Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 806: Thương tổn trong tâm




CHƯƠNG 806: THƯƠNG TỔN TRONG TÂM.

"Nữ nhân trên thảo nguyên quả nhiên cùng nữ nhân người Hán khác nhau!" Tống Thanh Thư cảm khái, Bồ Sát Thu Thảo rõ ràng mới mười sáu tuổi, đã là thân cao, dưới bộ xiêm y váy dân tộc lộ ra cặp bắp đùi tròn trịa trắng như tuyết, bộ ngực nổi lên săn chắc có thể nhìn thấy rỏ ràng, hiển nhiên đúng là tiểu cô nương thanh xuân mỹ lệ, đừng nói là lộ ra cặp bắp đùi, cũng là ngẫu nhiên làn váy xoay tròn tốc lên còn thấp thoáng ẩn hiện nhìn thấy chút ít bên dưới hạ thể với cái tiểu nội khố bằng tơ lụa trắng..

Tống Thanh Thư thần sắc cực kỳ kích động, hắn cũng không phải là chưa từng nhìn qua mỹ mạo của các cô nương trẻ tuổi, dù sao hắn đã gặp qua giai nhân tuyệt sắc thực sự là quá nhiều, Bồ Sát Thu Thảo tuy dáng dấp xinh đẹp, nhưng dung nhan còn xa xa không tới để trong tâm của hắn phải hưng phấn khát khao.
Hắn sở dĩ kích động như vậy, là bởi vì trên người nàng đang mặc bộ xiêm y váy dân tộc này, nghe nói lễ thành nhân của các cô nương Nữ Chân phục trang đều là như thế này,

"Không nghĩ tới đời này còn có cơ hội nhìn thấy loại tịnh lệ phong cảnh này, hừ, một ngày nào đó nếu ta có cơ hội nhất thống thiên hạ, tuyệt đối phải phổ biến toàn bộ các cô nương phải mặc trang phục xiêm y váy ngắn như thế này!"

Mái tóc Bồ Sát Thu Thảo bện lấy thành những bím nhỏ, mỗi một dây buộc bím tóc, bên trên điểm xuyết lấy mấy viên mã não phỉ thúy trang sức, cả người nhìn qua tràn ngập sức sống thanh xuân.

Nàng đang tại bên cạnh đống lửa uyển chuyển nhảy múa, nhìn thấy giữa sân không ít các công tử trẻ tuổi đang âm thầm nuốt nước miếng..

- Nữ nhi nhà Bồ Sát quả nhiên xinh đẹp.
Ca Bích cảm khái một câu.

Tống Thanh Thư trong lòng hơi động, tiến tới cười nói:

-Nếu không chúng ta cũng sinh ra một nữ nhi xinh đẹp như vậy?

Nghe được lời hắn nói, Ca Bích sắc mặt trắng nhợt, rất nhanh che giấu đi qua:

-Hừ, huynh xấu như vậy, sinh ra nữ nhi chắc chắn là không dễ nhìn.

Tống Thanh Thư lặng lẽ ôm bờ eo của nàng, cười hắc hắc nói:

-Ta tuy có chút xấu, nhưng muội thì xinh đẹp như vậy, nữ nhi khẳng định sẽ đẹp giống muội..

Ca Bích thân thể cứng đờ, âm thầm vặn eo né tránh tay hắn, lập tức nói sang chuyện khác:

-Huynh nhìn xem Bồ Sát Thu Thảo lát nữa sẽ chọn ai trở thành người nhảy múa với nàng?

Tống Thanh Thư chỉ coi động tác vừa rồi của Ca Bích vì trước mặt mọi người nên có chút xấu hổ, cũng không có để ở trong lòng, nghe vậy cười nói:

-Vấn đề này không phải là rất rõ ràng sao a, vũ khúc này tuy trên danh nghĩa là cảm tạ tất cả mọi người, nhưng hình như nàng hữu ý ngay tại trước mặt Dương Quá lắc lư, thời gian nhảy múa trước mặt hắn so với người khác thì nhiều hơn rất nhiều.
Ca Bích khẽ vuốt cằm:

-Không tệ, khuôn mặt anh tuấn của Dương huynh đệ đúng là rất lợi hại gây hảo cảm cho nữ nhân, đáng tiếc là bị đoạn mất một cánh tay.

Hoàn Nhan Hồng Liệt cùng Kim Thái Tổ, Thái Tông cùng là đời thứ nhất, Dương Khang (tức Hoàn Nhan Tông Khang) cùng Hoàn Nhan Tông Kiền, Tông Vọng, Tông Bật, Tông Hiền, Tông Mẫn là đời thứ hai, đương kim Hoàng đế, Hoàn Nhan Lượng theo tính toán là đời thứ ba, Dương Quá, Ca Bích Đường Quát Biện bọn họ cũng là đời thứ ba, mà tính theo huyết mạch thì Dương Quá còn là đường huynh đệ với Ca Bích.

Tống Thanh Thư lắc đầu:

-Không đúng, Dương huynh đệ tuy nất một cánh tay, nhưng một thân ngạo cốt đỉnh thiên lập địa, lại thêm luyện được một thân võ công tuyệt thế, trên đời này không biết bao nhiêu cao thủ tay chân kiện toàn, cũng không sánh nổi bằng hắn.
-Vậy còn huynh, huynh cùng hắn so ra thì như thế nào?

Ca Bích đột nhiên quay đầu, trong hai con ngươi tinh quang sáng rạng rỡ.

-Ta?

