Thông Thiên Chi Lộ

Chương 384: Chi bằng thêm lần nữa




"Đủ rồi! Là ngươi bức ta!"

Bạch bào thanh niên vốn thấy Ngụy Tác bảo "cho ngươi chết..." thì vốn đã giận đến sắp thổ huyết, hiện tại lại thấy gã bảo y và bạch sắc kỳ lân có vấn đề thì như phát cuồng.

Gầm lên điên cuồng, thể nội bạch bào thanh niên kêu canh cách như một khối tinh thạch đột nhiên vỡ vụn.

Huyết khí mang theo viễn cổ hồng hoang khí tức từ mình bạch bào thanh niên dấy lên, khiếu vị bị chấn đến phun ra vô số thủy linh nguyên khí, biến thành xích hồng sắc.

"Cách! Cách! Cách!"

Bạch bào thanh niên kêu tanh tách xương cốt, huyết mạch vồng lên cực kỳ đáng sợ, thân thể cũng to hẳn. Vốn ngang ngửa với Ngụy Tác thì thoáng sau đã cao hơn gã hai cái đầu.

Hung diễm uy thế kinh nhân bừng lên, y đột nhiên như biến thành viễn cổ man hoang hung thú.

"Lão đầu, sao thế này? Nhớ rõ, nói cho ta biết rồi hẵng kêu." Ngụy Tác đang dùng kim đan đập loạn cũng tròn mắt.

"A!" Vốn lục bào lão đầu đã kêu lên, nghe Ngụy Tác bả thì tiếng kêu của lão mới có nội dung, "Hung sát hoán huyết thuật! Ngụy Tác, đó là thiên cấp thuật pháp của một thượng cổ ma môn, cần săn một con cao giai yêu thú, luyện tinh phách và khí huyết thành một viên huyết đan, phong ấn tại khiếu vị. Lúc đối địch mà hòa tan huyết đan thì sẽ đổi khí huyết như biến thân thành yêu thú đó, không chỉ chân nguyên mà ngay cả kim đan uy năng cũng tăng cao. Bất quá thuật pháp này mà triển thì dù giết chết đối phương tất mình cũng biến thành quái vật bán nhân bán thú."

"Không phải chứ? Bán nhân bán thú? Ta nên gọi ngươi là thú nhân hay nhân thú? Vị huynh đệ, chỉ so tài thôi mà, có cần liều mạng thế không?" Ngụy Tác bảo bạch bào thanh niên.

"Ngươi tưởng ta biến thành bán nhân bán thú hả?"

Bạch bào thanh niên méo mó mặt mày, giọng nói cũng như hung thú gầm gào, "Công pháp Thủy hoàng chân quyết của ta, chân thủy không ngừng gột rửa nhục thân, có thể rửa sạch mọi lệ khí, thuật pháp này thì người khác không dùng được chứ ta thì có, tối đa thân thể tổn thương đôi chút, tĩnh dưỡng mấy tháng là xong."

"Viên Huyết hoàng tinh huyết đan này có được không dễ, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là sống không bằng chết!"

"Xoẹt! Xoẹt, xoẹt, xoẹt!"

Kim đan của bạch bào thanh niên đích kim đan rung lên kịch liệt, nguyên khí mang theo khí tức viễn cổ hồng hoang phát ra, chảy vào kim đan. Kim đan của y nhanh chóng to lên.

"Ngụy Tác, y có vẻ vơ vét khá lắm, chắc không chỉ biết thuật pháp của một tông môn như Tam Hoàng môn."

"Không phải chứ?"

Ngụy Tác vốn chắc thắng chợt nuốt nước bọt, sau tích tắc, lam sắc kim đan của bạch bào thanh niên còn to hơn tử sắc kim đan của gã một vòng.

"Oành!"



Ngụy Tác chưa kịp nghĩ gì, kim đan của bạch bào thanh niên sau khi to lên lại va vào kim đan của gã.

Trong tiếng nổ kinh thiên động địa, vô số khiếu vị trên bạch bào thanh niên như hú lên, cơ hồ vô số lỗ mũi hít hơi. Kim đan của y hơi chấn động còn kim đan của Ngụy Tác văng đi, thân thể gã như bị điện giật, run lên.

"Oành!"

Không hề dừng lại, kim đan của bạch bào thanh niên lại giáng vào kim đan của Ngụy Tác.

"Lần này ta có hứng với ngươi rồi, cùng dừng lại uống trà trò chuyện nhé?"


Mũi Ngụy Tác cũng bị chấn đến rỉ máu.

"Nhã hứng? Ngươi có thì hiện tại hạ không hề. Ban nãy không phải ngươi cậy vào kim đan uy năng, hung hăng lắm hả? Hiện tại cho ngươi biết kim đan của ai lợi hại."

Bạch bào thanh niên mặt mày hung hãn, kim đan lại giáng vào kim đan của Ngụy Tác thượng.

"Phù!"

Kim đan của Ngụy Tác nổ vang, quang phù tan vỡ, gã há miệng phun máu.

"Y có lắm thuật pháp lợi hại thế này, khó chơi thế, chả trách mắt để trên trán. Thêm mấy lần nữa, ta chết chắc."

Phun máu xong, Ngụy Tác nhãn quang lóe lên, hạ quyết tâm.

