Dịch: Lap Tran
----
"Tốt, ta đồng ý giúp ngươi một chuyện. Điều kiện tiên quyết là ngươi giúp ta kiềm chế Hồng Lâm lão tổ, ngươi có thể giúp ta kiềm chế bao lâu thì tính bấy lâu, hôm nay ta liền xem Hồng Lâm Tộc hắn lợi hại đến thế nào. " Địch Cửu lập tức nói.
Chỉ cần Nguyên Thường Tiêu nguyện ý giúp hắn một chút, dù chỉ ngăn chặn Hồng Lâm lão tổ mấy phút, hắn cũng có cơ hội tiêu diệt Địch Thốn vừa mới bước vào bước thứ năm kia. Sau khi giết Địch Thốn hắn cũng không tin liên thủ Nguyên Thường Tiêu mà không làm gì được Hồng Lâm lão tổ.
"Tốt, thành giao. " Nguyên Thường Tiêu không chút do dự mà đồng ý với đề nghị của Địch Cửu.
Lúc trước hắn vẫn cho Địch Cửu là bước thứ tư lập ngôn thánh nhân, bây giờ nghĩ lại, hẳn Địch Cửu cũng là bước thứ năm Khuyết Thánh. Nếu như Địch Cửu là bước thứ năm Khuyết Thánh, vậy hắn căn bản không cách nào nắm trong tay, chỉ có thể bàn chuyện hợp tác. Không phải hắn không muốn tìm tên bước thứ năm nào khác để hợp tác, những người khác động một chút thì là một tộc đàn, hắn thế đơn lực bạc, thật đúng là không dám làm như vậy.
Nguyên Thường Tiêu đã tế ra pháp bảo, pháp bảo của hắn là một kiện Sơn Hà Đồ.
Sắc mặt của Hồng Lâm lão tổ có chút khó coi, sở dĩ hắn và Địch Thốn tới chậm đi một tí là vì một chuyện khác. Chẳng qua là hắn thật sự không ngờ tới chỉ mới tới chậm một bước mà cường giả Hồng Lâm Tộc đã tử thương vô cùng nghiêm trọng. Phải biết rõ thời gian hắn và Địch Thốn chậm trễ trước sau tổng cộng cũng mới mười mấy nhịp hô hấp mà thôi. Hơn nữa nếu bọn họ lại đến muộn hơn một chút, tám gã lập ngôn thánh nhân còn lại ở nơi đây giống nhau sẽ bị Địch Cửu tiêu diệt.
Hồng Lâm lão tổ cũng không biết Hồng Lâm Tộc sở dĩ tử thương vô cùng nghiêm trọng là vừa vặn nhào tới đúng lúc thần thông Tứ Trương Cơ của Địch Cửu bộc phát, hơn nữa bị hàng tỉ đao mang cuốn vào.
Địch Cửu cũng rất mạnh mẽ, cộng thêm Nguyên Thường Tiêu . . . . . .
Hồng Lâm lão tổ thầm thở dài trong lòng, hắn khẳng định Địch Thốn không phải đối thủ của Địch Cửu, nếu như trước khi hắn giải quyết Nguyên Thường Tiêu mà Địch Cửu đã giết Địch Thốn, vậy thì Hồng Lâm Tộc thật sự xong rồi.
Nhân tộc vẫn là cá ướp muối, lần này như thế nào xuất hiện một tên cường giả đáng sợ như thế này?
"Lão tổ, ta không sợ người này, ngươi chỉ cần chú tâm động thủ. " Địch Thốn cảm giác được lão tổ do dự, không chút lựa chọn cầm lấy pháp bảo Cực Duyên Chung của mình mà nói.
Hồng Lâm lão tổ vẫn không có trả lời, hắn khẳng định Địch Thốn cùng Địch Cửu chênh lệch khá xa, mấu chốt là Địch Cửu tốn bao lâu để có thể giết chết Địch Thốn mà thôi. Hắn lo lắng nhất là trước lúc mình áp chế Nguyên Thường Tiêu thì Địch Cửu đã giết Địch Thốn rồi, hắn không thể bốc lên nguy hiểm này.
