Thập Niên 80 Ta Dựa Vào Mỹ Thực Để Làm Giàu

Chương 83




Ngồi xe xóc nảy cả một buổi chiêu, Hoa Dạng cảm thấy đúng là rất đói bụng, liền vui vẻ cầm lấy bánh bao mà gặm, vừa ăn còn vừa kể chuyện cho hai người kia nghe: "Đúng là hôm nay xảy ra chuyện thật, con và mẹ gặp một bà lão đang đi thì ngất xỉu giữa đường, hết cách đành phải giúp đỡ đưa bà ấy về nhà, cho nên mới về trễ như vậy."

Hoa Dạng nói hàm hồ sơ lược cho xong chuyện, không hề kể tình huống cụ thể, Hoa Quốc Khánh mới nghĩ chắc là bà cụ kia bị nặng lắm, hai mẹ con mới phải ở lại chăm sóc, vì không thể dứt ra được nên cuối cùng đành bị chậm trễ.

Trương Tuệ quan sát sắc mặt của chồng mình, phát hiện ông vậy mà không hề nghi ngờ. Bà có chút hoài nghi, sao Tiểu Dạng mới nói có mấy câu mà đã lừa gạt thuận lợi như vậy?

Sự thật chứng minh, một là do đầu óc của Hoa Quốc Khánh quá đơn giản, hai là do ông cực kì tin tưởng con gái, cho nên mới dễ dàng bị qua mặt.

Đến nỗi cả đống đồ mà mẹ con Hoa Dạng mua về, có nguồn gốc từ đâu, giá cả thế nào? Ông cũng chả thèm quan tâm hay hỏi han đến.

Ngày hôm sau, Trương Tuệ dậy từ sớm rồi lôi kéo Hoa Dạng đi làm việc kiếm tiền.

Động tác của bà cực kì nhanh nhẹn, làm việc tích cực hơn cả những ngày trước, thậm chí bà còn dám lên tiếng đẩy mạnh tiêu thụ cho nhà mình, khiến cho Hoa Dạng phải lau mắt mà nhìn.

Cô nở một nụ cười hài lòng, cuối cùng mẹ của mình cũng hiểu được giá trị của đồng tiền rồi đây!

Bởi vì lân trước cả nhà mới cãi nhau to một trận, mấy người trong nhà họ Hoa cũng im lặng không nói gì. Nhà Hoa Quốc Sinh ở lì trong tiệm bán đồ, hai chị em Hoa Vũ vẫn luôn ở lại nhà của bà ngoại chưa có trở về.

Cũng may là nhà của bọn họ cách hàng xóm một khoảng khá xa, lúc nấu đồ ăn mùi cũng không lan đến. Đương nhiên cho dù những người còn lại trong nhà họ Hoa có ngửi được, bọn họ cũng sẽ không dám chạy tới hỏi, bởi vì ai cũng sợ tiểu ác ma Hoa Dạng.

Cộng thêm việc hai anh em Hoa Chí Hồng và Hoa Chí Vĩ giúp đỡ một tay, cho nên mọi người xung quanh vẫn chưa biết được bí mật của hai mẹ con Hoa Dạng, bao gồm cả vợ của Hoa Quốc Lập là Mầm Tú Lan.

Cho dù Hoa Quốc Lập cực kì chán ghét Hoa Dạng, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến việc ông để yên cho hai đứa con trai của mình đi phụ giúp cô. Làm gì có ai sợ nhiều tiền, chỉ có cảm thấy chưa đủ nhiều thôi.

Con trai kiếm được tiền học phí và sinh hoạt, vậy gánh nặng trên người hai vợ chồng bọn họ cũng sẽ nhẹ hơn trông thấy!

"Anh họ, gần đây thịt kho tàu bán rất chạy, anh nghĩ cách thu mua thêm nhiều thịt chút đi, em sẽ làm nhiều hơn mấy phần, đến lúc đó mang ra đầu đường rao bán để tăng thu nhập."

Hoa Chí Hồng đương nhiên cũng phát hiện ra điểm này, chỉ cần khách hàng ăn qua một lần, đầu sẽ khen thịt kho tàu ăn ngon rồi trở thành khách quen.

Cho dù sau này có nhà khác bắt chước nấu theo, Hoa Dạng cũng không hề lo lắng, bởi vì cô đã sớm PR cho món thịt kho tàu của nhà mình. Mọi người có thể không biết Hoa Dạng là ai, nhưng nhắc đến món thịt kho tàu của nhà họ Hoa, người nào người nấy đều biết cả.

Mấy ngày nay bọn họ còn bồi dưỡng được một nhóm khách hàng trung thành, việc buôn bán diễn ra cực kì thuận lợi.

"Được, để anh chạy qua mấy chỗ khác xem thử, à đúng rồi, em biết tin này chưa? Nghe nói nhà chú hai muốn vô huyện thành mở tiệm tạp hoá mới đấy." Hiện tại thanh danh của cả nhà Hoa Quốc Sinh đều bị mang tiếng, Hoa Vũ càng là đối tượng bị châm chọc và chỉ trích. Người một nhà suy tính thật lâu, cuối cùng đưa ra quyết định, sẽ chạy lên huyện thành mua nhà và mở tiệm mới. Chuẩn bị kế hoạch lập nghiệp lại một lần nữa để đông sơn tái khởi.

Cửa hàng hiện tại ở chỗ này vẫn sẽ tiếp tục buôn bán, chỉ là đến lúc đó bọn họ sẽ giao lại cho cậu của Hoa Vũ quản lí.

Hoa Dạng nghe tin thì nhướng mày lên nhìn Hoa Chí Hồng rồi lên tiếng đáp: "Xem ra Hoa Vũ rất có chỗ đứng trong lòng của vợ chồng bác hai, ừ, đi xa cũng tốt, đỡ phải ở đây nháo đến gà bay chó sủa."

Nếu cô đoán không nhầm, đây hẳn là kết quả mà Hoa Vũ đã nỗ lực thuyết phục hai vợ chồng Hoa Quốc Sinh. Chị ta là một người trọng sinh, sớm đã nắm được nhiều tình tiết quan trọng trong tương lai, đây có thể xem là một thế mạnh vững chắc.

Hoa Dạng có thể chắc chắn, Hoa Vũ thừa biết làm cái gì để kiếm ra tiên, còn biết chiêu hướng phát triển của ngành sản xuất nào đó, chỉ cần nhạy bén nắm bắt cơ hội, tương lai chắc chắn sẽ một bước lên trời, trở thành những người có điều kiện ưu việt.

Vậy mà hiện thực thì sao? Chị ta lại cố tình lờ đi mọi thứ, một lòng chỉ muốn hãm hại và chèn ép em họ của mình, có mắng Hoa Vũ ngu xuẩn thì cũng không quá đáng chút nào.

Hoa Chí Hồng nhìn dáng vẻ tươi cười bình tĩnh của Hoa Dạng, lại yên lặng lấy tay lau mồ hôi, thâm nhắc nhở chính mình, đắc tội với ai cũng được, nhưng ngàn vạn lần không thể đắc tội với cô em họ này.