"Được! Đó là ngươi bức ta! Chúng ta đồng quy vu tận!"

Ngụy Tác kêu lên, đồng thời vung ta nói từng chữ, "Xem ta... tự... nổ... kim... đan!"

Tự nổ kim đan?

Ngụy Tác vừa kêu lên, bạch bào thanh niên sững lại.

Y hiểu hơn ai hết kim đan uy năng của đối phương, biết nếu gã tự nổ kim đan thì sẽ mình sẽ trọng thương, chưa biết chừng kim đan tan rã cũng nên.

"Ngươi lừa ta?"


Nhưng chỉ hơi ngẩn ra đoạn bạch bào thanh niên gầm lên vì Ngụy Tác không hề tự nổ kim đan mà thu lại kim đan, trực tiếp điều khiển Như ý linh lung tháp, bỏ chạy.

"Ngươi tưởng thoát hả?"

Kim đan của bạch bào thanh niên quay tít phát ra hà quang, lại giáng vào sau lưng Ngụy Tác.

"Tuyệt diệt kim đan! Nổ chết ngươi đi!"

Ngụy Tác giơ tay, một đạo ngân quang va vào kim đan của bạch bào thanh niên.

"Lại lừa ta?"

Bạch bào thanh niên nghe thấy bốn chữ Tuyệt diệt kim đan thì hơi kinh hãi nhưng nhận ra đạo ngân quang chỉ là một viên ngọc nhỏ xíu, khí tức cũng không phải Tuyệt diệt kim đan. Y tức giận gầm lên, kim đan không hề do dự ép vào Ngụy Tác.

"Chủ nhân, đừng!" Bạch sắc kỳ lân ẩn trong bạch sắc tiểu ấn đột nhiên phát hiện ra, kinh hãi kêu lên.

Nhưng cùng lúc, ngân sắc châu tử của Ngụy Tác đã và vào kim đan của bạch bào thanh niên.

"Oành!"


Bạch bào thanh niên đột nhiên tỏ vẻ kinh hãi, ngân sắc châu tử chạm vào kim đan hà quang của y thì bừng lên ngân bạch sắc quang hoa chừng một trượng.

"Cách!"

Ngân bạch sắc quang hoa lóe lên, tan biến. Kim đan của bạch bào thanh như bị cự chủy khó tưởng tượng nổi gõ vào, hà quang nổ tung, ngay cả phù văn cũng tan vỡ.

Bạch bào thanh niên bị chấn đến run người, lại chảy máu mũi.

"Được rồi, tiếp này!"

Ngụy Tác bình tĩnh như thường, tử sắc kim đan thừa cơ giáng vào kim đan của bạch bào thanh niên.

"Cách!"

Kim đan của bạch bào thanh niên sắp không chịu nổi, bị Ngụy Tác va vào thì xuất hiện nhiều vết nứt.


"Chi bằng lần này ngươi tự nổ kim đan? Hoặc cứ dùng Tam hoàng đại diệt thuật, nổ Lân vương thủy ấn đi. Lân vương thủy ấn không phải huyền giai pháp bảo hả, dùng Tam hoàng đại diệt thuật tự nổ thì ta chắc không chống nổi."

Ngụy Tác không ngừng điều khiển kim đan, hung hãn va vào kim đan của bạch bào thanh niên vừa lên tiếng.

"Phù!"

Bạch bào thanh niên lại trọng thương, cấp nộ công tâm, há miệng phun máu.

Đừng nói Lân vương thủy ấn cực kỳ trọng yếu với y mà dù muốn tự nổ thì Ngụy Tác liên tục va chạm này, y không có cơ hội thi triển Tam hoàng đại diệt thuật.

Nếu không liều mạng khu động kim đan, kim đan của ỹe bị Ngụy Tác chấn vỡ!

"Phong hoàng nhiên thần thích!"

Bạch bào thanh niên hộc máu, tỏ rõ thần sắc cực kỳ oán độc. "A!" Y nhăn nhăn nhó mặt mày như trong óc đang cháy lên. Chát! Một đạo sóng trong veo đột nhiên dấy lên trên đầu Ngụy Tác.

"Ngụy Tác, đó là thuật pháp thần thức xung kích, phải chấp nhận tổn thương thần thức mới thi triển được!" Lục bào lão đầu kêu lên trong tai Ngụy Tác. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

"À!"

Thi triển giá đạo thuật pháp này, bạch bào thanh niên méo mặt vì đau đớn, ra vẻ chuẩn bị phản kích. Nhưng y trợn tròn mắt không dám tin vì Ngụy Tác vẫn như thường, còn nói, "Ngươi bảo đây là thuật pháp gì? Ta không thấy gì, chi bằng thêm một lần nữa để ta có cảm giác?"

"Không thể nào! Không thể nào! Thần thức của ngươi mạnh đến đâu cũng không thể gấp bốn, năm lần ta. Sao lại thế được, chống nổi đạo thuật pháp này là sao, ngươi có dị bảo chống lại thần thức uy áp?."

Bạch bào thanh niên triệt để tuyệt vọng, đại nạn lâm đầu thì ré lên, thân thể lùi nhanh lại.

"Cái này ngươi không dùng nữa. Thế nào, ta có hứng thế này mà ngươi định đi hả?"

Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh liếc đối phương, kim đan lại giáng tới.