Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1589




Chương 1635

Nhưng mà làm người đi đầu tiên, thật sự rất sướng.

Bạch Dương cười ra khỏi phòng họp, thư ký Đồng sau lưng mở miệng chúc mừng: “Chúc mừng sếp Bạch…không phải, chúc mừng chủ tịch.”

“Cảm ơn.” Bạch Dương cười gật đầu, sau đó nói: “Thông báo xuống dưới, tiền thưởng tất cả công nhân viên tháng này gấp đôi, xem như là chúc mừng tôi thăng chức.”

“Vâng sếp Bạch.” Thư ký Đồng vui mừng đồng ý.

Sau đó, Bạch Dương nghĩ đến điều gì, cặp đôi đỏ mọng mấp máy: “Còn nữa, nói với người của chúng ta, mặc kệ Bạch Viện, †ôi muốn cô ta chỉ có thể là một phó tổng giám đốc bình hoa hoàn toàn không hề có quyền lợi gì, cũng không thể tiếp xúc với cơ mật gì của tập đoàn.”

Trước không nói Bạch Viện và Đoàn Hựu Đình là cùng một giuộc, chỉ chuyện Bạch Viện hại chết ba, cô cũng sẽ không để Bạch Viện có cơ hội quản lý Thiên Thịnh.

Cô sẽ chỉ để Bạch Viện thả ở dưới mí mắt mà giám thị, sau đó tìm cơ hội, tra ra chứng cứ Bạch Viện hạ độc ba.

Như vậy, cô mới có thể tống Bạch Viện vào ngục giam, báo thù cho ba.

“Yên tâm đi sếp Bạch, tôi sẽ sắp xếp.” Thư ký Đồng đẩy kính mắt nói.

Bạch Dương ừ một tiếng, không nói gì nữa, đẩy của phòng làm việc mình ra đi vào.

Vừa ngồi xuống, điện thoại đã vang lên.

Bạch Dương cầm lên xem, là Phó Kình Hiên gọi đến.

Cặp môi đỏ mọng của cô cong lên một cái, mệt mỏi giữa hai đầu lông mày cũng dần dần giảm đi, sau đó lướt qua nút màu xanh trả lời, nhận điện thoại: “Alo?”

“Nghe nói Thiên Thịnh triệu tập hội đồng cổ đông, chọn chủ tịch mới phải không?”

Đầu bên kia, Phó Kình Hiên ngồi ở đằng sau bàn làm việc, khẽ mở môi mỏng hỏi.

Bạch Dương nhíu đôi mi thanh tú: “Sao anh biết? Anh nghe ai nói? Chẳng lẽ anh sắp xếp nội ứng trong tập đoàn của em?”

Phó Kình Hiên nhíu mày, rõ ràng không ngờ cô nhanh như vậy đã ý thức được, tự biết đuối lý mím môi ho nhẹ một tiếng: “Không phải nội ứng, là người ở bộ phận kế toán anh phái qua bên chỗ em, giúp em.

“Bộ phận kế toán?” Ánh mắt Bạch Dương bỗng nhiên chuyển động, nghĩ nghĩ: “Anh nói là trưởng bộ phận Trần?”

“Ừm.” Phó Kình Hiên gật đầu.

“Trưởng bộ phận Trần là người của anh?”

Bạch Dương kinh ngạc trừng to mắt.

Phó Kình Hiên lắc đầu: “Trước kia thôi, bây giờ không phải rồi, ông ấy là nhân viên của em mà.”

Bạch Dương hừ lạnh một tiếng: “Nếu như ông ta là nhân viên của em, sao ông ta phải liên lạc với chủ cũ là anh làm gì? Em thấy, ông ta vẫn là nhân viên của anh hơn nữa còn đang nhận một phần tiền lương từ chỗ anh chứ?”

.. Phó Kình Hiên trầm mặc.

Bạch Dương mím môi: “Xem ra em nói đúng rồi.”

. “Được rồi, anh nói thật với em.” Phó Kình Hiên khẽ cười một tiếng, giải thích nói: “Trần Thi Hàm đi rồi, em vẫn luôn tìm trưởng bộ phận kế toán, thậm chí còn định đào góc tường, anh lo trưởng bộ phận kế †oán cuối cùng em tìm được có thể sẽ bị nhà họ Cố hoặc Đoàn Hựu Đình mua chuộc, cho nên anh tự tiện quyết định, phái một trưởng bộ phận kế toán của tập đoàn anh đến chỗ em, như vậy em sẽ không lo lắng ông ấy sẽ bị nhà họ Cố hoặc Đoàn Hựu Đình mua chuộc nữa.”