Lúc trước Địch Cửu rời khỏi Ngũ Lục thành phải phi độn đến mấy ngày, nhưng hiện tại đi với mấy người Phục Triệt chỉ tốn có hai ngày đã về đến nơi.
Sau khi Địch Cửu tiến vào thành lại càng thêm yên tâm. Ở đây chẳng những không có thông báo truy nã, mà cũng không có một tia thần niệm nào quét lên người hắn. Lâu lâu ngẫu nhiên có người quan sát cũng chỉ là do tò mò về chùm tua rua đỏ trên chuôi đao Thiên Sa của hắn mà thôi.
Ba người Phục Triệt, Lương Cốc Tình và Bối Thạch Đào đều từng tiến vào Ngũ Lục Đạo Tháp, thế nên lần này bọn họ không định thử sức lại lần nữa. Mục đích họ đến đây chỉ là để đưa Chích Thần Thảo cho ngũ công tử Hải Bảng, sau đó gia nhập ngũ đại tông môn.
Người ở trên Ngũ Lục quảng trường rất nhiều, các loại tin tức đấu giá hội, giao lưu hội…đều có thể dễ dàng bắt gặp. Bất quá thứ làm cho người ta chú ý nhất chính là Ngũ Lục Đạo Bia to lớn nằm ở ngay giữa quảng trường.
Địch Cửu nhìn lên đạo bia, hiện tại hạng nhất không phải là Cổn Diêm Đào Hải Vương cung, cũng không phải Ngạn Đạp Sơn Hư Kiếm tông, mà là một cái tên hắn chưa bao giờ nghe nhắc đến: Cơ Hồng Xuyên.
Mặc dù lúc trước hắn chỉ nhìn sơ qua bảng xếp hạng trên bia đá giữa quảng trường, nhưng đại khái vẫn có chút ấn tượng, nếu hắn không lầm thì hình như chưa từng nhìn thấy qua cái tên Cơ Hồn Xuyên này.
- Hả, không phải nói hạng nhất là Cổn công tử ư?
Lương Cốc Tình cũng phát hiện bảng xếp hạng trên tấm bia có chút khác thường.
Phục Triệt khẽ hắng giọng:
- Không cần quan tâm những chuyện đó, nên nhớ mục đích của chúng ta đến nơi này làm gì. Địch huynh, nếu huynh muốn đi vào Ngũ Lục Đạo Tháp thì chúng ta không thể giúp gì được cho huynh, chỉ có thể chúc huynh đạt thành ý nguyện thôi.
Địch Cửu gật đầu, sau đó nghĩ nghĩ rồi quyết định truyền âm cho Phục Triệt:
- Phục huynh, nếu như huynh có nhiều Chích Thần Thảo thì hãy lưu lại cho mình một ít. Thứ này có thể mở rộng thức hải, tăng cường thần niệm. Nhớ kỹ mỗi lần chỉ có thể sử dụng chừng nửa tất...
- Cái gì?
Phục Triệt bị chấn kinh bởi lời nói của Địch Cửu, thế nhưng ngay lúc y muốn hỏi rõ thì Địch Cửu đã tiến vào bên trong Ngũ Lục Đạo Tháp rồi.
...
Tuy Ngũ Lục Đạo Tháp chỉ mở ra vài tháng, thế nhưng vẫn có không ít tu sĩ ào ào đổ xô vô đấy. Địch Cửu hòa vào trong đám người, ngoại trừ chuôi Hồng Anh Đao hắn cõng trên lưng ra thì toàn thân chẳng có điểm gì đặc biệt.
Mỗi một tu sĩ tiến vào Ngũ Lục Đạo Tháp đều phải khắc tên mình lên bia đá ở tầng thứ nhất. Địch Cửu không chút do dự, trực tiếp khắc xuống tên thật của chính mình. Đến giờ mà hắn không bị truy nã thì đã chứng minh cái tên Địch Cửu vẫn còn rất an toàn.
Vừa tiến vào Ngũ Lục Đạo Tháp, vô số linh khí liền ập tới.
