Thốn Mang

Chương 20: Đại nghĩa (hạ)




Lâm Thiên Vũ nhìn phi đao đang tấn tốc phóng tới, đôi mắt khẽ lim dim, từng tia thanh sắc điện bao lấy xung quanh thân thể, không gian xung quanh hắn tựa như bị méo mó… …

Phỉ Lý cười nhẹ, thân thể hoành ngang, đứng chắn trước lâm Thiên Vũ, hai tay giơ cao, tức thì bạch sắc quang mang trong tay đại trướng, lập tức biến thành cụ đại quang cầu. Phi đao Lý Dương tốc độ vô cùng nhanh, nhanh đến mức quang cầu của Phỉ Lý chưa kịp đạt đến cực hạn, phi đao đã mang theo âm thanh chói tai lao đến rồi.

"Phốc !"

Thiểm điện ! Chỉ là thiểm điện, phi đao Lý Dương tốc độ quá nhanh, bản thân phi đao không nhìn thấy được, chỉ thấy một đạo thiểm điện thoáng chốc xuyên phá quang cầu Phỉ Lý, cùng lúc đó, kim loại tạo thành phi đao cũng hoá thành toái phiến, nhưng với tốc độ khủng khiếp đó, lực công kích của toái phiến cũng cực kỳ lợi hại.

Phỉ Lý hít lấy một hơi khí lạnh, trên thân mình không ngờ lại xuất hiện nhiều vết đao như vậy, cho dù bản thân có "Thánh Lực" bảo hộ cũng bị thụ thương, có thể tưởng tượng được tốc độ của phi đao khủng khiếp thế nào.

Thánh lực, là lực lượng đặc hữu của cao thủ trong giáo đình, tại phương diện công kích và trị liệu đều thập phần công hiệu.

Phỉ Lý chầm chậm nhắm mắt lại, trên thân bạch sắc quang mang thánh khiết tức thì đại trướng, vết thương do phi đao toái phiến tạo thành với mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ khôi phục, chỉ một lúc các vết thương trên thân Phỉ Lý đã biến mất.

Phỉ Lý quay đầu lại nhìn Lâm Thiên Vũ, hôi nghiêng người nói : "Lâm tiên sinh tôn kính, cái tên này không đáng để ngài xuất thủ, loại chuyện nhỏ nhặt này để tôi xuất thủ là được rồi". Lâm Thiên Vũ mãn ý gật đầu, chỉ là thanh sắc điện mang vẫn lúc ẩn lúc hiện quanh thân thể.

Phỉ Lý ghen tỵ liếc nhìn thanh sắc điện mang, nhưng hắn biết, loại lực lượng này không phải có thiên tư là có thể được, còn cần phải có thế lực cự đại, vô số kim tiền, bằng không Giáo đình không vì một người có thiên tư tốt mà cấp ra một thứ đáng giá như vậy.

"Thất bại rồi sao ?" Lý Dương rõ ràng cảm nhận được thể nội chân khí đã hoàn toàn tiêu háo, vừa rồi Ma Chiến đấu khí lưu lại trong tểh nội đã gây ra trọng thương khiến hắn căn bản không thể tái xuất thủ.

Ai Nhỉ nhìn thấy cố chủ của mình không có xảy ra chuyện gì, mới quay đầu lại nhìn Lý Dương.

"Tên đáng ghét, tên khốn kiếp, không ngờ lại dám vọng tưởng gây hại đến Lâm tiên sinh". Ai Nhĩ trong lòng thẹn quá hoá giận, hắn là ai chứ ? Một trong bát đại siêu cấp vệ sĩ của đệ nhất vệ sĩ Hắc Ma công ty, xuất phát từ sự tự tin về thực lực, hắn tin chắc rằng dưới sự công kích của Ma Chiến đấu khí Lý Dương nhất định xong đời, nhưng không tưởng được là Lý Dương lại bất ngờ phát xuất công kích còn mạnh hơn nữa !



"Chết đi !" Thẹn quá hoá giận AI Nhĩ cuối cùng đã phát cuồng, song cước mang theo Ma Chiến đấu khí cuồng bạo hung ngận nhắm tới Lý Dương.

Lần này có là một khối cự thạch cũng bị đập nát, nói gì đến Lý Dương đã kiệt sức.

