Dịch: Lap Tran
----
Sau khi Địch Cửu cắm vào một cực mạch vào dưới mặt đất Vạn Tộc Thánh Thành, toàn bộ Vạn Tộc Thánh Thành hầu như dùng một tốc độ mà mắt thường có thể thấy được khôi phục lại.
Lần này, dưới sự ảnh hưởng của Địch Cửu, các tộc cùng thế lực khắp nơi kiến tạo thương lâu hoặc là động phủ đều dùng tài liệu tốt nhất, hộ trận cũng đều hết sức bố trí loại mạnh nhất, tốc độ cũng càng nhanh càng tốt.
Nhưng điều khiến cho tất cả đại tộc cùng tông môn thế lực há hốc mồm chính là khi bọn hắn xây xong động phủ hoặc là thương lâu thì dù bọn hắn bố trí Tụ Linh Trận như thế nào hoặc bố trí rút nguyên thần trận như thế nào thì đều là không cách nào rút ra một chút nguyên khí từ cực mạch mà Địch Cửu cắm vào dưới mặt đất.
Cố tình đi điều tra một chút đi, đị bàn mà Địch Cửu khoanh vòng đều bị cấm chế ngăn cách, ngay cả thần niệm đều không thể thẩm thấu nói gì chui vào.
Hành vi phong tỏa cực mạch của Địch Cửu khiến rất nhiều tu sĩ trong Vạn Tộc Thánh Thành tức giận. Còn với Kinh Vạn Ảnh cùng Hồng Lâm lão tổ thì bọn họ thấy chẳng có gì cả, dù sao cuối cùng cực mạch của Địch Cửu cũng thuộc về bọn hắn, hiện tại hấp thu không cũng vậy. Bọn hắn muốn cho Địch Cửu đừng có rời khỏi sớm, đồng thời còn muốn dẫn Địch Cửu đi làm một sự kiện.
Tức giận nhất chính là Huyết tộc Bàn Phiền, Bàn Phiền là Khuyết Thánh trung kỳ. Nếu có thể đạt được Địch Cửu cực mạch, chắc chắn hắn có thể vững chắc bước vào hậu kỳ. Chỉ cần bước vào hậu kỳ, vậy hắn chính là tồn tại ngang hàng với Kinh Vạn Ảnh, Hồng Lâm lão tổ.
Trên thực tế trong lòng Bàn Phiền cũng rất rõ ràng, dưới sự ngấp nghé của Kinh Vạn Ảnh cùng Hồng Lâm lão tổ thì khả năng hắn đạt được cực mạch cực kỳ thấp. Nếu như không chiếm được cực mạch, hắn tự nhiên cũng muốn như những người khác, đều muốn thông qua trận đạo, sau đó rút cực mạch vũ trụ quy tắc nguyên khí.
Hiện tại hắn đã bố trí đại trận xông rồi nhưng ngay cả nửa điểm vũ trụ cực mạch nửa điểm nguyên khí cũng không rút ra được, hắn làm sao có thể không phẫn nộ?
Nếu không phải hắn biết rõ Kinh Vạn Ảnh sẽ can thiệp, chỉ sợ hắn sớm đã trực tiếp oanh kích hộ trận của Địch Cửu nhưng lại không biết nếu như Kinh Vạn Ảnh thật sự không can thiệp, hắn dám oanh kích Địch Cửu hộ trận, thật sự có khả năng bị Địch Cửu tiêu diệt.
. . . . . .
Ngồi trên cực mạch tu luyện, quanh thân Địch Cửu có đại đạo đạo vận vờn quanh, một cây mông lung đạo thụ phát ra ánh sáng màu vàng kim sau lưng hắn. Quanh đạo thụ vàng kim còn có các loại Tử Vận vờn quanh, đó là nhánh đại đạo của Địch Cửu.
Đạo vận không ngừng ngưng thực, theo nguyên khí cực mạch bị hút ra thì sau đó trải qua chu thiên vận chuyển đổ vào thân đạo thụ, khí tức của đạo thụ càng lúc càng hùng hậu tràn đầy, mà bản thận đạo vận của Địch Cửu cũng càng ngày càng hùng hậu.
Oanh! Từ trong tử phủ có tiếng nổ bùm vang lên, Địch Cửu đột nhiên mở to mắt.
Hắn rốt cuộc hiểu rõ cái gì là lập ngôn thành thánh, chính là khái quát đại đạo của chính mình trong một câu nói, hình thành Đạo Ngôn, sau đó cô đọng ra vô thượng đại đạo quanh Đạo Ngôn này.
