Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thế Lực Vô Hạn Triệu Hoán

Chương 12 : Bắt đầu




Chương 12 : Bắt đầu

“Vậy à, vậy thì cảm ơn, “ông bà” thêm “cha” nữa, nhé!! “

Từ đằng sau đột nhiên vang lên giọng nói, cả 3 giật mình quay đầu nhìn lại chỉ thấy một bóng đen từ phía sau đang chậm rãi tiếp cận bọn hắn

“As.. Asdeus !? ngươi làm gì ở đây, biết nơi này là nơi nào không mà còn dám đến ?”

Zoe thấy người tiếp cận là Asdeus thì liền thở phào nhẹ một cái rồi quát lên, nhưng không biết sao nhìn tên nhóc trước mặt mình thế mà không giống như mọi ngày, giống như, tên này có gì đó không đugns lắm

Asdeus mặt băng lãnh, tay trái cầm kiếm, từng bước từng bước lại gần nhóm 3 người, 3 người mà chỉ mấy ngày trước hắn còn nhận định là người thân, ít nhất là hắn nghĩ thế

Thấy dáng vẻ của Asdeus cùng đôi mắt lại lạnh nhạt, tay cầm kiếm lớn, như hung thần lại gần, Zoe mồ hôi lạnh toát hắn liền biết có gì đó không ổn với tên trước mặt mình, cảm thấy nguy hiểm dần đến gần, Zoe gồng cổ lên mà hét lớn

“A, lính đâu, cận vệ đâu rồi “

Asdeus cười khẩy, chân giẫm mạnh lên mặt đất, điềm tĩnh nói

“Bọn chúng gọi các ngươi kìa, ra đi “

Ngay sau đó, hàng loạt người từ bên ngoài phá cửa mà đi vào, trên người là lớp áo giáp cùng v·ũ k·hí chỉnh tề



Khuôn mặt Zoe cùng 2 đứa già như giãn ra, trên đôi môi như toát ra nụ cười, nhưng hành động tiếp theo của những người lính này lại lam bọn họ khó có thể cười được

Đám người quỳ xuống trước mặt đứa trẻ, nói với sự kính cẩn đầy trung thành

“Chúng thuộc hạ xin ra mắt nam tước Asdeus Rosewen “

Asdeus cười cười nhìn 3 tên đứng trước mắt, hếch mũi lên cười đểu

“Haha, đúng lắm, như ngươi thấy đấy, Zoe, q·uân đ·ội bây giờ nằm trong tay ta gần như hết toàn bộ, tuy không phải toàn bộ quân lực của lãnh địa, nhưng cũng đủ rồi, nói chung là… ngươi xong!”

Zoe tức giận nhìn Asdeus cùng đám lính, từng giọt mồ hôi chảy như nước xuống trán

“Các ngươi vừa bảo gì, hắn ? ta mới là nam tước RoseWen, Zoe RoseWen, mấy tên c·hết tiệt nhà người quên rằng ai là người phát thức ăn, cho các ngươi công ăn việc làm sao, mấy tên bạch nhãn lang c·hết tiệt bọn ngươi quên hết rồi hả ? quay lại g·iết tên nghịch tử này cho ta, ta tha các ngươi đường sống, nhân danh nam tước”

Lúc này, một binh sĩ trẻ tuổi cũng tức giận đứng dậy nhìn thẳng mặt Zoe, khuôn mặt đầy vẻ khinh bỉ chọc tức mà nhìn hắn

“Phát lương? Phát thức ăn? Phát cái mẹ mày, 4 năm qua bọn ta gác cổng cho ngươi bảo vệ an toàn cho các ngươi mà tiền ? một đồng tiền còn chưa nhận vào tay”

“Đúng vậy, Đúng vậy, ta đã ở đây 8 năm, chưa nhận được thức ăn hay lương gì một năm không đói khát đã là thầm cảm tạ trời đất”



Zoe tái nhợt, hắn nhớ lại bản thân chưa bao giờ bỏ tiền vào đó, toàn bộ số tiền hắn lấy từ thuế thu của người dân tất cả đều bị nướng vào sòng bạc mà bây giờ vì đấy mà hệ quả lại như này, trong mắt hắn đám quân lính cùng dân thường cũng chỉ là đồ chơi của hắn, không ngờ bây giờ lại thành tình trạng như này

Ý thức được việc này nếu không làm gì tiếp theo thì hắn thật rơi đài, mà từ ánh mắt của tên lính này cùng tên nghịch tử kia thì lúc hạ đài hiển nhiên không phải êm ấm mà rớt, hắn sẽ c·hết a… mồ hôi từ cơ thể mập béo lại càng chảy ra nhiều hơn, ánh mắt lại càng hoảng loạn, miệng hét lớn

“Ta là nam tước được chính quốc vương bệ hạ phong, chính tay ta có lệnh sắc phong của ngài ấy, các ngươi dám tiến lên một bước ta chắc chắn quốc vương bệ hạ sẽ không tha cho các ngươi”

