Chương 10: Nhân tính
Nói xong cả 3 người đều cười thoải mái rồi thêm một câu
“Dù gì thì không thể vết nhơ này trong lịch sử gia tộc, sau khi xong việc bọn ta sẽ cho các ngươi khoản tiền để rời khỏi lâu đài vì mang tội bị trục xuất nên sẽ có lính áp giải đấy, hi ka hi ka haha”
Lúc nói xong tên cha Zoe trong ánh mắt sát khí nổi lên rồi thầm nghĩ
[2 con điếm này lâu này luôn kiêu ngạo với ta, bây giờ ta để ngàn t·ên c·ướp trong khu vực nhân thân thể 2 ngươi làm đồ để bọn hắn trung thành làm việc, còn cho 2 ngươi làm món đồ chơi nữa chứ, không biết lúc đó vẻ mặt của 2 ngươi có còn như trược nữa không đây, kahakaha, à quên, mẹ đã đi thì con cũng hầu theo chứ, con của tạp chủng đương nhiên về đúng nơi của mình nữa, ta không quên ngươi đâu a, Alicia, hahahaha]
Asdeus nhìn cả 3 người, trong đó chú ý trong ánh mắt lão Zoe là sát khí, âm hiểm cùng nụ cười giảo đều, từ đấy hắn biết, tên này đã không cứu được, khuôn mặt Asdeus dần lạnh đi, tiêu cự trong đôi mắt cũng theo đó giãn ra hệt như đang nhìn tên trước mắt này không phải là người sống
“Ta đã cho các ngươi quá nhiều cơ hội, xem như đây là lựa chọn của các ngươi, dù sao gia đình ta xây dựng nên cũng không cần có các ngươi, vậy thì…“
Tiếp theo đó, Ritsuka, Yukari, Alicia và Asdeus đều đi ra khỏi căn phòng đấy, chỉ khác với lúc đến trên mặt cả 3 người phụ nữ còn chút ít hy vọng trong đôi mắt, mà bây giờ, cả 3 đều khuôn mặt trắng bệch, Alicia vừa đi vừa run cả người, đôi mắt tựa ruby thế mà chực chờ nước mắt tuôn ra, chỉ có Asdeus khuôn mặt thong dòng vừa đi vừa cười nhẹ, mà nụ cười hắn lại rét run như đêm đông vậy
Risuka, Yukari trầm mặt quay đầu nhìn nhau một lúc, rồi cũng không biết nói gì ngoài ánh mắt tuyệt vọng nhìn cả Asdeus lẫn Alicia, các nàng biết nếu như tiếp tục như vậy thì thứ đợi không chỉ các nàng mà còn Asdeus và Alicia, 2 người con mà bọn họ quý hơn mạng sống sẽ đi vào tương lai chỉ có màu đen, nghĩ đến vậy, cả 2 người nàng trước kia còn là những người phụ nữ kiên cường, trưởng thành thế mà bây giờ lại chực chờ nước mặt lã chã rơi xuống đôi má mềm trắng
Các nàng vừa khóc vừa ôm Asdeus và Alicia trong lòng, liên tục xin lỗi
“Lỗi của mẹ vì sinh con ở gia đình này, đừng lo, dù làm gì đi nữa thì con đều sẽ có mẹ bồi bên người, dù c·hết đi nữa “
Càng vào lúc tuyệt vọng không lối thoát này, các nàng trong đầu cũng chỉ một mảnh u tối, 2 người mẹ tuyệt vọng cùng ý nghĩ t·ự s·át cùng đứa con của mình, ít ra, c·ái c·hết còn có thể cho các nàng cùng con thống khoái, nếu như vẫn sống mà vẫn không thoát khỏi gia tộc này thì không chỉ 3 người các nàng mà còn Asdeus cũng sẽ sống không bằng c·hết
Alicia vốn hoảng sợ lại nhìn 2 người mẹ của mình vốn mạnh mẽ giờ lại cùng lâm vào tuyệt vọng thì càng làm nàng sợ hãi hơn, trong vô thức Alicia muốn tìm một cái gì đó, một ai đó có thể dựa vào, nàng vô thức nắm chặt tay của Asdeus, khuôn mặt lã chã nước mắt nhìn hắn nói
“Asdeus onilchan, em sợ, Asdeus onilchan, em sợ, cứu em, em không muốn đi đến chỗ đấy…”
Asdeus từ trong dòng suy nghĩ nhìn lại xung quanh, khuôn mặt hắn càng lạnh hơn khi nhìn 2 người mẹ của mình tuyệt vọng, lại nhìn đến Alicia đang gào khóc, hắn càng tức giận hơn, bàn tay nhỏ nhưng rắn chắc sờ nhẹ lên đầu Alcia, tay kia vòng qua cổ của Ritsuka lẫn Yukari ôm các nàng vào lòng mình
Như từ đêm đông tìm được hơi ấm, không biết vì sao mà Ritsuka, Yukari và cả Alicia liền có cảm giác an tâm trong lòng, đôi mắt đẹp nhìn về Asdeus
[Gia đình mình giờ chỉ còn Risuka, Yukari, Alicia, cả thế giới đều gói gọn ở nơi này, việc quái gì phải quan tâm những tên khác, cản đường ta, sẽ bị g·iết sạch, khinh thường gia đình ta, chém nát]
Nhìn thấy lần đầu tiên, dù Yukari cùng Risuka đều mạnh mẽ bị xỉ nhục, mắng chửi cũng chưa bao giờ rơi
một giọt lệ, mà bây giờ 3 người phụ nữ quan trọng nhất cuộc đời Asdeus đều rơi lệ ngay trước mắt hắn, bây giờ, dòng họ ROSEWEN đi đến tàn lụi
Asdeus dùng tay lau từng giọt nước mắt cho Risuka cùng Yukari, rồi nhìn 2 đôi mắt với ánh mắt rực lửa chợt bảo
“Risuka okaa san, Yukari obaa san, 2 người tin con chứ “
Đối mặt với ánh mắt ấy, nhiệt độ cơ thể của 2 người phụ nữ trưởng thành tăng lên, nỗi sợ hãi tuyệt vọng được thay đổi bằng hy vọng, ấm áp, như tìm được một cái cây che gió chắn bão vững chãi
Bây giờ cả người lần đầu trái tim rung động mạnh mẽ, hơn cả tình yêu của người thân, hơn cả mối tình đầu giang dở, bây giờ trong mắt của 2 người chỉ có hình bóng đứa bé chưa tròn 11 tuổi
Dù nhỏ bé nhưng an toàn, dù non nớt nhưng tin cậy .
