Chương 203: Bắt đầu khai phá nội không gian đại huyệt
Theo hiểu biết của giới tu sĩ trong vũ trụ. Quá trình khai huyệt thì dùng chân khí để kích thích đại huyệt, giúp chúng chuyển từ trạng thái ngủ đông sang trạng thái thức tỉnh. Tới khi nào muốn mở ra khí hải của đại huyệt, tức là nội không gian của đại huyệt, thì phải dùng linh khí làm nguyên liệu.
Lý do rất đơn giản, một khi tiếp tục dùng chân khí làm nguyên liệu, nội không gian vẫn có thể được khai thông, nhưng chỉ có thể khai thông một cái duy nhất. Sau đó, dù có tiêu tốn bao nhiêu chân khí thì cũng không có hiệu quả.
Về việc này thì các bậc tiền bối cao nhân cũng có vài nhận xét. Đa số đều cho rằng năng lượng của chân khí là quá nhỏ yếu, lại hỗn tạp và không có linh tính. Chỉ có thể miễn cưỡng khai mở một nội không gian. Hậu quả chính là, thân thể sẽ gặp phải bế tắc bởi sự hỗn tạp của chân khí, dẫn tới kháng tính hoàn toàn.
Mặc dù là vậy, cũng có không ít người chọn con đường này. Dù không được xem là một tu sĩ, nhưng cũng là một cao thủ tiên thiên, đỉnh phong trong thế tục.
Bỏ chuyện linh tinh này sang một bên. Hiện tại, Trần Minh Quân đang phấn khởi tinh thần, rất muốn ngay lập tức tiến hành khai mở nội không gian. Hắn suy tính trong lòng, nên chọn đại huyệt nào làm cái khí hải đầu tiên.
Nếu là trước kia, hắn sẽ không do dự chọn huyệt khí hải. Tên huyệt cũng là khí hải, giống như một sự trùng hợp. Nhưng hiện tại thì đã khác. Thứ tự khai huyệt chính xác phải bắt đầu từ tam hoa trên đầu. Cho nên, theo hắn suy nghĩ, thứ tự khai mở nội không gian cũng nên theo lộ tuyến này.
Tam hoa trên đầu gồm có Thần Hải, Bách Hải và Bách Hội. Nội không gian tương ứng của chúng cũng đã được khai mở lúc được kích hoạt. Nguyên liệu được dùng để mở ra nội không gian của chúng là năng lượng tinh thần. Cho nên, không gian đó cũng được gọi là không gian linh hồn, là nơi chứa linh hồn lực cùng tinh thần lực. Đồng thời cũng là nơi lưu trú của 3 thực thể linh hồn Trần Minh Quân.
Bỏ qua tam hoa, đại huyệt tiếp theo trong thứ tự chính là Ấn Đường rồi tới Linh Đài. Cho tới thứ tự 13 thì mới là huyệt Khí Hải.
Trần Minh Quân hơi ước lượng thời gian, rồi không đắn đo thêm. Hắn khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tiến hành vận chuyển đại chu thiên. Linh khí tràn đầy trong kỳ kinh bát mạch cũng theo chu thiên mà ầm ầm dịch chuyển.
Lúc linh khí đến vị trí huyệt Ấn Đường, Trần Minh Quân cưỡng chế dòng di chuyển, chuyển hướng chúng dồn hết về đó.
Một cảm giác bế tắc sinh ra, đi kèm theo đó là đau đớn mãnh liệt. Nhưng Trần Minh Quân không hề nhíu mày một chút nào. So với cơn đau lúc trước, cơn đau này xem ra nhỏ bé không đáng kể.
Theo đó, tại vị trí huyệt Ấn Đường xảy ra tình trạng dồn nén cực độ. Áp lực linh khí mỗi lúc một nhiều hơn. Kinh mạch cũng bị áp lực linh khí làm cho phồng to lên, bắt đầu hình thành một cái quả bóng linh khí.
Dần dần, vùng da thịt ở giữa trán của Trần Minh Quân bắt đầu nhô lên. Áp lực của kinh mạch quá lớn nên đã sinh ra ảnh hưởng đến huyết nhục. Nhìn vào cục u này, trông rất giống như là hắn mới vừa bị thứ gì đó đập cho một phát.
Dưới sự quan sát bằng thần niệm, Trần Minh Quân nhìn thấy một cái quang cầu rực rỡ ngay tại mi tâm. Quang cầu này đã to bằng quả trứng gà, và đang không ngừng sáng thêm.
