Mấy ngày nay Hoàn Thừa ở cục cảnh sát để xác minh thân phận, phê chuẩn một phần thuốc ức chế kỳ ỷ lại dành cho Omega, vội vàng trở về tiêm cho Hy Tinh xong lại đi làm thủ tục liên quan.
Liên tục hai ngày liên tục phải bàn giao công việc và chuẩn bị chứng minh thủ tục, vội đến nỗi mắt hoa chóng mặt, thậm chí mệt đến nỗi phải ngủ ở cục cảnh sát mấy giờ, ai ngờ cuối cùng mơ về Hy Tinh trong kỳ ỷ ai đến cũng cầu thao, nghĩ đi nghĩ lại cũng không ngủ ngon được.
Tiếng chuông điện thoại đã đánh thức hắn, Hoàn Thừa vừa mới vượt qua kỳ nhạy cảm cảm giác kỳ nhạy cảm của hắn lại trở lại rồi, người theo dõi tầng hầm rối loạn mà nói cho hắn biết Hy Tinh bị Omega mùi mật ong kia cắn, sợ có chuyện nên đã đem y đến bệnh viện, nhưng ai ngờ Hy Tinh có thể dùng pheromone áp chế Alpha trong bệnh viện, sau đó chạy mất rồi!
Hoàn Thừa tức giận đến mức bẻ gãy bút.
“Bo…… Boss, vậy giờ có cần tìm……”
“Tìm cmn!” Hoàn Thừa đè nén sự tức giận của mình, nói với người bên kia: “Lần trước trốn được một tháng, lần này không biết y có thể trốn bao lâu! Không tìm, lần này ai cũng không được tìm!”
“Dạ……” Người kia chuẩn bị ngắt điện thoại thì nghe được những suy nghĩ khác của Hoàn Thừa: “Tôi không hề quan tâm y chút nào cả! Chẳng phải chỉ là một Omega thôi sao, chim hoàng yến mà không nghe lời thì đổi một con là được rồi!”
…… Thế à.
Cấp dưới cầm điện thoại, cũng không hủy bỏ công cuộc điều tra Hy Tinh.
Tìm cho có trước đã, nếu Boss về hỏi tìm chưa thì cứ theo sắc mặt boss mà làm việc.
Chỉ là Omega dưới tầng hầm chắc không giữ được rồi.
……
Hoàn Thừa về nhà, theo bản năng mà chạy vào các phòng, không thấy Hy Tinh.
Hình như trong không khí còn thoang thoảng mùi sữa chưa bay hết.
Nhiều năm Hoàn Thừa nằm vùng, đây là lần đầu tiên gặp chuyện như vậy.
Hai ngày hắn ở trong cục cảnh sát chứng minh thân phận, cũng theo đó thuận tiện điều tra tất cả của Hy Tinh, từ lúc sinh ra đến lúc hai người gặp nhau ở chợ đen, tất cả mọi thứ của Hy Tinh điều liền mạch, nếu lúc hắn vừa mới mua Hy Tinh thì còn tin được, nhưng bây giờ do quá liền mạch nên rất nhiều bí mật trên người Hy Tinh không thể giải thích được, khiến Hoàn Thừa bắt đầu nghi ngờ.
Trước đó có tra được người cha tiện nghi của Hy Tinh cùng với lũ con trai kia, tuy rằng tư liệu của bọn họ có vẻ hoàn chỉnh nhưng khi kiểm tra kỹ thì phát hiện những nhân viên liên quan chẳng nhớ nổi cái gì, giống như xuất hiện từ khoảng không vậy.
Hơn nữa sau khi người cha đó chết hoặc là sau khi biến mất, những người con trai đó cũng biến mất tăm hơi.
Giống như…… Hoàn thành xong nhiệm vụ liền rút lui vậy.
Vốn Hoàn Thừa đã mong Hy Tinh không quay trở lại nữa trong một tháng y biến mất, giống như những gì ban đầu hắn nghĩ, Hy Tinh là một Omega mảnh mai cần một tầng bảo hộ cùng thương mến, có vài lỗ hổng hắn cũng xem nhẹ.
Một chú chim hoàng yến không nghe lời đã đi thì cứ đi đi, cả đời Alpha có thể đánh dấu rất nhiều Omega, không nhất định phải là Hy Tinh.
Nhưng mà không ngờ Hy Tinh còn dám quay về ngay kỳ nhạy cảm của hắn, giống như một mệnh lệnh sai lầm, khiến quan hệ của bọn họ từ không liên quan cả đời bỗng bị lôi kéo bởi dấu vết đánh dấu hoàn toàn kia.
Hoàn Thừa nghĩ rất nhiều thứ, mãi mới rút ra được từ đám suy nghĩ kia, hắn mở ra túi giấy tuyệt mật mang về từ đồn cảnh sát, lấy đồ bên trong ra.
Mấy tờ giấy trông có vẻ khá cũ, ảnh trên giấy chính là Hoàn Thừa trông còn khá trẻ, nhưng tên lại không phải bắt đầu bằng chữ Hoàn.
Hoàn Thừa lật đến tờ cuối, là một tờ hợp đồng tự nguyện từ chức.