Địch Cửu giật mình, không phải hắn kinh ngạc vì mức độ linh khí ở đây, những nơi có linh khí dày đặc như vậy hắn cũng đã từng đi qua, chỉ là sau khi Địch Cửu bước vào tầng thứ nhất, hắn rõ ràng cảm nhận được nếu như tu luyện ở trong này sẽ tiến bộ nhanh hơn tu luyện ở bên ngoài nhiều.
Địch Cửu nhắm mắt lại, bắt đầu cảm thụ điểm khác biệt ở nơi đây. Sau một nén nhang Địch Cửu từ từ mở mắt ra, hắn cảm nhận quy tắc ở trong này rõ ràng hơn ở bên ngoài. Hắn từng nghe sư phụ nói quy tắc ở Thế giới Tiểu trung ương hoàn chỉnh rõ ràng, cho nên tu sĩ có thể dễ dàng bước vào tầng cao hơn. Nhưng hiện tại từ nơi này mà xét, xem ra quy tắc Thế giới Tiểu trung ương cũng không hẳn là hoàn chỉnh.
Người khác không thể nào cảm nhận được quy tắc ở đây có rõ ràng hay không, nhưng Địch Cửu là người sở hữu viên đá màu xám, cảm ứng của hắn với các loại quy tắc luôn vô cùng nhạy cảm.
Sau khi dùng thần niệm quét ra, Địch Cửu liền nhìn thấy ở giữa tầng này có một đạo ánh sáng. Tầng thứ nhất không có tu sĩ, bởi vì các tu sĩ tiến vào đây xong chẳng có ai dừng lại tu luyện mà hiển nhiên sẽ cố gắng tiến lên tầng thứ hai.
Ngay lúc Địch Cửu đang muốn tiến lên tầng thứ hai thì hắn lại phát hiện một tia khí tức quy tắc khác biệt. Không đúng, phải nói là một loại pháp tắc bên dưới quy tắc nào đó, loại khí tức pháp tắc này giống như... một nền tảng vững chắc trước khi kiến tạo tòa cao ốc vậy.
Địch Cửu vội vàng ngồi xuống, sau khi bố trí một đạo cấm chế phòng ngự liền tập trung lĩnh ngộ loại khí tức pháp tắc thâm ảo này. Hắn hiểu rõ việc minh ngộ pháp tắc quan trọng với tu sĩ đến nhường nào.
Một cường giả tinh không có thể đi bao xa, vậy phải xem lĩnh ngộ của người đó đối với các loại quy tắc trong vũ trụ sâu bao nhiêu. Mà pháp tắc là nhân tố tạo nên quy tắc, lĩnh ngộ pháp tắc chính là bước đầu tiên trên còn đường minh ngộ quy tắc.
...
Một vài tu sĩ đi vào tầng thứ nhất trông thấy Địch Cửu đang ngồi tu luyện thì âm thầm lắc đầu. Cho dù là tu sĩ Kim Đan thì cũng chẳng ai dừng lại ở tầng một để tu luyện đâu, người nọ thật là thiển cận mà!
Địch Cửu hoàn toàn không quan tâm đến suy nghĩ của bọn họ, hiện giờ hắn đang cảm ngộ tất cả khí tức pháp tắc tồn tại trong không gian này.
Tinh Hà Quyết mặc dù đang tiến hành vận chuyển nhưng tốc độ tu luyện lại kém hơn bình thường rất nhiều, tinh không mạch thì vẫn đang không ngừng cảm ngộ khí tức pháp tắc tiến vào bên trong.
Một đạo khí tức pháp tắc từ mơ hồ đến rõ ràng bị Địch Cửu nắm bắt được, so với không gian pháp tắc hắn cảm nhận được trong truyền tống trận thì đạo pháp tắc này đơn giản hơn nhiều.
Ba ngày sau, Địch Cửu mở mắt. Hắn quả thật đã cảm ngộ thành công một đạo pháp tắc ở tầng này, nhưng dường như hắn không thể dùng được nó. Căn cứ vào thu hoạch của hắn, đạo pháp tắc này tên là cơ sở pháp tắc, về phần nó là pháp tắc thuộc tính gì thì Địch Cửu đành chịu.