Theo thời gian, linh khí sát nhập vào càng lúc càng khó khăn. Áp lục ở bên trong quan cầu này đã đạt tới một con số nào đó, dường như sắp chạm ngưỡng tối đa. Trần Minh Quân có cảm giác, nếu còn tăng thêm áp lực, nói không chừng kinh mạch sẽ bị vỡ ra.
Một khi kinh mạch vỡ ra, đó chính là một v·ết t·hương vô cùng nghiêm trọng, rất khó phục hồi.
Kinh mạch không hữu hình như mạch máu con người. Đó là tồn tại vô hình, chỉ có thể nhìn thấy bằng lực lượng có liên quan tới linh hồn.
Bản chất của chân khí hoặc linh khí cũng là vô hình. Mặc dù vô hình nhưng lại có ảnh hưởng vật lý hữu hình. Cho nên chân khí và linh khí mới có thể được lưu trữ bên trong kinh mạch.
Trần Minh Quân hơi lo lắng, hắn không biết là có nên tiếp tục dồn nén linh khí nữa hay không? Nếu không dồn nén thì sẽ không thể khai thông con đường dẫn tới nội không gian của huyệt Ấn Đường. Nhưng nếu tiếp tục, rất có thể kinh mạch sẽ chịu không được mà vỡ ra.
Áp lực linh khí đang có tại huyệt Ấn Đường đã cao hơn gấp đôi so với mức cần thiết. Ít nhất thì đó là những gì Trần Minh Quân được biết từ ký ức của Hư Tôn Giả.
Nói như vậy không có nghĩa là quá trình khai thông nội không gian sẽ đơn giản và nhanh chóng như thế. Mức cần thiết mà Trần Minh Quân nói tới chỉ là giai đoạn đầu mà thôi. Cũng tức là giai đoạn bào mòn bế tắc, tìm kiếm lối vào.
Khi đã tìm được lối vào thì mới bắt đầu tiêu hao đại lượng linh khí để khai thông, mở rộng con đường. Quá trình khai thông này là lâu nhất và tiêu tốn nhiều linh khí nhất.
Trần Minh Quân cắn răng, quyết tâm tiếp tục tăng áp lực lên. Bởi vì hắn biết, nếu không tìm được con đường thì lần sau sẽ còn khó tìm hơn. Lần đầu đã khó thế này, để đến lần sau, nói không chừng sẽ thực sự bế tắc.
Mặc dù vậy, Trần Minh Quân muốn tiếp tục tăng áp lực cũng không dễ dàng. Giống như nén lò xo, lúc đầu sẽ rất nhẹ, nhưng càng nén thì phản lực sẽ càng mạnh. Tình trạng tại huyệt Ấn Đường cũng tương tự như một cái lò xo bị nén cực độ. Mỗi một chút xíu tăng thêm linh khí cũng cần tiêu tốn đại lượng tinh thần lực.
Nếu là người khác, chắc chắn đã bất lực rồi. Nhưng Trần Minh Quân sở hữu lượng tinh thần lực khổng lồ. Cho nên, tiêu hao này vẫn là nằm trong mức chịu đựng của hắn. Thậm chí, có thể nói tiêu hao này quá nhỏ bé so với lượng tinh thần lực mà hắn có.
Chỉ là, phải chống lại phản lực khổng lồ trong một không gian to chỉ bằng quả trứng gà làm hắn rất là khó chịu. Ngoài đau đớn ra thì còn có cảm giác tinh thần tê dại. Nói tóm lại là cả thân thể lẫn linh hồn đều không thoải mái.
Ở phía ngoài, cục u trên trán hắn đã căng phồng lên. Làn da chỗ đó bị kéo giãn tới mức sáng bóng như gương. Còn có thể nhìn thấy từng tia máu huyết ở bên dưới lớp da.
Rồi “xoạc” một tiếng, lớp da trên trán bị rách ra một đường. Máu từ đó bắn ra thành một tia dài. Vết rách chỉ là khởi đầu, có thể thấy toàn bộ cục u giống như sắp nổ tung.
Trần Minh Quân gần như bị tê dại cảm xúc, hắn không còn cảm thấy chút đau đớn nào. Đó là vì toàn bộ tinh thần của hắn đều bị áp lực linh khí tại huyệt Ấn Đường làm cho căng cứng.
Đúng lúc Trần Minh Quân cảm giác đầu như sắp nổ tung. Gần như khi hắn muốn từ bỏ dồn nén linh khí thì áp lực đó đột ngột giảm mạnh.