Asdeus mỉm cười hài lòng với cục diện hiện tại, trước kia dù còn là nhỏ, Asdeus đã tự tay lén đưa thức ăn cho từng ngươi của đội cảnh vệ, năm này qua năm khát, nhiều lúc hắn còn giấu tiền mà cho bọn họ, năm này qua năm khác, thời gian cứ vậy mà tích lũy dần đều, cho đến bây giờ, tất cả đều được hoàn trả cho hắn

Hắn lúc đấy môt phần là thương ngươi nhưng 9 phần lại là tư tâm, hắn thừa hiểu, trong thế giới loạn lạc này hơn nữa tính mạng bản thân lại không dược đảm bảo, việc duy nhất cũng là nên làm nhất chính là đối xử thật tốt với những binh sĩ th·iếp thân bảo hộ

Những người lính, người hầu trong lâu đài cuộc sống cũng không tốt hơn là bao so với người dân bình thường, qua việc hảo cảm càng ngày càng lớn cũng như ác cảm với bá tước hiện tài càng lúc càng sâu, chỉ cần 1 cú hích thì cơn sóng này sẽ lớn đến kinh người, hơn nữa người tạo ra cú hích này chính là nguồn gốc hảo cảm của bọn họ

Nhìn thấy mọi thứ xem như cũng đã được chuẩn bị hoàn tất, kế hoạch cũng hoàn thành, sân khấu đã chuẩn bị xong, Asdeus thong dong cầm cây kiếm lớn, vừa đi vừa cà mạnh nó xuống sàn gỗ làm nó tạo ra âm thanh khó chịu người nghe, kèm thêm vết xước sâu được tạo ra bởi thanh kiếm và sàn thành một vệt dài theo bước chân của Asdeus, chỉ thấy hắn khuôn mặt lạnh băng nhìn nhìn Zoe, cất tiếng

“Cựu nam tước Zoe, ngươi không biết tội?”

Zoe nhìn tên nhóc cũng chỉ là con của một con vợ bị mình vứt, thế mà dám lên mặt hỏi tội hắn, dòng máu quý tộc của hắn càng nghĩ càng nóng hơn, khuôn mặt dữ tợn

“Tội gì? Ngươi nên biết Asdeus, nhưng thứ ngươi có hiện giờ là do ta, ngươi cũng chỉ là đứa con rác rưởi được ta vô tình tạo ra bởi con mẹ thúi của ngươi, nghe lời ta, ta tha cho mẹ con ngươi đường sống”



Asdeus lúc này, khóe miệng như thành hình trăng lưỡi liềm, cực kỳ tà ác cùng mị hoặc mà nhìn nhóm 3 người

“Haha, đúng là vô tình tạo ra ta a, dù so với con giun trong quần ngươi thì làm sao có thể thụ thai cho mẹ ta được, ta còn nghi ngờ thể chất mẹ ta là có thể tự mang thai cho bản thân a, dù sao, ngươi cũng chỉ là thằng béo phế vật”

Dù là Asdesu nói bừa, thế nhưng lại đúng với sự thật, với một tên chưa đến 1 phút đã hết, cộng thêm độ loãng cùng chiều dài như quả ớt như vậy, đương nhiên hắn không thể thụ thai được, vì vậy Asdeus đã nói đúng, một phần do hệ thống chuyển năng lượng vào nhưng phần lớn chính là thể chất của Ritsuka, mẹ thế giới này của hắn

Vừa nói xong, Asdeus liền mặt âm hiểm nhìn lại Zoe cùng 2 tên già

“Tội của ngươi, trong tương lai, ngươi chính là chủ mưu muốn m·ưu s·át bá tước mà ta, lại là anh hùng cứu hắn, Kahahahaha”

Không thèm nghe Zoe trả lời, Asdeus nhanh chóng tiếp cận hắn, đánh thẳng vào gáy làm Zoe ngã gục trên sàn

Lạnh nhật nhìn Zoe nằm trên sàn, Asdeus liếc mắt sang 2 tên già, hắn nhớ lại chuỗi ngày mà Ritsuka bị 2 tên này h·ành h·ạ thảm như nào, bản thân cũng b·ị đ·ánh như nào, rồi Yukari cùng cô em gái đáng yêu của mình bị khinh bỉ, bị chà đạp đến như nào

Càng nhìn, tâm Asdeus càng lạnh, Asdeus cười cười nhìn về 2 tên già này

“Ngươi, Ngươi muốn làm gì, ta chính là ông bà của ngươi!!!!”

2 tên già run rẩy nhìn Asdeus

Asdeus nghe vậy cười lớn

“Ông bà? Ông bà ? đến lúc này mà 2 tên chó má nhà ngươi vẫn thở được câu đó? Có ông bà nào muốn bán cháu gái mình cho quý tộc để thu tiền? có ông bà nào lăng mạ, đ·ánh đ·ập 2 người con dâu của mình dù họ không làm gì sai? Có ông bà nào sẵn sàng bán cháu gái, bán con dâu mình cho người khác, tiễn một đứa nhóc 9 tuổi ra chiến trường đẫm máu mà khốc liệt? ngươi bảo ta tôn trọng 2 đứa không già mà không bằng súc sinh bọn mày hả? ông bà cái mẹ bọn mày”