Thất Gia, Vợ Ngài Lại Bướng Rồi!!

Chương 311




Hôm sau, Ngôn Lạc Hi trang điểm lung linh xuất hiện ở phòng làm việc Điền Linh Vân làm các trợ lý há mồm bị sốc:"Oa, chị Lạc Hi, thiếu chút nữa không nhận ra rồi, đẹp quá đi thôi"

Ngôn Lạc Hi buộc tóc đuôi gọn gàng, diện bộ vest như cực ngầu, so với phong cách ngọt ngào trước đây, giờ phút này mười phần khí chất.

Cô mỉm cười, đưa tay nâng cằm trợ lý lên, giọng điệu vô cùng mê người nói:"Miệng nhỏ thật ngọt, hẳn là phải kêu Điền Điền

tăng lương cho em rồi"

Hai má trợ lý nóng lên, căn bản không dám nhìn thẳng vào mắt cô, sao đột nhiên cảm thấy chị Lạc Hi giống như thay đổi, không còn mềm mại đáng yêu như trước nhưng hiện tại trạng thái lại rất tốt.

Điền Linh Vân đi ra khỏi phòng làm việc, thấy Ngôn Lạc Hi giống như đã trải qua lột xác sống lại, cô híp híp mắt, "Nhị Lạc, đến phòng làm việc của tôi một chuyến"

"Được, các người đẹp, lát nữa gặp"

Ngôn Lạc Hi hướng các trợ lý nháy mắt, giẫm giày cao gót đi vào văn phòng, cửa vừa khép lại, liền đối diện với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Điền Linh Vân, cô ném túi lên sô pha, cười híp mắt nhìn cô:"Sao vậy?"

"Cậu và Lệ nhị thiếu nói chuyện sao rồi?"

Điền Linh Vân đi thẳng vào vấn đề, Ngôn Lạc Hi dựa lưng vào sô pha, mũi giày nhẹ nhàng điểm mặt đất, đáy mắt xẹt qua một tia ưu thương nhàn nhạt, nhưng rất nhanh liền tiêu tan trong vô hình,

"Tôi bị đá rồi”

Điền Linh Vân nhíu mày:"Tên đó đặc biệt đón cậu, chính là để vứt bỏ cậu?”

Ngôn Lạc Hi sờ sờ mũi:"Cũng có thể nói là mình đá anh ấy, cho nên hiện giờ mình đã khôi phục thân phận chó độc thân không ai nuôi, sẽ cố gắng làm việc, gần đây cậu có bộ phim nào mới không?"

Ánh mắt Điền Linh Vân sáng ngời nhấp nháy bắn phá trên mặt cô, giống như nhìn thấu cô vậy:"Tại sao?"

Ngôn Lạc Hi ngồi trên sô pha, hời hợt nói: "Anh ấy ngã bài với mình, nói không thể tin mình được, vì thế đành phải vứt bỏ anh ấy thôi"

Điền Linh Vân lông mày nhíu lại, nhìn cô giống như không có gì, dáng vẻ thoải mái, càng lo lắng nói:"Hai người nói rõ ràng rồi sao?"



"Nói rồi, không bàn những thứ này nữa, thời kỳ suy sụp đã kết thúc, tiếp theo phải bắt đầu làm việc nghiêm túc, đây là kịch bản mới cho mình sao?" Ngôn Lạc Hi nhìn thấy trên bàn đặt mấy quyển bìa, cô vòng qua sô pha, khom lưng cầm lấy quyển gần nhất.

Điền Linh Vân nhìn trạng thái của Ngôn Lạc Hi, bất lực thở dài một tiếng, cũng không vạch trần ngụy trang của cô:"Vậy được rồi, cậu đã nghiêm túc làm việc, tôi sẽ làm cho cậu bận rộn đến mức ngay cả nhân dân tệ cũng không đếm hết"

"Như vậy thì còn gì bằng"

Ngôn Lạc Hi mỉm cười, trong lòng lại khó nén chua xót, chính là lúc thanh xuân tùy ý, lại có ai nguyện ý uổng phí thời gian vì mình.

Điền Linh Vân nhận lấy lịch trình, bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, quay đầu nhìn cô, "Đúng rồi, hôm nay Cố Thiển xin nghỉ, hình như là đi tham gia họp lớp đại học, tôi thay cô ấy một ngày."

"Ừ. "Ngôn Lạc Hi ngồi xuống sô pha, tùy ý lật kịch bản trong tay.