Giống như‘ ta tại, đạo ngay tại. ’ loại Đạo Ngôn này đã là Đạo Ngôn cấp cao nhất, hắn từng nghe Ninh Thành nói tới, năm đó khi Ninh Thành hiểu ra Đạo Ngôn này thì tu vi của hắn còn rất thấp.
So sánh thì sau này Ninh Thành và hắn với Diệp Mặc cùng một chỗ xây dựng vũ trụ mới, cái Đạo Ngôn chỉ là một phần trong phần đông đại đạo mà thôi.
Đối với ba người bọn họ mà nói, hắn đã xây dựng ra vũ trụ mới, thậm chí cô đọng ra đạo thụ thì còn cần gì lập ngôn thành thánh nữa?
Đại đạo ngàn vạn, đạo của hắn do hắn tự mình xây dựng đạo thụ mà tạo thành vô số chi nhánh tụ tập nhất thể. Đã như vậy, vì sao phải tham khảo con đường của người khác? Vô số năm trôi qua có vô số người tu đạo lý giải đại đạo vô hình, vô tình, vô danh . . . . . . . . . . .
Hắn một mực không biết nó thế nào cho thông, đại đạo vô hình vô tình, như thế nào hóa thành đại ái? Như thế nào lại nuôi dưỡng vạn vật? Đây chính là một nghịch lý.
Bồ Đề bản không cây, minh kính diệc phi đài, bản lai vô nhất vật, hà xử nhạ trần ai!
Đây đồng dạng là Đạo Ngôn, cũng là đỉnh cấp Đạo Ngôn nhưng Đạo Ngôn trong vũ trụ Hỗn Độn thường có cực hạn trong vũ trụ Ngũ Hành mà thôi.
So với thân là Bồ Đề cây, tâm sáng như gương đài, lúc nào cũng cần lau, chớ làm cho bụi bặm. ’ đến, cái kia‘ bản lai vô nhất vật’ Đạo Ngôn, cũng không cao hơn một chút.
Đạo cao thấp không tại Đạo Ngôn mà là ở bản thân người tu đạo bản thân mà thôi.
Hắn đã từng bị những thứ Đạo Ngôn này trói buộc, thế cho nên không ngừng chém xuống đại đạo của mình. Bởi vì mỗi lần hắn tiến bộ về sau lại cảm thấy đại đạo của chính mình có chỗ thiếu hụt.
Biết rõ là nghịch lý bởi vì hắn sống ở Ngũ Hành vũ trụ, lại chỉ có thể ở tiếp tục tu luyện theo nghịch lý này, sau đó tận lực uốn nắn đại đạo của mình mà thôi. Như thế tại sao phá tan gông cùm xiềng xích? Khó trách hắn bị kẹt tại bước thứ ba. Nếu hắn sớm ngày minh bạch đạo lý này có lẽ coi như ở vũ trụ của người khác, không tiến vào hỗn độn mênh mông thì hắn cũng có thể vượt qua một phương vũ trụ hạn chế, bước ra bên ngoài.
Hôm nay đã minh bạch đạo lý này nên toàn thân Địch Cửu cảm thấy nhẹ nhõm, hai tay kéo lê vô cùng vô tận huyền ảo đại đạo pháp quyết.
"Đạo không phải vô hình, đạo của ta tồn thiên địa, xây dựng đạo thụ, cấu đạo cơ, thành đạo pháp! "
Đạo Ngôn và mấy thứ linh tinh kia đều vô căn cứ.
Oanh! Theo đạo niệm của Địch Cửu chuyển động thì vô cùng vô tận vũ trụ quy tắc nguyên khí bị Địch Cửu rút ra từ bên trong vũ trụ cực mạch, sau đó tại trong thời gian thật ngắn bao phủ chặt lấy thân thể Địch Cửu.
Giờ khắc này, đạo thụ màu vàng sau lưng Địch Cửu không ngừng được cô đọng lớn mạnh, đại đạo chi nhánh bên trên đạo thụ cũng càng ngày càng ngưng thực. Khí tức quanh thân Địch Cửu cũng điên cuồng trào ra, một loại đạo vận đã vượt qua cực hạn mênh mông đạo vận vờn quanh thân Địch Cửu, khiến cho toàn thân Địch Cửu bắt đầu run rẩy.
Loại khí tức đại đạo đáng sợ điên cuồng tưới xuống này lại để cho Địch Cửu căn bản khó có thể thừa nhận, trong khoảng thời gian ngắn, thân thể Địch Cửu bắt đầu tan vỡ, cốt cách cũng bắt đầu vỡ ra.
