Chương 58 : Không được bất ngờ
Thiên Thư nhìn thấy tham thực kiếp của Băng Thần đã kết thúc lên hắn ta nhìn lấy mười người em của mình . Bảo vệ họ bây giờ sứ mạng của hắn dù rất không muốn nhưng chuyện gì đến cũng phải đến .
Thiên Thư nói : "Nguyên tố ngươi lại đây ta có chuyện cần bàn giao ."
Nguyên Tố Thần Thạch nhẹ nhàng đi tới trước mặt Thiên Thư muốn xem hắn bàn giao thứ gì để mình làm .
Thiên Thư thâm trầm nói :
" Lão nhị Sát Thần ngốc nghếch lão tam Sinh Mệnh nàng ta quá mềm lòng Thiên Mệnh quá cổ hủ Vận Mệnh quá dựa vào linh tính Thời Gian quá tĩnh lặng Hồn Cung quá yếu đuối Huyết Ngọc không chủ đích Vô Hạn hành động luôn quá mức ."
Thiên Thư nhìn nàng nói :
" Bây giờ chỉ còn ngươi mà thôi khuyết điểm ngươi có nhưng không đến mức như bọn họ thế nên cái gọi là Hệ thống này ta tin tưởng giao cho ngươi ."
Nguyên Tố chưa nói gì nhưng Sát Thần đã trợn mắt mà những người khác trên mặt cũng tràn ngập vẻ ngạc nhiên . Nhìn mọi người như thế Thiên Thư cũng thở dài nhưng chuyện phải làm thì phải làm cho xong .
Thiên Thư thản nhiên nói :
" Thực ra các ngươi còn một chút chưa biết về ta nói ra có lẽ sẽ rất bất ngờ nhưng ta từng là một phần của Thiên Đạo ."
Tất cả mọi người đồng thanh :
" Cái gì ?"
Thiên Thư khá là hưởng thụ cảm giác khiến kẻ khác ngạc nghiên ánh mắt trở lên thâm trầm vô cùng .
Thiên Thư nói :" Thiên Đạo công bằng lại không công bằng thiện ác yếu mạnh trong mắt nó đều như nhau . Thật ra trước đó không phải thế mà khi Thiên Đạo cỗ máy phán quyết đúng sai thức tỉnh nó đã thoát đi . Thoát đi thứ kia tràn ngập thông thái với thế giới gần như biết mọi điều trong vũ trụ mà sách lại là thứ tượng trưng cho hiểu biết ."
Hắn không nói gì nữa nhưng mọi người đã hiểu câu chuyện " nó " ở đây chính là Thiên Thư cũng được xem như phần khuyết thiếu của Thiên Đạo .
Thiên Thư cười khổ :" Nó thoát đi khiến cho một phần còn lại nổi điên lên trở lên vô tình cái câu Thiên Đạo vô tình cũng là thế .Mà bất ngờ nó lại trở thành một trong mười món bảo vật được công nhận nhận một nhân loại làm chủ từ đó Thiên Đạo đối xử với sinh linh ngày một khó khăn ."
Thiên Thư nói : "Thế nhưng bây giờ ta bỗng nghĩ ra một chuyện mà không biết các ngươi có để ý không sau Thần Ma đại chiến khiến toàn bộ thần ma t·ử t·rận . Chúng ta là những món bảo vật đẳng cấp vũ trụ đời đầu sau đại chiến cũng có thể coi là thế hệ mạnh nhất toàn diện nhất ."
Thiên Thư nói tiếp :
" Nếu chúng ta đã mạnh như thế thì tại sao Trí Tuệ thần lại cho ra cái ý nghĩ luyện hóa chúng ta . Khi mà chúng ta t·ử v·ong thì bảo vật cũng là đồ bỏ đi mà thôi nhưng nếu hắn có thứ thay thế chúng ta thì sao .Dù kém hơn chúng ta nhưng theo lý thuyết vừa thăng cấp vừa có v·ũ k·hí thì lời cả cảnh giới và thực lực cũng tăng sao họ không làm ."
Sát Thần khinh bỉ :" Đẳng cấp của chúng ta thì lão đại phải rõ nhất làm gì có thứ bảo vật nào bằng một phần mười chúng ta ."
Thiên Thư nói :" Không có đấy chỉ là các người quên mất thôi ta đã nói chúng ta là thế hệ mạnh nhất toàn vẹn nhất nhưng các ngươi quên thế hệ mới cũng sắp sinh ra . Chúng ta đã già rồi muốn nghịch thiên cải mệnh thoát khỏi số phận của tiền bối . Nhưng một thế hệ mới sắp sinh ra mà rất có thể sẽ rơi vào tay của trí tuệ thần . Quả thật bọn họ không x·âm p·hạm hạ giới là thật nhưng đó là khi họ không muốn trả giá ."
Thiên Thư cười khổ :" Thế nhưng chúng ta đã ép họ đến mức tận cùng rất có thể sẽ tìm đường sống trong c·ái c·hết liều một phen .Chưa kể đám thần tử ở hạ giới cũng không ít mà thực lực của bọn họ cũng dễ dàng g·iết chủ nhân của chúng ta .Ta cần sự trợ giúp của người anh em của mình để tìm mấy tên nhóc kia phòng họ rơi vào độc thủ . "
Sau đó hắn tự tin nói :" Thậm chí ta có hoàn toàn xóa bỏ khả năng bọn họ dò xét ra chủ nhân của chúng ta khi đó muốn cảm nhận được thì mấy tên kia phải trực tiếp hạ xuống đúng vi diện . Còn lũ thần tử thì Thiên Đạo muốn ngăn cản không phải Thần ải bắt được nước cờ này chính là nước cuối khiến Trí tuệ bọn hắn trực tiếp hết cách ."