"Ngũ cấp cao thủ, hơn nữa lại còn tới 2 người, ha ha, ông trời đối với ta cũng thật không bạc à !" Lý Dương nhìn cong cước đoạt mệnh trước mắt, khoé miệng bất ngờ xuất hiện một nụ cười khổ, "Bại rồi, bại rồi, ta tẩm nhập Hối Hận chi cảnh, khống chế đại lượng thiên địa linh khí tiến nhập vào phi đao, án chiếu theo bí kỷ trong "Tinh Cực tam cảnh", thì tốc độ phi đao tăng lên 2 lần, lực công kích có thể công phá phòng ngự của ngũ cấp cao thủ, nhưng dưới linh khí hùng hồn như vậy, ta thực sự không thể khiến phi đao biến hướng được !"

Lý Dương cúi gục đầu, hắn tuyệt vọng rồi.


"Bất qua cho dù có chết, ta cũng không để Lâm Thiên Vũ được yên lành ! Hối Hận chi cảnh – phi đao gia tốc !" Lý Dương trong lòng hống lên đê trầm, mạnh mẽ đứng lên, hoàn toàn không để ý đến song cước của Ai Nhĩ sắp đá tới, hai tay như thiểm điện, phi đao tức thì rời tay.

"Chết !" Lý Dương gầm lên, tiếng gầm phát ra từ sinh mệnh, toàn bộ lực lượng, lực lượng của tâm thần, lực lượng hối hận hoàn toàn bạo phát, linh khí trong thiên địa với một tốc độ khủng bố thoáng chốc dung nhập vào hai ngọn phi đao, tức thì toàn bộ thiên địa đều biến mất, chỉ còn lại lưỡng đạo "Thiểm Điện" !

Thiên địa lúc này như ảm nhiên thất sắc, trong mắt Lý Dương chỉ còn lại hai ngọn phi đao đang phát ra thôi xán quang mang. Nhìn hai ngọn phi đao, Lý Dương cười rất nhẹ nhàng : "Tuyết, anh đến đây". Tâm thần Lý Dương thoáng chốc trầm nhập vào một trạng thái không tên.

Nhẹ nhàng nhìn phi đao, Lý Dương tức thì vô dục vô cầu vô ngã vô tha, hắn biết là bản thân phải chết, lúc này trong lòng hắn chỉ còn lại nội dung mỗi lần hắn cùng Khương Tuyết điện thoại, tiếng cười trong sáng, khi ở bệnh viện, mỗi lần Khương Tuyết ân cần chăm sóc hóc, nhãn thần của Khương Tuyết mỗi lần nhìn thấy hắn… …

Bất ngờ, Lý Dương cảm nhận được thiên địa, cảm nhận được thể nội lực lượng của Ai Nhĩ và Phỉ Lý, cũng cảm nhận được một cỗ lực lượng khủng bố cường hãn trong thể nội Lâm Thiên Vũ, đồng thời cũng cảm nhận được cự li ngoài 100 mét các vị huynh đệ An toàn cục 9 tổ đang chạy đến, quan trọng nhất là hắn đã cảm thụ được phi đao !

Ảm Nhiên chi cảnh !

"Tinh Cực tam cảnh" đệ tam tầng cảnh giới – Ảm Nhiên chi cảnh, tại phút giây tiếp cận cái chết, Lý Dương cuối cùng đã cảm ngộ được, cảnh giới huyền ảo tại khảnh khắc sinh tử vô dục vô cầu vô ngã vô tha.


Hiệu quả đặc thù của Hoan Linh chi cảnh là phi đao biến hướng, hiệu quả đặc thù của Hối Hận chi cảnh là phi đao gia tốc, còn Ảm Nhiên chi cảnh thì sao ?

Lún này Lý Dương cuối cùng đã biết được, nhân vì hắn đã cảm nhận được phi đao, hoàn toàn cảm thụ được phi đao, phi đao phảng phật như chính bản thân hắn vậy, phi đao tự như bị hai bàn tay vô hình của hắn điều khiển vậy.

Gia tốc ! Biến hướng !

Trong mắt Lý Dương thoáng chốc phát ra tinh quang, tại giây phút sinh tử, hắn đã nhìn thấy hy vọng chiến thắng, phi đao đạt đến tốc độ khủng bố không ngờ lại có thể linh hoạt như du ngư, không ngừng cải biến quỹ tích, đứng phía trước Lâm Thiên Vũ là Phỉ Lý cũng biến sắc.

Phỉ Lý lập tức hống lên một tiếng, bạch sắc quang mang thánh khiết trên thân tức thì đại sí, một thanh kị sĩ kiếm nơi eo Phỉ Lý tức thì bay ra, lúc này Phỉ Lý cuối cùng đã bạo phát ra lực lượng tối cường đã khiến hắn trở thành ngũ cấp cao thủ.