Đây là khi Hồng Lâm lão tổ cũng không biết thành chủ Vạn Tộc Thánh Thành bị Địch Cửu đánh trọng thương, nếu không phải có đỉnh cấp Độn Phù thì thành chủ Vạn Tộc Thánh Thành đã bị Địch Cửu giết rồi. Nếu hắn biết rõ chuyện này, hắn căn bản cũng không cần do dự, trực tiếp lựa chọn không động thủ.
"Ha ha . . . . . . . .” Một âm thanh vang sang sảng truyền đến, "Vị đạo hữu nhân tộc này, ngươi cũng không quá chú ý rồi nha . . . . . Hủy diệt Vạn Tộc Thánh Thành chính là hủy diệt vô số sản nghiệp của Thần tộc ta. Sản nghiệp lớn nhất của Thần tộc chính là Vạn Thần Lâu, cũng là đồng dạng bị ngươi san thành bình địa......"
Nghe nói như thế, Nguyên Thường Tiêu biến sắc, lập tức nhìn sang Địch Cửu nói, "Bằng hữu, ta không giúp được ngươi rồi. "
Nếu như nói một tên Hồng Lâm lão tổ hắn còn có thể ngăn trở một . . . .Hai . . . ., Nhưng Thần tộc Kinh Vạn Ảnh đã đến, hắn ngoại trừ nhanh tránh xa thì còn có thể làm cái gì chứ?
"Đúng, người này không giảng đạo lý như thế, có phải sau khi bước vào bước thứ năm đã cảm thấy mình có thể khống chế cả một phương vũ trụ này rồi hay không? Ngay cả Vạn Tộc Thánh Thành cũng dám đòi phá huỷ, hẳn cảm thấy tất cả tu sĩ trong vạn Tộc Thánh Thành quá dễ nói chuyện? Hôm nay Bàn Phiền ta ngược lại là muốn hỏi cho rõ ràng, cửa hàng Huyết tộc ta trong mắt các hạ căn bản cũng không có giá trị gì ư? "
"Còn có Minh linh tộc . .. . . . . . ."
"Yêu tộc . .. . . . . . . . .
"Hàn Nguyệt tộc . . . . . . . . ."
......
Nguyên Thường Tiêu đã cầm ra một quả phù lục, nhiều cường giả tới đây như vậy, gần như tất cả bước thứ năm trong phương vũ trụ này đều tụ tập ở nơi này, e là hôm nay Địch Cửu khó mà tìm được đường sống, hắn không đi nhanh lên chẳng lẽ ở chỗ này chờ chết phải không?
Tu sĩ đứng xa xa quan sát đều sợi ngây người, tổng cộng bước thứ năm của một phương vũ trụ này cũng không quá mười mấy người, hôm nay đã có phân nửa tớ rồi?
"Kinh huynh, Bàn đạo hữu, các ngươi tới đúng lúc lắm, người này ỷ vào bước vào bước thứ năm, thật sự là quá mức kiêu ngạo, đợi lát nữa ta giết tiểu tử Nguyên Thường Tiêu thì các ngươi giúp ta ngăn người này lại. " Hồng Lâm lão tổ vốn vẫn còn do dự trông thấy Thần tộc Kinh Vạn Ảnh cùng Huyết tộc Bàn Phiền, trong nội tâm đại hỉ.
Kinh Vạn Ảnh thế nhưng là cường giả bước thứ năm hậu kỳ như hắn, còn Bàn Phiền thực lực tuy nhiên yếu hơn một ít nhưng sẽ không yếu hơn Nguyên Thường Tiêu bao nhiêu.
Huống chi còn có cường già bước thứ năm củamấy đại tộc khác cũng đang lần lượt tới đây, hôm nay hắn cũng không tin giết không giết xong một tên nhân tộc bước thứ năm.