Lần đầu tiên, cả 2 người phụ nữ đã có 1 con như quay về tuổi thiếu nữ, như một thiếu nữ lần đầu tiên hiểu được yêu là gì
[ Asdeus chan, kun, hóa ra luôn như thế này ư] điều 2 người phụ nữ dù không biết vì sao nhưng vẫn luôn tin tưởng thân hình nhỏ bé ấy mà không thốt nên câu
“Ư, Ừ, … uôn, luôn luôn “
Ngay khi không ai chú ý thì một khuôn mặt bé bỏng với mái tóc màu hồng, bây giờ nhìn người con trai trước mặt với khuôn mặt dần đỏ, ánh mắt màu hồng sáng chói, trái tim đập từng nhịp nhanh và ngày càng mạnh, say mê
“Asdeus (onil chan) luôn đẹp trai như vậy à “
Ngay bây giờ, 3 người phụ nữ, khác vẻ ngoài nhưng ánh mắt bên trong luôn cùng một hình bóng
“Mê dại “
------------------------------------------------------
“Bác Zos, bá luôn luôn sẽ là đồng minh của cháu chứ? “
Asdeus đứng trước nhà Zos, khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt lạnh lẽo, nhìn Zos, hỏi một cách vô cảm, nếu ông ta đổi ý hay có một dù chỉ 1 ít do dự, Asdeus sẽ chắc chắn sẽ xử lí, kế hoạch đã lên, hắn không bao giờ để từng bước tỉ mỉ của bản thân lại gặp trục trặc vì 1 lí do vớ vẩn
Zos bừng tỉnh khỏi cơn buồn ngủ vì cháu trai gọi rồi lại giật mình nhìn lại ánh mắt của Asdeus, cảm giác đầu tiên là c·hết lặng, hắn cảm giác đứng trước mặt đứa nhóc chỉ mới 9 tuổi này, thế mà bản thân lại cảm giác uy nghiêm và hơi sơ hãi trước thân hình nhỏ bé, dần dần, Zos thoát khỏi tình cảnh đơ người, rồi nhìn lại đứa cháu mình, ánh mắt nghiêm túc hỏi
“Cháu đã quyết định?”
Asdeus lãnh tĩnh gật đầu
“Đúng vậy, cháu đã có quyết định “
Zos nhìn vào Asdeus hồi lâu, xong, ánh mắt đanh lại, nghiêm mặt rồi quỳ xuống
“Zos ROSEWEN thề luôn theo lãnh chúa ROSEWEN, ASDEUS ROSEWEN “
Ánh trăng soi rọi mọi góc phố, nhưng lại là hình ảnh đối lập giữa thiên nhiên và con người “
Asdeus thu lại vẻ lạnh lùng mà nhìn Asdeus một cách trìu mến, chưa như gia đình nhưng cũng là cách nhìn với gần bằng
“Cháu cảm ơn bác, đi thôi “
Đêm trăng bây giờ soi sáng mọi thứ, không, phải nói tiệc trăng bắt đầu tiếp thu những linh hồn
Đã nửa đêm, những ngôi nhà bây giờ cũng đã tắt đèn dầu của họ, ở trên giường mà say giấc nồng, để rồi, sáng hôm sau là một cuộc sống mới, cuộc đời mới, trang sử mới dành cho chính họ, và cả toàn bộ lãnh địa
Sau chỉ 30 phút cuộc thảo luận giữa gia đình nhà ROSEWEN, lúc này, nhân khí của Asdeus mới thể hiện rõ rệt nhất, toàn bộ lính canh tường thành đều đồng ý theo hắn, sau đó tất cả lính canh tường thành đã được thay đổi bằng 2000 tên đạo tặc