Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1597




CHƯƠNG 1643

Anh đương nhiên biết Bạch Viện có suy nghĩ với mình.

Chính vì như vậy, anh mới cảm thấy ghê †ởm.

“Được rồi, không nói những chuyện này nữa, đi thôi, không đói sao?” Phó Kình Hiên ấn nút thang máy.

Bạch Dương biết anh không muốn thảo luận chuyện này, khẽ cười, cùng anh vào thang máy.

Bên kia, Bạch Viện nhìn hai người rời đi, ngọn lửa đố ky trong lòng như muốn thiêu đốt cô ta.

Cô ta luôn biết trước đây Bạch Dương gả vào nhà họ Phó, cũng biết nhà họ Phó ý nghĩa điều gì.

Nhưng cô ta chưa từng có suy nghĩ với nhà họ Phó, vì cô ta nghe nói người đàn ông mà Bạch Dương gả không thích cô, còn là một gã béo đầu hói bụng phệ.

Cho nên lúc ở nước H, nghe thấy Lý Tân Vinh gọi anh Phó, cô ta cũng không phản ứng lại, thì ra anh Phó này, lại chính là chồng trước của Bạch Dương, gia chủ nhà họ Phó.

Thì ra gia chủ nhà họ Phó, không phải là gã béo phệ đầu hói như trong lời đồn, ngược lại là một người đàn ông cực kỳ anh tuấn.

Đàn ông tướng mạo tuấn tú, lại có tiền có thế như vậy, mới là hình mẫu lý tưởng của cô ta, mới là đối tượng cô ta nên đi chinh phục.

Lại thêm người đàn ông này còn có tình cảm với Bạch Dương, chỉ dựa vào điểm này, cô ta cũng nhất định phải giành được!

Dù sao chỉ cần là đồ của Bạch Dương, bất kể là Thiên Thịnh hay là người, cô ta đều muốn đạt được.

Nghĩ vậy, Bạch Viện ngẩng đầu, nhìn chằm chằm phương hướng hai người rời đi, mắt ngập tràn nhất định phải có được.

Bên kia, Phó Kình Hiên dẫn Bạch Dương đến nhà hàng Trung.

Phó Kình Hiên kéo ghế cho cô.

Bạch Dương cũng không khách sáo, cởi áo khoác trên người rồi ngồi xuống.

Phó Kình Hiên cũng ngồi xuống đối diện cô, đưa thực đơn cho cô: “Tại sao em muốn giữ Bạch Viện lại Thiên Thịnh? Dù em cho cô ta 5% cổ phần, em cũng có thể không để cô ta nhậm chức ở Thiên Thịnh, không phải sao?”

“Anh nói không sai.” Bạch Dương vừa lật xem thực đơn, vừa đáp: “Nhưng em nghĩ, để Bạch Viện ngay dưới mi mắt giám sát tốt hơn, nếu để mặc cô ta ở ngoài, nói không chừng một lúc nào đó, lại chạy đi không tung tích.”

“Em giám sát cô ta làm gì?” Phó Kình Hiên rót hai ly nước, đưa một ly cho cô, hỏi.

Bạch Dương mím môi: “Những gì Bội Như nói anh cũng biết, em giữ Bạch Viện lại bên cạnh, một là muốn tìm thấy chứng cứ cô ta hạ độc ba, hai là muốn để Bạch Viện sinh một đứa bé.”

“Sinh một đứa bé?” Phó Kình Hiên nghỉ hoặc cau mày, có chút không hiểu hành động của cô.

Bạch Dương đóng thực đơn, nhìn anh: “Thực ra…em không phải con gái ruột của ba mẹ!”

Nghe thấy lời này, con ngươi Phó Kình Hiên chợt co rụt, tay bưng ly nước cũng bất giác run rẩy, nước trong ly sóng sánh.

“Em nói gì? Em không phải con gái ruột của vợ chồng Bạch Hạo?” Phó Kình Hiên siết chặt ly nước, mắt nhìn cô chằm chằm.

Làm sao cô biết mình không phải con gái ruột của vợ chồng Bạch Hạo?

Chẳng lẽ, cô đã biết mình là con gái ruột của vợ chồng Cố Việt Bân?

Nhưng chuyện này không đúng, nếu cô biết mình do vợ chồng Cố Việt Bân sinh ra, sẽ không thản nhiên như vậy.

Cho nên, đây rốt cuộc là chuyện gì?