Tống Thanh Thư thần sắc cứng lại, rất nhanh cười lên,

-Ta đây mặt dài lại đầy râu, giá trị bên trên liền bị Dương huynh đệ kéo xuống một mảng lớn, đương nhiên so ra thì kém hắn.

Ca Bích lắc đầu, ánh mắt dường như có chút hư vô mờ ảo:

-Trong lòng của muội, phu quân của mình là nam nhân anh tuấn nhất trên đời này.

Tống Thanh Thư nghĩ thầm thật đúng là Đường Quát Biện nhìn từ góc độ nào cũng không thể nào thấy ra nỗi là anh tuấn, nhưng không nghĩ tới Ca Bích cùng Hoàn Nhan Bình đối với hắn đều là mối tình thắm thiết.

-Ha ha, nói như muội vậy, làm ta rất là thấy ngượng…

Tống Thanh Thư lại đưa tay qua ôm nàng, thân thể Ca Bích lại cứng một chút, tuy nhiên có lẽ là bị bầu không khí vui vẻ giữa sân cảm nhiễm, lần này nàng cũng không có tránh né, ngược lại đem gương mặt mình thuận thế dán tại trên bả vai hắn, biểu lộ phức tạp khó hiểu:
-Năm xưa chúng ta từng thề hẹn nhất định phải cùng nhau một đời một kiếp đến bạch đầu giai lão, huynh còn có thể làm được không?

-Đây là đương nhiên.

Tống Thanh Thư sững sờ, cũng không biết có phải là chính mình ảo giác, sau lần tao ngộ thích khách qua đi, Ca Bích tựa hồ trở nên có chút quái lạ.

-Về sau một chúng ta có hài tử, nhất định phải lấy họ Đường Quát, điểm ấy chắc huynh không ý kiến chứ.

Ca Bích thăm thẳm nói ra.

-Không lấy họ Đường Quát thì còn có thể lấy họ gì chứ?

Tống Thanh Thư kinh hãi, tại sao nghe khẩu khí này, tựa như nàng biết hắn không phải là trượng phu của nàng a, cứ cho là nàng có thể đã thật biết, nhưng phản ứng sao lại bình thản như thế này?

-Nhớ kỹ hôm nay huynh đáp ứng lời nói của muội,

Ca Bích trên gương mặt đột nhiên thần thái có chút thay đổi,
-Tên thì muội đã nghĩ kỹ rồi, nếu là nam thì tên là Đường Quát Niệm, nếu là nữ thì tựu là Đường Quát Tư. . .

-Đường Quát Niệm, Đường Quát Tư?

Tống Thanh Thư hơi biến sắc, chính muốn nói gì, thì yến hội đã đến thời điểm bầu không khí nóng bỏng nhất, chỉ thấy Bồ Sát Thu Thảo sau cùng đã hoàn thành đoạn vũ khúc, nàng người đứng ở trước mặt Dương Quá, khuôn mặt ửng đỏ nhìn hắn.

Một mực chú ý nữ nhi, Bồ Sát A Hổ Đặc nhìn thấy liền an lòng: “ Mữ nhi d0a4 coi trọng Dương Quá, đây chính là kết cục tốt nhất, mặt mo này của ta cũng coi như là bảo trụ, không đến mức phải nghĩ đến cách từ hôn ..”

Toàn trường các công tử đều một mặt hâm mộ nhìn lấy Dương Quá, tuy nhiên hắn thì rất lãnh đạm lắc đầu:

-Ta không biết nhảy múa.

Lời vừa nói ra, mấy nhà hoan hỉ mấy nhà sầu, rất nhiều công tử trong mắt một lần nữa dấy lên thần thái, đã là như vậy, biết đâu Bồ Sát Thu Thảo sẽ chọn chính mình thì sao?
Bồ Sát Thu Thảo không ngờ tới đáp án như thế này, nàng mím môi lại nói một câu:

-Ta có thể dạy huynh.

Đáng tiếc Dương Quá vẫn lắc đầu:

-Ngươi đi tìm người khác đi.

Nói xong bắt đầu tự mình lại uống rượu.

Những năm qua vào những lúc đêm khuya vắng người, Dương Quá thường xuyên tự hỏi, vì sao mình cùng cô cô lại long đong như thế, ngoại trừ gông xiềng đạo đức thế tục, hắn cho rằng là do mình bình thường lời nói và việc làm không chú ý đến, trong lúc vô tình đã trêu chọc qua bao nhiêu nữ nhân khiến cho các nàng tình si với hắn, mấy lần dẫn đến Tiểu Long Nữ hiểu lầm, lại càng thêm vô số khó khăn trắc trở.

Khi hắn nghĩ rõ ràng hết tất cả mọi chuyện, vì thế lại càng kiềm chế bản thân, cũng không có bất luận cử chỉ hành động nào gây nên cho các nữ nhân hiểu lầm thẹm nữa, Bồ Sát Thu Thảo lần này muốn cùng múa vũ khúc với hắn, hắn đương nhiên sẽ lẫn mất xa xa.
Ở bên cạnh hắn Hoàn Nhan Tông Hiến sắc mặt đại biến, hôn ước của Dương Quá và Bồ Sát Thu Thảo bây giờ chỉ có những trưởng bối bọn họ biết, lão vẫn còn chưa kịp nói cho Dương Quá biết, trước mắt cô nương này cũng là vị hôn thê của hắn, thấy hắn dứt khoát cự tuyệt như vậy, thì trong lòng thầm hô hỏng bét.