ lui xuống.
Trần Minh Quân giao nhiệm vụ cho Cửu Ngôn xong thì đưa mắt nhìn U Thông. Có một nhiệm vụ mà hắn chưa tìm được người thích hợp để giao. Đó chính là chuyện nghiên cứu chế tạo tàu hỏa. U Thông và gia tộc La Vu hay bất cứ gia tộc nào trong thế giới này đều có hiểu biết rất ít đối với khoa học.
Thân tàu, đoàn tàu kể cả đường ray cũng không quá khó, chỉ cần mô tả rõ ràng thì thế giới này có thể chế tạo được. Nhưng động cơ thì không đơn giản như vậy. Quan trọng nhất là, Trần Minh Quân không muốn dùng động cơ đốt nhiên liệu hóa thạch.
Vấn đề này đối với việc phát triển quốc gia là vô cùng quan trọng. Hắn đã có kế hoạch kiến thiết đại lộ, nhưng phương tiện chủ yếu của thế giới này là xe thú kéo. Tuy loại thú kéo xe này có tốc độ khá nhanh, nhưng dù sao cũng là phương pháp thô sơ, không thể phát triển thành đại trà.
Thử tưởng tượng, khi khắp nơi đều là xe thú kéo. Vấn nạn làm người ta mệt mỏi nhất lại là phân thải ra của thú kéo xe. Chuyện này làm hắn nhớ lại một câu chuyện khá thú vị ở Mỹ. Nghe nói, vào thời xe ngựa phổ biến, có một chuyên gia đã từng tính. Chỉ cần thêm vài năm, toàn bộ thành phố New York sẽ ngập trong phân ngựa.
Còn nếu sử dụng động cơ điện thì lại gặp vấn đề pin. Theo hắn biết, động cơ điện có sức kéo cả một đoàn tàu thì không phải đơn giản. Nói gì tới nguồn năng lượng để nó duy trì hoạt động. Còn nếu thiết lập đường dây thì lại quá dễ hổng và tốn nhiều công sức bảo trì.
Đột nhiên, Trần Minh Quân nhớ tới một loại động cơ. Đó chính là động cơ đốt ngoài Stirling. Loại động cơ này chỉ cần duy trì một cực nóng và một cực lạnh là có thể vận hành mãi mãi. Hắn cũng không cần giải thích nguyên lý động lực học của nó. Chỉ cần có bản vẽ thiết kế là người của thế giới này có thể tạo ra bằng phương pháp thủ công. Thậm chí, hắn có thể tạo ra một động cơ mẫu, dễ dàng tháo lắp ra thành từng chi tiết. Dựa theo động cơ mẫu thì lại càng dễ làm theo hơn.
Vấn đề nguồn năng lượng tạo ra cực nóng và cực lạnh để vận hành cũng không khó khăn, lại có liên quan mật thiết với tu luyện. Chính là sử dụng trận pháp tụ nhiệt, trận pháp cách nhiệt và trận pháp tản nhiệt. Cũng không cần loại trận pháp quá cao, loại bình thường cũng được. Người bình thường cũng có thể tạo ra, chỉ là sẽ hơi hao tổn tinh thần lực, gây mệt mỏi mà thôi.
Cuối cùng, Trần Minh Quân hướng U Thông nói
“U Thông, bổn tọa có một nhiệm vụ cho gia tộc La Vu. Chính là đi nghiên cứu chế tạo loại phương tiện di chuyển thế này.”
Nói tới đây, hắn dùng sức mạnh của không gian châu, tạo ra một cái đường ray tàu hỏa vòng quanh đỉnh núi. Kế tiếp, hắn tạo ra một đoàn tàu có 5 toa và một đầu kéo. Hình dáng đoàn tàu được hắn dựa theo hình dáng tàu cao tốc để làm, nhìn rất hiện đại và đẹp mắt.
Do chưa có thiết kế cụ thể phần động cơ và các bộ phận điều khiển liên quan. Nên đầu kéo của đoàn tàu chỉ có hình thức.
Lúc này, Trần Minh Quân đưa ra ý niệm, làm cho đầu tàu di chuyển. Thế là, cả đoàn tàu bắt đầu lăn bánh, tốc độ từ từ tăng lên. Không bao lâu sau, tốc độ đã lên tới hơn 300 km mỗi giờ. Bình thường mà nói, tốc độ này mà chạy vòng quanh núi thì chắc chắn không được. Nhưng toàn bộ lực li tâm đều bị hắn loại trừ và áp chế. Nên đoàn tàu di chuyển rất mượt.
Sau khi đoàn tàu chạy vài vòng thì Trần Minh Quân cho dừng lại và nói
“Thứ này sẽ trở thành phương tiện di chuyển đường xa. Với tốc độ cao nhất, có thể di chuyển xuyên qua Lạc Hồng Thần Quốc trong thời gian ngắn. Tiết kiệm được rất nhiều thời gian và tiền bạc, giúp cho người dân đi lại dễ dàng. Kết nối các vùng xa xôi lại với nhau, việc phòng vệ cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều.”
Trần Minh Quân nói tới đây, Cửu Ngôn đã nhìn đoàn tàu một cách chăm chăm. Ánh mắt không khỏi sáng rực lên. Là hoàng đế của một quốc gia, hắn hiểu rõ thứ này sẽ mang lại lợi ích to lớn thế nào cho quốc gia. Có thể nói là phát triển về mọi mặt. Kinh tế, an ninh, quốc phòng, tất sẽ nâng cấp toàn vẹn.
Trần Minh Quân lại nói tiếp
“Việc phát triển hạ tầng giao thông, bổn tọa đã giao cho Gia Tuấn. Cho nên, việc thi công đường ray trên toàn quốc có thể giao cho bên đó làm. Tuy nhiên, đường ray sẽ phải làm ngầm dưới lòng đất. Khó khăn sẽ không nhỏ. Khi nào bắt đầu tiến hành, bổn tọa sẽ có hướng dẫn chi tiết. Riêng gia tộc La Vu thì hãy vận dụng toàn lực đi chế tạo mấy cái toa tàu này. Còn phần đầu tàu, về sau bổn tọa sẽ gửi thiết kế chi tiết.”
Lúc này, U Thông mới cung kính đáp
“Thuộc hạ đã rõ, toàn bộ gia tộc La Vu sẽ dùng toàn lực đi chế tạo theo lệnh đại nhân”
Trần Minh Quân gật đầu rồi nói
“Vậy ngươi hay thu đoàn tàu này vào nhẫn không gian đi. Xem như là mẫu mà chế tạo theo”