Nguyên Tố Thần Thạch nói :" Ta đã hiểu đại ca tự nhiên mà làm chúng ta sẽ cố hết sức trợ giúp chủ nhân ."
Thiên Thư cười :" Thế thì ta yên tâm các ngươi cố gắng giúp hắn ta thăng nhanh lên trung thế giới . Nghe kĩ ta dặn thăng cấp bằng mọi khả năng kể cả có làm ra việc nhân thần công phẫn vẫn phải làm chỉ cần thực lực thứ khác không quan trọng . Bởi vì không có ta thì không cần bởi vì nghĩ chuyện vẹn toàn mà cản bước tiến của hắn ."
Nguyên Tố Thần Thạch thâm trầm : " Ta hiểu "
Dù là hiền lành nhất Sinh Mệnh nữ thần trên con đường tu luyện g·iết vài vạn người cũng là có thì Thiên Thư dặn dò bọn họ có thể hiểu .Huyết Ngọc Liên lại càng không phải nói chỉ có g·iết chóc mới tạo lên một loại huyết mạch ngày càng cường đại mà chủ nhân cũ của hắn nào đâu chỉ cho hắn mà còn cho thuộc hạ của mình nữa . Riêng Sát Thần Kiếm chủ nhân tuy chính nghĩa nhưng sát phạt lại vô cùng quyết đoán thây nằm trăm vạn cũng có .
Nguyên một đám yên tĩnh nhận việc thì Thiên Thư hóa thành một tia sáng từ Băng Thần bên người nhẹ nhàng thoát ra sau đó biến mất trong màn đêm .Băng Thần cũng không biết cuộc sống khổ cực của mình hiện giờ mới chính thức bắt đầu . Kẻ thông minh duy nhất cũng là người kiềm chế tính tình của đám bảo vật Thiên Thư đã không còn .
Băng Thần nhàn nhạt nhìn trên đài truyện xảy ra cũng đã đoán được chút ít về thái độ của Hoàng Kim Hổ cũng là chuyện bình thường . Chính hắn cũng đã quan sát một tên Vũ Vương cao thủ có ý đinh thu phục Hoàng Kim Hổ và kết cục của tên kia .
Hoàng Kim Hổ có lẽ muốn chuyện như thế không còn tiếp diễn nữa lên mới liều một phen để mọi người biết hắn một chút năng lực . Như thế để cho người khác biết bắt nạt hắn không dễ chuyện làm liều muốn thu phục hắn cũng sẽ bị hạn chế nhiều hơn .
Nhìn Hoàng Kim Hổ một chút xem con đại mèo này đã ở mức độ nào
Tính danh: Kim Hổ
Thực lực : Thú Hoàng Tam Trọng Thiên
Huyết mạch:Cự Lực Hổ
Đẳng cấp:15
Lực lượng :350000
Tốc độ:256000
Trí lực :19
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố:Kim, Thổ
Tuổi thọ : 3000
Băng Thần mắt trợn tròn mà ở bên Nhạc Thanh Thanh thấy hắn như thế thì cười ra tiếng hai tay nắm lấy vai của hắn lúc lắc .
Nhạc Thanh Thanh hài hước :" Kim Hổ thúc hùng hổ thế thôi chứ lúc bé theo cha và ông tiếp xúc ngài ấy rất tốt tính lại rất chiều ta nữa . "
Sau đó vỗ ngực tự tin nói :" Ngoài bệ hạ và cha thì ta là người duy nhất từng cưỡi trên lưng của ngài ấy các ngươi thấy ta lợi hại không ."
Băng Thần lắc đầu nói :" Không phải chuyện đó ."
Nhạc Thanh Thanh hỏi :" Thế thì vì cái gì ? "
Băng Thần kể lại:" Trước lúc mà Mộng Phỉ thương đoàn gặp ta thì ngài ấy chiến đấu với một Vũ Vương cảnh tượng bị ta bắt gặp . "
Nhạc Thanh Thanh cười lạnh :" Chỉ là một đám không biết sống c·hết muốn thu phục Kim Hổ thúc c·hết đáng đời chuyện này rất bình thường có gì đâu mà lạ."
Băng Thần nói : " Từ lúc đó đến bây giờ chỉ có gần một tháng mà lúc đó tu vi của hắn chỉ là Thú Vương cửu cấp đỉnh phong . Thế nhưng giờ này ta xác định chắc chắn cấp bậc của hắn là Thú Hoàng tam trọng thiên người thấy ta có lên bất ngờ không ."
Nhạc Thanh Thanh nói :" Không nên ."
Băng Thần gãi đầu hỏi :" Vì sao ?"
Nhạc Thanh Thanh nói :" Kẻ khác có thể nhưng một kẻ từ một thú con ở luyện thể cảnh cũng chưa tới . Thế mà một tháng sau ngươi đã là thú Vương tam trọng thiên lại còn hóa hình . Chưa Vũ giả cũng có một quy định bất thành văn mà ai cũng phải chú ý ngươi biết là gì không."
Băng Thần lắc đầu :" Không biết ."
Nhạc Thanh Thanh nghiêm túc nói :" Đó chính là không quan tâm bí mật của người khác nếu ngươi hỏi một người về cơ duyên của họ mà không phải thân nhân . Như thế họ sẽ nghĩ ngươi muốn chiếm đoạt hay hãm hại họ chẳng hạn .Ngược lại nếu biết cũng không lên nói ra nếu không rất có thể sẽ bị trả thù hoặc diệt khẩu ."
Băng Thần không phản đối nghiêm túc nói :" Cám ơn ngươi đã thông cáo ."