"Dương tiên sinh đến từ An toàn cục, vì sao người còn chưa xuất thủ ? Lẽ nào còn cần tôi đề tỉnh nữa sao ?" Lâm Thiên Vũ nói với vị vệ sĩ do An toàn cục 11 tổ phái đến.

Dương Ngu bình tĩnh nói : "Đừng lo lắng, khi mà hai người bọn họ không chống được thì tôi tự nhiên sẽ xuất thủ, ví như là tình huống hiện tại này". Dương Ngu sắc mặcđỏ lên, tức thì hữu thủ của hắn cũng biến thành hoả hồng. Tay Dương Ngu như thiểm điện trực tiếp chắn trước phi đao, thân thể hoành ngang đứng trước Lâm Thiên Vũ.

"Tiểu Lý Phi Đao, dường như ngươi là tiểu tử đó của An toàn cục 9 tổ, ai, ta cũng không thể không xuất thủ !" Dương Ngu trong lòng than một tiếng, hắn từ khi nhìn thấy phi đao đã đoán ra, dù gì trong địa hạ thế giới, cũng không có người khác biết Tiểu Lý Phi Đao, hơn nữa lại còn xảo hợp là ở Thượng Hải, quan trọng nhất là tuổi tác cũng tương đương.


Hữu thủ Dương ngu cũng bắt đầu phát xuất ra quang mang ánh kim, đồng thời bên ngoài thân thể hoả hồng sắc khí lưu bắt đầu lưu chuyển.

Lý Dương mặc dù có thể khống chế phi đao biến hướng, nhưng phi đao tốc độ nhanh như vậy, Lý Dương chỉ kịp cải biến có một chút, hơn nữa cũng chỉ hơi cải biến được quỹ tích, vẫn chưa thể đạt đến trình độ trực tiếp cải biến phương hướng đạt đến 90 độ.

Do vậy… …phi đao của Lý Dương bị chặn lại, bị thân thể Phỉ Lý và Dương Ngu chặn lại.


Kiếm của Phỉ Lý, chưởng của Dương Ngu đều không đụng vào được, phi đao thoáng chốc biến hướng, Phỉ Lý thì bị bắn vào bụng, còn Dương Ngu thì bị ở vai.

"Ha ha ha, hảo tiểu tử, chỉ với 20 năm công phu ngắn ngủi, cuối cùng đã cảm ngộ được Ảm Nhiên chi cảnh, hiện tại tam tầng cảnh giới đều đã cảm ngộ rồi, đã tiếp cận tự nhiên chi đạo rồi, sau nay tốc độ tu luyện của hắn sẽ rất nhanh. Bổn bá vương không thể tiết kiệm năng lượng nữa, cũng nên giúp hắn một chút, sau đó sẽ nói cho hắn biết chuyện có liên quan đến thê tử của hắn !"

"Oanh !"

Song cước của Ai Nhĩ đập vào thân thể Lý Dương, Ma Chiến đấu khí bất ngờ nổ lớn.

"A !" Ai Nhĩ thân thể vô lực bị ném qua một bên, nhưng Lý Dương đáng lẽ phải chết rồi thì lại vẫn còn đứng đó, một kích dũng mãnh vừa rồi của Ai Nhĩ không hề lưu lại chút thương tích nào, hiện tại trong thể nội hắn nội lực không ngừng vận chuyển, trạng thái đạt đến đỉnh điểm, tay phải Lý Dương nhẹ nhàng chùi đi vết máu nơi khoé miệng.

"Lâm Thiên Vũ, hiện tại là lúc chúng ta hãy chân chánh một lần nhất quyết sinh tử nào !" Lý Dương sắc mặt nghiêm túc nhìn Lâm Thiên Vũ, vừa rồi trong thoáng chốc hắn cảm ngộ được Ảm Nhiên chi cảnh cũng đã phát hiện ra, nguồn năng lượng khủng bố trong thể nội Lâm Thiên Vũ hoàn toàn vượt xa đám người Ai Nhĩ, điều đó nói lên Lâm Thiên Vũ chắc chắn là đã vượt qua ngũ cấp siêu cấp cao thủ, cho dù hiện tại Lý Dương có đạt đến đỉnh điểm như vừa rồi, hắn cũng thể nắm chắc, do vậy hắn mới nói "Nhất Quyết Sinh Tử" !

"Lý Dương, dừng tay !" Thanh âm Mông Điền bất ngờ vang lên.



Thốn Mang

Tập 1 : Tuyết dạ