-" ĐỪNG CÓ GIỠN NHƯ VẬY... KHÔNG VUI ĐÂU"- Đạt Đạt không tin vào tai mình nữa làm sao một người đã có vợ con lại phải đi giả nữ để quyến rũ một tên nam nhân khác chứ?
-" Không giỡn.. sự thật thì luôn phũ phàng mà"- Lắc đầu lạnh nhạt.
-" Đây không phải sự thật chỉ là mơ.. đúng chỉ là mơ...Aaaaa... đây không phải là mơ làm ơn cứu tôi với!"- Đậu Đậu bịt tai ôm đầu bỏ chạy, nhưng đâu có dễ dàng như vậy, chưa ra được tới cửa đã bị Sa Lệ tóm cổ lôi vào trong.
-" Haha.. các huynh đệ này.. cố gắng một chút đi ha! Chỉ là cải trang thôi!"- Đại Bôn vỗ vai từng người cười khả ố, nhưng đâu có biết vừa chạm vào nổi đau của 4 người bọn họ!
—Chống cự một hồi... 4 người đành phải ngồi yên cho 4 vị nữ nhân ác độc kia trang điểm, chải tóc, dựa trên khuôn mặt, dáng người thì sẽ điểm trang một cách khác nhau, giống như Hồng Miêu sẽ là kiểu đài cát khuê tú, Đạt Đạt sẽ là nhẹ nhàng, thuần khiết, Đậu Đậu sẽ có một chút gì đó tinh nghịch và Khiêu Khiêu là thanh khiết, thanh cao. Mẹ ơi! Đây đúng là ác mộng đời người, nếu để ai đó mà biết chuyện này chắc có nước đào mười cái lỗ mà chui xuống mất..... sau một hồi cỡ nữa canh giờ chải chuốt, thì cũng xong Đại Bôn nhìn 4 người họ cười ra nước mắt, còn 4 vị cô nương thì trầm trồ khen đẹp! Sao không khen cho được tác phẩm của mấy người họ mà.. nhưng đó chưa là tất cả vẫn còn một thứ mà 4 vị thiếu hiệp này phải học đó là vũ khúc!....
-" Lam Thố.. muội biết Trường Lạc vũ chứ?"- Tiểu Cơ chống cằm suy nghĩ đã giả danh ca nữ giáo phường việc biết vũ đạo là điều tất yếu. Ôi thôi! Địa ngục của mấy vị thiếu hiệp đến thật rồi......
-" Biết chứ! Trường Lạc vũ và Kinh Hồng vũ là hai vũ khúc dễ nhất mà..!"- Lam Thố từ nhỏ là cung chủ của một cung, cầm kỳ thi hoạ, ca múa hát vũ đều đã được học từ khi còn bé.. Trường Lạc vũ đối với Lam Thố cũng chỉ dễ như việc rút kiếm..
-" Tốt rồi.. muội mau dạy cho 4 vị đại mỹ nhân của chúng ta điệu vũ đó đi!"- Tiểu Cơ vừa dứt câu, cả vùng trời màu đen lại ập đến với 4 người kia....
-" Được thôi!"- Vui vẻ đồng ý..
-" Huynh từ chối... "- Hồng Miêu sức chịu đựng có hạng bắt y giả nữ là quá lắm rồi giờ còn bắt học vũ khúc gì đó.. thôi đi! Có chết cũng không làm..
-" Đúng vậy bọn tôi cũng phản đối..!"- Tất cả đồng thanh.
-" Ý KIẾN GÌ....!"- Dũng cảm nói lên tiếng lòng là thế! Cơ vậy mà lại nhận được một cái nhìn "thân thường" từ Sa Lệ và Tiểu Cơ.. cái thần thái đó khiến người ta cũng run sợ-" HỌC HAY KHÔNG THÌ BẢO?!"- Nhị vị cô nương đồng thanh khí thế đúng là lấn áp.
