Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1506




CHƯƠNG 1549

“Bọn tớ đang nói tới Lý Tân Vinh đó.” Tống Bội Như vẫn chưa nghe ra được sự ghen tuông ẩn giấu trong giọng điệu của Bạch Dương. Cô ấy cười trả lời: “Hôm qua anh Phó đã nói với ba của Lý Tân Vinh về chuyện anh ta có người tình bên ngoài.

Cho nên tối qua nhà họ Lý ép anh ta đến tận nhà xin lỗi tớ, còn kêu Lý Tân Vinh tống cô tình nhân kia đi nữa.”

“Thì ra là thế à.” Bạch Dương chợt hiểu ra và gật đầu.

Chẳng trách lúc nấy anh nói nhà họ Lý làm khá đấy.

Thì ra là có ý này.

Trong lòng của Bạch Dương cảm thấy thoải mái, cũng không còn thấy khó chịu nữa.

Cô đỡ tay vịn lan can rồi tiếp tục đi xuống lầu.

Phó Kình Hiên thấy hai chân cô có vẻ run run, đột nhiên hiểu ra điều gì đó. Anh đặt tạp chí trong tay xuống, đi vào nhà bếp nhờ người mang bát canh giải rượu vẫn luôn giữ ấm mà buổi sáng chính anh đã nấu ra cho Bạch Dương: “Em uống đi.”

“Đây là gì thế?” Cô nhìn nước canh đen ngòm trong bát, ngửi thấy mùi lạ tản ra, tỏ ra chê bai nhăn mũi lại.

“Canh giải rượu.” Phó Kình Hiên đáp.

Bạch Dương cau mày: “Sao canh giải rượu lại có màu và mùi này chứ?”

Phó Kình Hiên cúi đầu nhìn nước canh đen ngòm trong bát, im lặng vài giây: “Quả thật hơi khó coi, mùi cũng không dễ chịu nhưng có hiệu quả là được. Em uống đi.”

Thật ra canh giải rượu này tối qua anh học nấu từ trên mạng.

Tối qua, sau khi đặt Bạch Dương xuống giường, anh ngửi thấy mùi rượu trên người cô. Cho dù cô đã tắm thì mùi rượu vẫn còn phảng phất.

Vậy nên chẳng mấy chốc anh đã hiểu ra nguyên nhân thật sự khiến cô ngủ dưới đất, chắc chắn là do say rượu nên mới ngất đi.

Cho nên lúc anh rời khỏi phòng của cô liền xuống lầu đi vào nhà bếp, mày mò cách nấu canh giải rượu.

Sau đấy nấu ra được bát canh này, chỉ có điều bát canh trong tay cô và bát canh mà anh học trong video trông hoàn toàn khác nhau.

Nhưng vì để thử xem canh giải rượu do mình nấu ra có hiệu quả hay không, anh còn cố tình uống hơi say rồi lại uống canh giải rượu mà mình đã nấu. Đợi sáng nay tỉnh dậy, anh phát hiện mình không có bất cứ di chứng gì do cơn say để lại, vậy là biết ngay canh giải rượu mình nấu rất có hiệu quả.

Ban đầu anh định để Bạch Dương uống xong, chờ cô hỏi là ai nấu thì anh sẽ kiêu ngạo nói cho cô biết là do anh nấu. Chưa biết chừng anh có thể nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên và ánh mắt tán thưởng của cô.

Nhưng bây giờ thấy dáng vẻ chê bai của cô, thôi bỏ đi vậy, không thừa nhận do mình nấu thì tốt hơn.

Nghĩ tới đây, Phó Kình Hiên mím môi ho nhẹ một tiếng rồi đáp: “Tôi cũng không rõ nữa, có thể là mùi vị mới mà tiệm rượu bên ngoài nghiên cứu ra.”

“Mùi vị mới?” Khóe môi của Bạch Dương run rẩy: “Tiệm rượu nào to gan thế, dám . chế ra thứ canh giải rượu nhìn giống thuốc độc thế này, e là một ly cũng chẳng bán ra được đâu. Dù gì trừ kẻ ngốc ra thì bình thường ai lại đi mua thứ canh giải rượu này chứ”

Trên trán Phó – kẻ ngốc – Kình Hiên hiện mấy vạch đen, nhìn cô với ánh mắt hơi u oán.