Toàn bộ linh khí áp suất cao đều đồng loạt hướng đến một điểm nào đó mà ào ạt di chuyển qua. Chưa đầy một cái chớp mắt thì đã biến mất toàn bộ. Việc này giống như chúng ta đăm cây kim vào một cái bong bóng bay, nhưng bong bóng bay không vỡ, toàn bộ không khí bên trong sẽ theo lỗ hổng mà thoát đi.
Trần Minh Quân thở phào nhẹ nhõm
“Cuối cùng cũng tìm thấy lối vào con đường dẫn tới nội không gian rồi! Nếu mà kéo dài thêm chút nữa thôi là mình buộc phải từ bỏ lần này rồi!”
Trần Minh Quân thả lỏng thân thể. Lúc này, toàn thân của hắn đã ướt đẫm mồ hôi. Lần này, mồ hôi là do sự căng thẳng tột đột mà ra.
Khi tinh thần đã thả lỏng, Trần Minh Quân liền cảm nhận được một chút đau rát trên trán. Đồng thời, tầm nhìn của đôi mắt cũng bị nhuộm lên một màu đỏ tươi.
Trần Minh Quân lấy tay sờ lên mi tâm. Cục u thì đã biến mất, nhưng vết rách da thịt thì vẫn còn nguyên ở đó. Máu chảy ra từ v·ết t·hương làm cho khuôn mặt của hắn nhìn rất dữ tợn.
Hắn cười khổ trong lòng
“Vì sao lại thế này? Chỉ là giai đoạn tìm đường thôi mà khó khăn và hung hiểm dữ vậy? Suýt chút nữa là vở nát một đoạn kinh mạch rồi? Không lẽ mình đã nghĩ sai? Thứ tự này là không đúng?”
Rất may mắn, mọi chuyện đã xong, cũng đã tìm thấy lối vào con đường dẫn tới nội không gian của huyệt Ấn Đường.
Tiếp theo, chỉ cần “bón” linh khí vào con đường này. Rồi cứ duy trì mãi như vậy, cho tới khi nào khai thông tới vị trí nội không gian thì thôi.
Việc “bón” linh khí cũng không cần phải duy trì liên tục. Lúc nào cạn kiệt linh khí thì có thể dừng lại. Đây không phải việc mà có thể làm xong chỉ trong một lần duy nhất.
Hiện tại, gần như 90% linh khí trong kinh mạch của Trần Minh Quân đã tiêu hao không còn. Trần Minh Quân không còn lựa chọn nào ngoài việc tiếp tục vận chuyển chu thiên, khôi phục linh khí.
Thế là, hắn bình tâm tĩnh khí lại, bắt đầu vận chuyển đại chu thiên. Đại chu thiên vừa động, chu thiên đặc biệt và chu thiên tinh thần cũng đồng thời vận chuyển theo.
Thời gian chậm rãi trôi qua, thoáng cái đã là hơn một ngày sau.
Không ngoài dự kiến, tốc độ tu luyện ra linh khí của Trần Minh Quân cực kỳ nhanh. Trôi qua hơn một ngày thì toàn bộ kinh mạch đều đã trướng căng, đạt trạng thái no đủ, không thể tăng thêm.
Trần Minh Quân cũng không có dừng việc tu luyện. Đại chu thiên vẫn tiếp tục vận chuyển. Nhưng khi linh khí đi đến huyệt Ấn Đường thì bị hắn chuyển hướng, dẫn linh khí nhập vào đó. Linh khí bị ép vào đại huyệt này thì giống như muối bỏ biển, gần như biến mất ngay lập tức, một chút bọt sóng cũng không sinh ra.
Trần Minh Quân mừng rỡ trong lòng. Hắn biết, đây là chuyện tốt. Chứng tỏ huyệt Ấn Đường đã bắt đầu tiếp nhận linh khí, tích xúc năng lượng để khai phá con đường thông tới nội không gian.
Cứ như vậy, sau một hai vòng đại chu thiên thì linh khí trong thân thể đều bị huyệt Ấn Đường thôn phệ toàn bộ. Trần Minh Quân vẫn duy trì đại chu thiên, không ngừng luyện hóa năng lượng thiên địa, sinh ra linh khí.
Có bao nhiêu linh khí thì đem cho huyệt Ấn Đường cắn nuốt bấy nhiêu. Vòng đi vòng lại cứ như là một vòng lặp vô cùng vô tận, không một giới hạn rõ ràng nào.