-" HỌC....!"- Ủ rũ nghe theo.
———————————————————
— Nữa canh giờ! Là thời gian mà 4 vị thiếu hiệp kia phải học thuộc vũ đạo, như vậy đúng thật là có hơi quá sức nhưng thời gian cấp bách cũng phải ráng thôi. Trong lúc Lam Thố dạy cho họ, Tiểu Cơ ngồi kể lại việc cô thấy Trư Tam Giới đi đến Vương phủ vì vậy mới bắt Hồng Miêu cùng mọi người giả nữ.. nếu không sẽ bị Trư Tam Giới nắm thớt, nghe xong thì cũng hiểu ra phần nào Sa Lệ chỉ thấy tội 4 người kia thôi, chắc sau vụ này sẽ ghim thù lắm đây. Nữa canh giờ trôi qua, đã đến giờ tới Vương phủ giờ thì mấy tên kia có thuộc bài chưa thì cũng kệ, có bao nhiêu thì chơi bấy nhiêu vậy..
—- Xe ngựa đã đến Vương phủ, Lam Thố Sa Lệ và Lục Nhi giả thành nhạc sư để đàn tấu, Đại Bôn giả gia đinh đi theo Tiểu Cơ tiến vào Vương phủ, lúc này 4 giai nhân trong kia chỉ muốn một rút kiếm tự sát cho rồi.. AI ĐÓ CỨU TÔI VỚI! Là tiếng lòng đang kêu gào thảm thiết của Khiêu Khiêu..
— Tiểu Cơ cùng Đại Bôn đi vào thì thấy Trư Tam Giới ngồi ở phía bên tay phải của Vương Trọng, quả thật không ngoài dự đoán:
-" Ha Ha,... Chu thượng sư lần này nghe nói bà tiến cống 4 giai nhân tuyệt sắc, tài mạo lại song toàn, bổn thừa tướng thật sự rất mong đợi đó..!"- Vương Trọng cười lớn, hắn giống như lời đồn đại vậy là một đại sắc lang, thân hình thì mập ú chắc là do quen hưởng vinh hoa phú quý.. còn làm bạn với Trư Tam Giới thì đúng thật là rất hợp đó!..
-" Ổ ...mỹ nhân!? Ta thích nhất là ngắm mỹ nhân múa.. Vương thừa tướng lần này coi như đến đây thì ta lợi to rồi nhỉ..??!"- Trư Tam Giới khoái chí.
-" Ca nữ mà lão nô tiến cống lần này đều cực phẩm nhân gian!"- Vỗ tay vài cái Lam Thố cùng đoàn nhạc sư bước vào, ngồi vào vị trí chuẩn bị gãy đàn..
— Tiếng đàn vừa ngân lên.. 4 ca nữ cũng bước vào.. dáng vẻ đó của bọn họ làm Đại Bôn không nhịn được mà phì cười, gây chú ý cho 2 người kia.. sau đó bị Tiểu Cơ dẫm chân một cái đau điến rồi im lặng... Nhìn 4 vị giai nhân kia nhảy múa kìa vũ đạo đều và rất đẹp tuy rằng không phải xuất sắc nhưng trong thời gian ngắn tập được như vậy là giỏi lắm rồi... Đang nghĩ mọi chuyện suôn sẻ thì đến nữa đoạn cuối lại quên bài, lúng túng loạn hết cả lên... Lam Thố cũng mọi người cứ tưởng là hỏng bét rồi chứ.. ai mà ngờ gu của hai người kia lại mặn đến như vậy còn vỗ tay tới tấp bảo là sáng tạo gì đó! Vương Trọng cứ nhìn say đắm vào Hồng Miêu và Đậu Đậu.. còn Trư Tam Giới cứ không rời mắt khỏi Khiêu Khiêu và Đạt Đạt cứ đắm đuối mà nhìn đến khi kết thúc liền vỗ tay khen hay....