Địch Cửu đứng lên, chuẩn bị tiến vào tầng thứ hai. Mặc dù đạo pháp tắc đó hắn chưa dùng được bây giờ, nhưng Địch Cửu cảm giác chỉ cần là pháp tắc thì tương lai nhất định có chỗ hữu dụng.
Nồng độ linh khí ở tầng hai nhiều hơn tầng dưới một chút, hơn nữa, ở đây còn có một loại lực đẩy. Loại lực đẩy này tuy khá yếu ớt, nhưng lại làm cho tu sĩ phải phân tâm để ngăn cản nó, nếu như không cẩn thận người nọ sẽ dễ dàng bị truyền tống ra ngoài.
Ở tầng này, Địch Cửu lại tiếp tục cảm nhận được một đạo khí tức pháp tắc nữa, đạo khí tức pháp tắc này khác với pháp tắc ở tầng thứ nhất, nhưng nhìn chung bọn chúng đều là pháp tắc cơ sở.
Mục đích hắn đến Ngũ Lục Đạo Tháp vốn chính là để tu luyện và cảm ngộ, hiện giờ đã có cơ hội thì đương nhiên Địch Cửu phải lĩnh ngộ đạo pháp tắc ở tầng thứ hai này rồi.
Có kinh nghiệm lĩnh ngộ không lâu trước đó, thế nên dù hắn vẫn luôn bị gây khó dễ bởi lực đẩy nhưng Địch Cửu cũng chỉ tốn thời gian một ngày đã cảm ngộ xong.
Tầng thứ ba, tầng thứ tư...
Địch Cửu càng lên cao, pháp tắc cơ sở hắn lĩnh ngộ cũng càng nhiều. Đồng thời, lực đẩy của Ngũ Lục Đạo Tháp cũng càng lúc càng cường đại.
Lúc lên đến tầng thứ 10, Địch Cửu nhìn thấy rất nhiều tu sĩ dừng lại tu luyện, cơ hồ ở khắp nơi đều có.
Địch Cửu nhíu mày, nếu như hắn không cần cảm ngộ pháp tắc thì tu luyện ở đây cũng chẳng sao. Nhưng hiện tại mỗi tầng hắn đều muốn cảm ngộ, nếu như đông người khiến hắn mất tập trung, lơ là không chú ý một chút thôi thì sẽ bị lực đẩy truyền tống ra ngoài mất.
Phải tìm biện pháp giải quyết mới được!
Có lẽ hắn có thể thử bố trí trận pháp chống lại lực đẩy kia. Nhưng rất nhanh Địch Cửu liền thất vọng, cho dù trận pháp cấp mấy đi chăng nữa thì cũng vô dụng với lực đẩy của Ngũ Lục Đạo Tháp.
Nếu như không tìm thấy biện pháp triệt tiêu hoặc làm giảm bớt lực đẩy ở nơi đây, vậy mấy tầng sau hắn cũng sẽ chẳng thể nào tiếp tục cảm ngộ pháp tắc được nữa.
Đúng rồi, là pháp tắc!
Địch Cửu chợt nghĩ đến chín đạo pháp tắc cơ sở mình vừa lĩnh ngộ mấy ngày qua, hắn thử đem một đạo pháp tắc dung nhập vào bên trong cấm chế.
Ngay lập tức Địch Cửu liền cảm thấy lực đẩy giảm đi rất nhiều. Thế nhưng chẳng lẽ pháp tắc này chỉ có thể làm giảm bớt lực đẩy thôi sao? Nếu như chỉ có một chút tác dụng như thế, vậy cũng làm người ta quá thất vọng rồi.
Bất quá Địch Cửu rất nhanh liền bình tâm lại, dù sao hắn dùng những đạo pháp tắc này thì có thể tiến vào tầng cao hơn. Chỉ cần hắn một đường đi lên trên, còn sợ không vào được Tiềm Lực Bảng ư? Nên nhớ, có tên ở Tiềm Lực Bảng thì có thể khiêu chiến cường giả Hải Bảng đấy.