Địch Cửu kinh ngạc cũng không kinh ngạc, hiện tại đã có nhiều cường giả như vậy đến, hắn và Nguyên Thường Tiêu không thể hợp tác được nữa, hắn chuẩn bị nhanh chóng mang Hợi Y thánh nhân cùng Mông Nhược Lâu rời đi.
Bàn về thực lực thì ở đây hắn cũng chỉ xếp vào ba thứ hạng đầu mà thôi, nhưng mà bàn về thủ đoạn bỏ chạy, hắn tự nhận thứ hai cũng không tin còn có người có thể chiếm thứ nhất.
Điều để cho tất cả mọi người kinh ngạc là Kinh Vạn Ảnh chẳng những không có động thủ, ngược lại ôm quyền nói với Địch Cửu, "Đạo hữu thật sự có thân thủ tốt, còn chưa thỉnh giáo xưng hô như thế nào? "
"Nhân tộc Địch Cửu. " Địch Cửu không có bất kỳ ý muốn giấu giếm nào, hắn cũng đã nhìn ra thực lực của Kinh Vạn Ảnh này không yếu hơn Hồng Lâm lão tổ.
"Tốt, không tệ, nhân tộc một mực không có bước thứ năm Khuyết Thánh đi ra, không nghĩ tới lần này đi ra hai tên, rất là xuất sắc. "
Kinh Vạn Ảnh khen Địch Cửu một câu sau đó lại nhìn về phía Hồng Lâm lão tổ nói, "Kim Kiều huynh, chuyện lần này ta cũng nghe nói một... Hai.... Lúc ban đầu đúng là Hồng Lâm Tộc ngươi không đúng, về sau Địch đạo hữu giết chóc thật sự là quá nặng. Nhưng oan gia nên giải không nên kết nha . .. . . . ., huống chi chúng ta cần gấp cường giả như Địch đạo hữu vậy . .. . . .."
Chẳng những là Hồng Lâm lão tổ Du Minh Kim Kiều có chút ngây người, coi như tất cà tu sĩ ở nơi này đều ngây người khi nghe xong. Thần tộc đệ nhất cường giả Kinh Vạn Ảnh lúc nào công bình công chính thế này? Đây là muốn đứng ở góc độ thánh nhân giúp mọi người hóa giải ân oán sao? Địch Cửu không nói gì, hắn không tin Kinh Vạn Ảnh hảo tâm như thế, còn có thể đứng ở góc độ công chính mà nói chuyện. Huống hồ chuyện lần này vốn chính là do hắn khởi đầu, hoặc có thể nói là hắn tới gây chuyện, coi như là không có chuyện Mông Nhược Lâu thì hắn cũng muốn náo một trận thật to ở Vạn Tộc Thánh Thành.
Hồng Lâm lão tổ không nói gì, hắn mơ hồ hiểu ý của Kinh Vạn Ảnh.
Mấy kẻ đến sau dù là đều là bước thứ năm Khuyết Thánh, sau khi nghe Kinh Vạn Ảnh nói xong đều trầm mặc xuống. Nếu như Thần tộc Kinh Vạn Ảnh cũng không truy cứu thì bọn họ cũng không thể đòi truy cứu liền, phải xem tình hình rồi nói tiếp.
"Địch đạo hữu, lần này vạn tộc đại hội sắp cử hành, ta hy vọng ngươi cùng Nguyên đạo hữu đại biểu nhân tộc tham gia. Lần vạn tộc đại hội này quan hệ đến tương lai của một phương vũ trụ này của chúng ta, còn có đại đạo tầng cao hơn nữa, dù là đối với bất kỳ một cái chủng tộc này cũng cực kỳ trọng yếu. Về phần lần tổn thất lần này của Vạn Tộc Thánh Thành, đến lúc đó ngươi bồi thường một ít liền có thể, như thế nào? " Kinh Vạn Ảnh nói xong dùng ánh mắt tràn đầy chờ mong nhìn Địch Cửu. Tuy rằng Địch Cửu không biết Kinh Vạn Ảnh có ý đồ gì hoặc cất giấu thủ đoạn gì. Nhưng mà hiện tại hắn thiếu thốn nhất chính là thời gian, chỉ cần hắn bước vào bước thứ tư, ha ha, cái gì Kinh Vạn Ảnh, cái gì Hồng Lâm lão tổ, tất cả đều là một đống cặn bã.
