Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1613




CHƯƠNG 1660

Ánh mắt Phó Kình Hiên chìm xuống, sau đó anh mở tin nhắn ra, phía trên chỉ có một câu: “Anh và Bạch Dương đã ở bên nhau?”

Phó Kình Hiên nhíu nhíu mày, không hiểu †ại sao anh ta đột nhiên lại hỏi câu này, nhưng mà vẫn nhắn tin trả lời lại: “Xem là như vậy.”

Lục Khởi ở bên kia nhìn thấy bốn chữ này, khắp khuôn mặt đều là vẻ nghi hoặc.

Xem là như vậy là có ý gì?

Là ở bên nhau chưa?

Lục Khởi mím môi, tiếp tục đánh chữ, nhưng mỗi một lần đánh chữ hai tay đều đang run rẩy: “Nếu như đã ở bên nhau, vậy thì sau này anh hay đối xử tốt với cô ấy, đừng làm tổn thương cô ấy, nếu không thì †ôi nhất định sẽ không bỏ qua cho anh”

Không ai biết được lúc này trong lòng anh †a đau đớn tới cỡ nào.

Tự tay đẩy người mình yêu vào lòng một người đàn ông khác, loại cảm giác này còn đau đớn hơn so với việc bị kim đâm.

Nhưng mà anh ta không thể không làm như vậy, bởi vì người mà cô yêu không phải là anh ta, mà cô yêu một người đàn ông khác.

Để người mình yêu được hạnh phúc, anh ta chỉ có thể thành toàn.

Ở phía bên này, Phó Kình Hiên nhìn tin nhắn của Lục Khởi, vẻ kinh ngạc trong mắt càng đậm hơn.

Lục Khởi có ý gì vậy?

Kêu anh đối xử tốt với Bạch Dương, Lục Khởi đã buông tay Bạch Dương rồi?

Ý thức được điểm này, Phó Kình Hiên hơi hơi cong môi.

Mặc dù anh không biết tại sao Lục Khởi lại có thể nghĩ thông suốt mà buông tay Bạch Dương, nhưng chuyện này đối với anh mà nói chắc chắn là một chuyện đáng vui mừng.

Dù sao thiếu đi một đối thủ thân thiết với người yêu mình, còn không phải là chuyện vui à.

Độ cong bên khóe môi của Phó Kình Hiên càng đậm hơn, tốc độ đánh chữ cũng nhanh hơn nhiều: “Không cần anh nói thì †ôi cũng biết.”

Lục Khởi cười lạnh: “Chỉ hi vọng là vậy, nói †óm lại, nếu như để tôi phát hiện anh đối xử không tốt với cô ấy, tôi sẽ đưa cô ấy đi khỏi anh, để anh mãi mãi không có cách nào tìm được cô ấy.”

Phó Kình Hiên híp mắt: “Anh không có cơ hội này đâu.”

Gửi tin nhắn xong, anh liền tắt điện thoại.

Bạch Dương nhìn anh, tò mò hỏi: “Đang nói chuyện với ai vậy?”

“Một người đã nghĩ thông suốt.” Phó Kình Hiên cất điện thoại, nhẹ giọng đáp lời.

“Nghĩ thông suốt?” Bạch Dương thắc mắc nghiêng đầu: “Có ý gì vậy?”

Phó Kình Hiên khẽ cười, không giải thích thêm.

Bạch Dương nhún nhún vai, cũng không hỏi nữa.

Dù sao anh không muốn nói, cô còn có thể ép buộc gì anh?

Nói không chừng là anh đang bàn chuyện công việc.

Chẳng mấy chốc, xe đã đến tập đoàn Thiên Thịnh.

Trợ lý Trương dừng xe, Bạch Dương đeo túi xách lên vai, quay đầu nhìn người đàn ông ở bên cạnh: “Em đi trước đây.”