Địch Cửu dung hợp toàn bộ chín đạo pháp tắc cơ bản vào trận pháp phòng ngự, quả nhiên lực đẩy ở tầng mười thoáng chốc đã biến mất không thấy đâu nữa. Địch Cửu thở phào một hơi, vội vàng tập trung cảm ngộ đạo pháp tắc ở tầng này.
Tầng thứ mười một, tầng thứ mười hai...
Lúc đầu Địch Cửu còn dung nhập pháp tắc vào trận pháp phòng ngự, nhưng về sau hắn phát hiện mình không cần làm thế nữa, chỉ cần trong lúc tu luyện nhớ dung nhập pháp tắc vào chu thiên vận chuyển là được.
Tầng thứ 41, tầng thứ 42...
Từ tầng 40 trở đi, Địch Cửu rất ít khi nhìn thấy tu sĩ. Có thể thấy, việc các tông môn bài danh xếp hạng từ tầng 49 trở đi cũng không phải không có đạo lý.
Sau khi Địch Cửu leo lên tầng thứ 49, đồng thời cảm ngộ đến pháp tắc đạo cơ sở thứ 49, hắn đột nhiên cảm nhận được mình bắt đầu thông hiểu thần thông Đại Cước Ấn hơn hẳn.
Địch Cửu ngạc nhiên đạp một cước ra ngoài, không gian xuất hiện từng đạo gợn sóng, lập tức 49 tầng nổ tung ra từng đợt không gian chân nguyên.
Những pháp tắc cơ sở này quả nhiên không phải chỉ hữu dụng trong Ngũ Lục Đạo Tháp. Địch Cửu nhìn đạo ánh sáng thông hướng tầng 50 mà trong lòng tràn đầy khát vọng.
Hắn đang nghĩ, nếu như mình có thể hoàn toàn lĩnh ngộ hết 108 đạo pháp tắc cơ sở thì liệu sẽ có kết quả như thế nào nhỉ?
Địch Cửu tiếp tục leo lên cao. Vừa tiến vào tầng 50, Địch Cửu liền phát hiện diện tích không gian nơi đây nhỏ hơn tầng 49 rất nhiều, thậm chí còn không bằng một phần mười tầng dưới nữa.
Mười mấy tên tu sĩ lạ mặt đều đang điên cuồng hấp thu linh khí tu luyện. Địch Cửu thì vẫn bình tĩnh giống như những tầng trước đó, hắn ngồi xuống một góc, chậm rãi cảm ngộ pháp tắc cơ sở.
Đột nhiên, một đạo khí tức giống như kim châm xông thẳng vào thức hải làm Địch Cửu giật nảy mình.
Mới đầu hắn còn tưởng có người đánh lén mình nữa chứ. Thế nhưng, chỉ vài giây sau đó hắn liền nhận ra, không phải có người đang đánh lén hắn, mà là một loại linh khí đặc biệt chuyên nhằm vào thức hải. Loại linh khí này có thể kích thích thức hải, giúp thần niệm của hắn càng thêm cô đọng hơn.
Ngũ Lục Đạo Tháp quả nhiên có thể cô đọng thần niệm, đáng tiếc tu sĩ có thực lực leo lên được tới tầng 50 không quá nhiều.
Địch Cửu cũng không định ngồi đây cô đọng thần niệm, sau khi hắn lĩnh ngộ đạo pháp tắc cơ sở ở tầng 50 xong thì chuẩn bị tiếp tục tiến vào tầng 51.
- Người kia là ai vậy?
Tầng 50 có tu sĩ tò mò hỏi thăm tung tích Địch Cửu.
Góp mặt được ở tầng 50 thì trên cơ bản đều là người có danh tiếng. Tuy ngoại hình Địch Cửu rất lạ lẫm, nhưng chuôi Hồng Anh Đao phía sau lại dễ làm người khác chú ý tới.
Quan trọng nhất là tên gia hỏa này tiến vào tầng 50 còn chưa đến một ngày đã có thể tiến đến tầng thứ 51 rồi.