"Tốt, ta tất nhiên sẽ tham gia vạn tộc đại hội. " Địch Cửu không chút lựa chọn nói ra, về phần bồi thường tổn thất của Vạn Tộc Thánh Thành lần này, hắn coi như hoàn toàn không nghe thấy. Muốn hắn bồi thường, nằm mơ đi đi. Hiện hại hắn không có làm tới nữa đó là bởi vì hắn cần có thời gian để bước vào bước thứ tư.
Kinh Vạn Ảnh hiển nhiên đã hiểu lời Địch Cửu nói, Địch Cửu cũng không nói tới chuyện bồi thường gì đó hắn căn bản cũng không để ý. Chờ tới vạn tộc đại hội thì Địch Cửu không muốn bồi thường cũng không được. Về phần bồi thường nhiều hay ít, ha ha, vậy phải xem vũ trụ của Địch Cửu có bao nhiêu đồ vật nha.
Cho nên sau khi Địch Cửu nói xong thì hắn cũng cười ha ha ha ha, "Địch đạo hữu chính là sảng khoái. Lúc trước nhân tộc không có Khuyết Thánh, cuộc sống thật sự khó khăn đôi chút, nếu hôm nay Vạn Tộc Thánh Thành đã bị hủy diệt không ít, chúng ta đây dứt khoát trùng tu Vạn Tộc Thánh Thành, các tộc đều lựa chọn một khối địa bàn nha. "
Mình lựa chọn địa bàn?Tuy trong lòng Địch Cửu cảm thấy khó hiểun nhưng vẫn đưa tay cầm ra một chút trận kỳ, trước tiên bao bọc một chỗ trung tâm Vạn Tộc Thánh Thành, gần như chiếm lấy một nửa, Mọi người tự mình lựa chọn địa bàn thì hắn không cần phải khách khí làm gì, không có chiếm lấy một nửa địa bàn Vạn Tộc Thánh Thành xem như hắn đã thiện lương lắm rồi.
Tất cả mọi người dùng ánh mắt như đang nhìn một kẻ ngốc để nhìn Địch Cửu, ha ha, cho rằng tuyển địa bàn chính là bao lấy nhiều hay ít sao?
Nguyên Thường Tiêu không có nửa điểm mừng rỡ, mà là đi tới cạnh Địch Cửu, truyền âm nói, "Địch huynh, ngươi biết ngươi đã đáp ứng Kinh Vạn Ảnh thì gần như mạng nhỏ đã tự dâng cho hắn sao, ngươi biết vì sao hiện tại bọn hắn không giết hai tên nhân tộc Khuyết Thánh chúng ta sao? Ta đề nghị ta và ngươi hiện tại liền rời đi nơi đây mà không phải ở chỗ này lựa chọn địa bàn không có chút ý nghĩa nào. "
Xa xa Kinh Vạn Ảnh mỉm cười nói ra, "Địch đạo hữu thật là thẳng thắn, ta thích kết giao với loại bằng hữu này nhất. Chẳng qua là phân đại bàn trong Vạn Tộc Thánh Thành cần dựa theo quy củ mà phân, lựa chọn địa bàn nhất định phải có cống hiến tương ứng, bằng không mà nói thì lựa chọn địa bàn không được chấp thuận. "
Đối Kinh Vạn Ảnh mà nói, Địch Cửu lựa chọn bao nhiêu địa bàn hắn cũng không có ý kiến. Dù là Địch Cửu không lấy ra một chút đồ vật nào thì cũng chẳng có quan hệ gì cả? Dù sao tương lai cũng đều thuộc về Thần tộc hắn. Hắn với tư cách một cái kẻ chủ trì, không thể không nói ra quy củ.