Địch Cửu không chút sứt mẻ, sau khi được vô thượng đại đạo tưới mát thì hắn liền hiểu rõ là chuyện gì xảy ra.
Mặc dù hắn tu luyện ở Vạn Tộc Thánh Thành, cho dù ở Vạn Tộc Thánh Thành, trong một phương trong vũ trụ này, có thể đạo của hắn đã vượt khỏi một phương vũ trụ này, thiên địa quy tắc hình thành quy tắc đại kiếp nạn đã ngang hàng với đại đạo của hắn cho nên không cách nào tạo thành lôi kiếp hoặc là sự áp chế cùng loại.
Nhưng dưới một phương vũ trụ này, đại đạo của hắn lại tăng thêm một bậc, bước vào cấp độ mới, đạo của hắn bắt đầu quá trình đại suy.
Hắn nhất định phải ngăn cản lần đại suy sau đó mới có thể bước vào bước thứ tư.
Địch Cửu mặc cho khí tức vô cùng vô tận đang ăn mòn lấy thân thể mình, hắn chỉ dốc sức liều mạng hấp thu thiên địa nguyên khí, sau đó không ngừng hoàn thiện nhục thể cùng cốt cách của mình.
Giờ khắc này Địch Cửu cảm thấy may mắn vì chính mình đã cắm xuống nửa cái vũ trụ cực mạch.
. . .. . . .. .
Trong khi tu luyện, Mông Nhược Lâu bỗng ngẩn ngơ, nàng lập tức rung động chằm chằm vào vị trí Địch Cửu đang tu luyện. Nàng chưa bao giờ thấy qua ai tu luyện mà gây nên động tĩnh đáng sợ như thế này, cũng chưa bao giờ tu luyện trong hoàn cảnh nồng đậm quy tắc nguyên khí. Loại quy tắc nguyên khí này, thậm chí đã vượt qua cực hạn của phương vũ trụ này.
Nàng hiểu ra sau đó đi tới, đâu còn có nửa điểm chậm trễ, điên cuồng vận chuyển quy tắc. Sau đó nàng dùng tốc độ mà mình chưa bao giờ cảm nhận được bước vào bước thứ tư, hơn nữa không ngừng hướng về phía viên mãn mà hoàn thiện. Trong lòng Mông Nhược Lâu mừng như điên, chỉ qua một thời gian ngắn mà nàng có thể nắm chắc bước vào bước thứ tư. Hợi Y thánh nhân đang tu luyện cũng bị loại thiên địa nguyên khí khủng bố này làm sợ ngây người, loại quy tắc nguyên khí kinh khủng này đơn giản chính là hoàn toàn phân giải cực mạch, dưới ảnh hưởng của vũ trụ nguyên khí và quy tắc phân giải từ cực mạch này, dù cho hắn không có tu luyện cũng sẽ nhanh chóng tiến bộ.
Hợi Y thánh nhân khống chế vũ trụ mênh mông nhiều kỷ nguyên như vậy, bất kể kinh nghiệm hay thủ đoạn đều hơn xa Mông Nhược Lâu.
Hắn lập tức hiểu ra đây là thời điểm tốt nhất cho hắn trùng kích bước thứ tư.
Đại đạo đạo vận cuồng vận chuyển, lập tức bắt đầu diễn biến đại đạo công pháp của hắn, sau đó đại đạo đạo tắc cũng bắt đầu đã có sự biến đổi về chất . . . . .
Ở nơi này là trùng kích bước thứ tư? Đây quả thực là trùng kích vô thượng cảnh giới nha . . .. . . .? Hợi Y thánh nhân càng biết cấp độ mà mình sắp sửa đạt tới, trong nội tâm lại càng tỉnh táo hơn.
Vô số năm qua hắn đã gặp được không biết bao nhiêu cơ duyên, dù cho biết rõ cơ duyên lần này không hề giống tất cả cơ duyên trước kia. Tất cả cơ duyên trước kia sâu hơn dày hơn thì hắn cũng vẫn bị trói buộc ở Cửu Trọng Thiên trong vũ trụ, dù là hắn nắm trong tay vũ trụ mênh mông thì như thế nào?
Hôm nay, chỉ cần hắn bước vào bước thứ tư, hắn chắc chắn chính mình sẽ vượt qua hết thảy vũ trụ trói buộc, sau đó hắn sẽ không còn là một bước thứ tư bình thường nữa, cũng không phải lập ngôn thánh nhân bình thường gì đó.