Đại khái cảm thấy không hứng thú, cô buông xuống, lại lần nữa cầm một cuốn khác, ngay cả lật thêm vài cuốn, cũng không tìm thấy sự thú vị nào.

"Gần đây chất lượng kịch bản tốt xấu lẫn lộn, những bộ phim này để khán giả xem không nổi". Ngôn Lạc Hi chán ghét nói.

"Kịch bản tốt thì có, nhưng không quay ở Đế Đô, nếu cậu chấp nhận đến nơi khác đóng phim, trong tay tôi vừa vặn có nhưng quay ở Giang Thành, cần phải thử vai"

Điền Linh Vân rút ra một quyển kịch bản

đưa cho cô.

Ngôn Lạc Hi nhận lấy, mở ra xem vài trang, càng xem càng cảm thấy hứng thú, "Kịch bản không tồi, vai nữ chính rất có tính khiêu chiến"

Điền Linh Vân gật gật đầu:"Ừ, chỉ là muốn gia nhập điện ảnh Giang Thành ít nhất bỏ ra ba tháng, nếu cậu không có vấn đề, tôi liền báo danh để cậu tham gia thử vai."

"Có thể thử sức một chút. "Ngôn Lạc Hi nói.

Với sự nổi tiếng hiện tại của cô, ngồi một chỗ cũng có kịch bản tự động dâng tới nhưng lại rất khó tìm được kịch bản khiến cô thích thú còn có thể cải thiện kỹ năng diễn xuất của mình.

"Được rồi, tôi sẽ bảo trợ lý đăng ký."



Điền Linh Vân mở máy nội bộ gọi trợ lý, từ khi nhận công việc làm người đại diện cho Ngôn Lạc Hi, Điền Linh Vân gần như vận động toàn bộ studio để phục vụ cô.

Sau khi cúp máy, Điền Linh Vận nói: “Đúng rồi, trong buổi tiệc năm mới đêm qua, ca khúc của cậu hoàn toàn để lại ấn tượng sâu sắc cho mọi người. Một công ty đĩa nhạc tìm tới cửa, muốn mời cậu tham gia chương trình âm nhạc, cậu muốn cân nhắc xem thử không?"

"Mình?" Ngôn Lạc Hi không thể tin chỉ vào chính mình,

Điền Linh Vân gật đầu, cô lại nhanh chóng lắc đầu:"Quên đi, với trình độ chuyên môn của mình, tham gia chương trình chỉ sợ tự vả vào mặt.. Hiện tại mình chỉ muốn đóng phim thôi"

Điền Linh Vân có chút tiếc nuối nói: "Tiền xuất hiện khá cao, không đi thì đáng tiếc."

"Không, mình luôn trân quý vũ nghệ chính mình", Ngôn Lạc Hi biết rõ vị trí của mình không thể thử mọi cách, nếu không, danh tiếng của cô sẽ bị lung lay do tiếp xúc quá nhiều.

Điền Linh Vân bất lực, lắc đầu nói:"Rồi, tôi biết, tôi biết, trước tiên chuẩn bị thử vai đi. Nếu thử vai thành công, ba tháng tới chúng ta sẽ quay phim nơi khác, cũng không có thời gian tham gia chương trình"

"Ừm!"

Sau khi rời khỏi phòng làm việc, Ngôn La Hi nhận được điện thoại của Tiết Thư Anh, cô đã do dự hồi lâu mới dám bắt máy:"Lạc Lạc, mẹ đang ở dưới nhà con, khi nào còn về tới chúng ta gặp nhau được không?"

"Dạ"

Ngôn Lạc Hi vô thức nắm chặt điện thoại trong tay, đã nhiều năm như vậy, Tiết Thục Dĩnh là trưởng bối duy nhất đối xử dịu dàng yêu thương cô như con ruột.

Rốt cuộc thì cô, vẫn không có phúc khí này!.

Sau khi ngồi xe bảo mẫu vào căn hộ, Ngôn Lạc Hi nhìn thấy Tiết Thục Dĩnh đứng đằng đó, bà mặc áo khoác lông vũ, khăn choàng màu xám, dáng vẻ tao nhã cùng trí thức.

Ngôn Lạc Hi xuống xe, bước nhanh đi đến bên cạnh Tiết Thục Dĩnh:"Mẹ... Dì, con đã để dì đợi lâu rồi."

Tiết Thục Dĩnh ánh mắt tối sầm:"Lạc Lạc, con và Tiểu Thất đã xảy ra chuyện gì rồi?"

Đến cả xưng hô cũng thay đổi, đúng như lời dì Đồng nói, hai đứa trẻ này đã xảy ra đại biến a!