-" Hảo! Hảo! Chu thượng sư quả nhiên là cực phẩm.. bổn thừa tướng sẽ thưởng cho bà hậu hĩnh..!"- Cười hài lòng mãn nguyện, khiến tất cả thở dài như buôn được gánh nặng lâu năm..
-" Đa tạ.. ngài quá khen!/ nhỏ tiếng/ ăn mặn dữ!"-
-" Lên đây nào... các nàng lên đây với ta..!"- Vương Trọng đưa lời đề nghị khó, cả đám chỉ biết nhìn Tiểu Cơ kiểu như giờ sao đây? Ta không muốn lên đó đâu. Nhưng Tiểu Cơ chỉ cười gượng kêu bọn họ lên đi.. thái độ phũ phàng đó giống như tạt hàng chục gáo nước lặng vào mặt bọn họ vậy...
— Đành đi lên chứ biết sao giờ, Hồng Miêu cùng Đậu Đậu đến chỗ Vương Trọng, Khiêu Khiêu Đạt Đạt đến gần Trư Tam Giới..
-" Hai nàng tên gì?"- Vương Trọng ôm eo khiến Hồng Miêu và Đậu Đậu muốn rút kiếm chém nát mặt lão ta.. khuôn mặt khó chịu nhưng nhìn xuống thấy đám nữ nhân bên dưới hừng hực lửa,liền tươi cười.
-" Ta tên Hồng Nhi..."-
-" Ta tên Nhạc Nhi"-
-" Tên hay tên hay! Vậy còn hai nàng tên gì đây!"- Trư Tam Giới khen tới tấp rồi quay lại nhìn hai nữ nhân của nhìn.
— Nàng nàng cái con khỉ? Ta đây có vợ có con đàng hoàng mà giờ chỉ vì một viên ngọc mà phải để mặc làm thú vui của ngươi- Đạt Đạt thầm rủa, rồi ráng cười gượng
-" Ta họ Đạt tên Chiêu!"
—" Chiêu Nhi... tên rất hay! Vậy còn nàng!"-
-" Ta tên Khiêu Nhàn!"-
— Nghe xong liền cười trong suиɠ sướиɠ, coi bộ kế hoạch suôn sẻ đấy chứ! Ở bên dưới còn được cười một trận, xem ra lần này về sẽ có chuyện để chọc mấy vị thiếu hiệp cao cao tại thượng kia rồi! Vương Trọng mở lời muốn ban thưởng cho giáo phường, Tiểu Cơ liền nắm bắt cơ hội nói muốn xem một món bảo vật có tên ngọc Nhất Liên, nghe thấy hắn liền cười lớn rồi cho người đem lên, xem ra hắn ta chẳng có chút đề phòng nào hay là do bị nữ sắc làm mờ mắt rồi?! Đem bảo ngọc ra để trước mắt nó liền phát ra ánh sáng cực mạnh, làm người khác chót mắt.. Viên ngọc có màu đỏ hình dáng như một con rồng cuộn tròn lại trong rất oai hùng...Hồng Miêu nhìn xuống bên dưới thấy mọi người đang ra ám hiệu.. liền chớp thời cơ lấy bảo ngọc thật nhanh..
-" HẢ,,. RỐT CUỘC CÁC NGƯƠI LÀ AI?.."- liền hoảng hồn đứng dậy đập bàn tức giận.
-" Ông không cần phải biết!"- Hồng Miêu nói xong liền cùng mọi người bỏ đi nhưng chưa ra khỏi chính điện đã bị quân lính bao vây tứ phía.. Vương Trọng đắc chí cười lớn..
-" Cứ để ta! TỬ KHÍ ĐÔNG LAI!"- Sa Lệ trong phút chốc đã phá vỡ vòng vây tìm được đường thoát ra.. Trư Tam Giới như muốn tức điên lên liền đuổi theo nhưng lại bị Vương Trọng cảng lại.
——————————————————Hết————————————————