Cuối cùng cũng đến ngày phát phiếu điểm, tất cả học sinh gân xa đều tập trung về đây, nếu học sinh nào ở xa quá thì có thể nhờ người đến nhận hộ, nhà trường cũng sẽ cho phép.
Lớp của Hoa Dạng có hơn nửa lớp đến nhận phiếu điểm, chủ nhiệm Bành vô cùng vui vẻ tuyên bố một tin, Hoa Dạng chính là thủ khoa toàn huyện bọn họ.
Đối với việc này, các bạn học hoàn toàn chết lặng, bọn họ đã quen với việc Hoa Dạng đứng nhất mỗi tháng, giờ đứng nhất nữa cũng không có gì là lạ.
Hoa Dạng nhận lấy phiếu điểm và giấy khen học sinh ba tốt trong tay giáo viên.
Cô mỉm cười, hơi khom lưng với chủ nhiệm Bành rồi nói: "Cảm ơn cô ạ"
Chủ nhiệm lớp vui tươi hớn hở đưa một hộp quà cho Hoa Dạng: "Bạn học Hoa Dạng, đây là phần thưởng mà nhà trường tặng em, hy vọng em sẽ không ngừng cố gắng, tiếp tục duy trì thành tích hiện tại."
Hoa Dạng tò mò mở hộp quà ra, trong hộp là một cái máy ghi âm cassette, vuông vức giống một khối gạch nung, có thể chứa được một cái băng cassette.
Cô đã từng nhìn thấy cái máy này trong một cửa hàng bách hóa trên thành phố, có giá một trăm hai mươi tệ, nhưng số lượng có hạn, bình thường có muốn mua cũng khó.
Hoa Dạng cực kì thích cái máy cassette này, có thể mang theo bên người để nghe tin tức và giải trí, đúng là rất tiện lợi.
Chủ nhiệm lớp chỉ chỉ mấy cuộn băng cassette trong góc, nghiêm túc nói: "Cái này có thể hỗ trợ em học tiếng anh, về nhà nghe băng rồi tự mình luyện tập nhiều một chút." "Dạ được." Hoa Dạng ngoan ngoãn gật đầu, khiến các bạn học đều ghen ty đến đỏ cả mắt, bọn họ cũng muốn có!
Không chỉ như thế, thậm chí còn có phóng viên đến để phỏng vấn cô, mặc dù Hoa Dạng hoàn toàn không hiểu tại sao một cuộc thi chưa công bố kết quả lại có thể thu hút sự chú ý của nhiều người đến vậy.
Nhưng cô đã nhận được lợi ích từ trường học, đương nhiên là phải toàn lực phối hợp, giơ máy cassette lên phối hợp chụp hình lưu niệm, chia sẻ kinh nghiệm học tập, nói vê những khó khăn mà cô từng gặp phải trong suốt quá trình học tập và cô đã giải quyết chúng như thế nào, lại sáo rỗng nói một đống lời cảm kích tri ân đối với giáo viên của trường, tóm lại chính là phải nói ra một đống lời khách sáo hoa mỹ.
Điều này khiến cho cả lãnh đạo trường học lẫn phóng viên phụ trách phỏng vấn đều vô cùng vừa lòng, đây chính là hiệu quả mà bọn họ muốn nhìn thấy.
Lúc Hoa Quốc Khánh nhìn thấy phần thưởng của con gái nhà mình, vẻ mặt vừa mừng vừa sợ, gấp gáp cầm trên tay tỉ mỉ nghiên cứu một phen, yêu thích không muốn buông tay.
"Cái này có thể nghe nhạc được không?”
Ông ấy rất hâm mộ những gia đình có radio, mỗi lần nghe được nhà khác phát nhạc, âm thanh du dương trầm bổng, Hoa Quốc Khánh đều nhịn không được dừng lại chăm chú lắng nghe một chút.
"Có thể ạ." Hoa Dạng đưa phiếu điểm cho mẹ cô, Trương Tuệ lại không kinh ngạc chút nào.
Thi không tốt mới khiến người ta bất ngờ, thi tốt thì chỉ là chuyện bình thường mà thôi, ai bảo Tiểu Dạng nhà bà thông minh như vậy!
Nhưng mà, bà ấy lại nhàn nhạt liếc mắt nhìn Hoa Quốc Khánh một cái rồi nói: "Thành tích của hai chị em Hoa Vũ như thế nào?" Hoa Quốc Khánh ngẩng đầu nhìn về phía này, Hoa Dạng cố gắng nhớ lại một chút, lúc đó cô đã lướt qua bảng thành tích vài lần: "Hoa Vũ xếp hạng 91, thành tích chị ấy bị tuột dốc."
Tuột dốc một lần đến một trăm hạng, vậy chỉ có thể bị chuyển xuống lớp thường, thật xấu hổ mà.
Trước kia Hoa Vũ còn có thể ỷ vào điểm ban đầu để lên mặt, nhưng bây giờ, trước mặt học bá thật thì học bá giả lập tức bị đánh hiện vê nguyên hình.
Hơn nữa, tâm trí của chị ta hoàn toàn không đặt vào việc học, chỉ toàn tâm toàn ý muốn theo đuổi Ngôn Mạch cho bằng được.
Còn về phần Hoa Chí Cường, cậu ta vốn dĩ đang học ở lớp bình thường, cho nên Doa Dạng thật sự không biết, bởi vì chỉ có những người nằm trong top một trăm của trường mới được công khai xếp hạng trong bảng thành tích.
Hoa Quốc Khánh khẽ lắc đầu, từ chối cho ý kiến, tiếp tục chuyên tâm nghiên cứu cái máy trong tay, chỉ là một cô cháu gái ngang bướng tùy hứng mà thôi.
Cháu trai tốt thì tốt, nhưng cũng không mua quần áo và giày mới cho ông ấy, cũng không thể cho ông ấy ăn thịt cá mỗi ngày, vậy thì có tác dụng gì chứ? Vẫn là Tiểu Dạng nhà ông là tốt nhất, vừa giỏi giang lại hiếu thảo.
Khoảng thời gian trước lúc ăn tết thường khá bận rộn, bởi vì tết âm lịch chính là một ngày lễ mà tất cả mọi người đều rất coi trọng. Cho dù là những người làm việc vất vả cả một năm cũng không có được bao nhiêu tiền, thì họ nhất định cũng muốn chuẩn bị một vài món ngon, ăn một cái tết thật thịnh soạn.
Có rất nhiều người mua thịt lợn kho tàu về, ngày tết mời khách đến nhà ăn cơm mà trên bàn cơm có món thịt kho tàu thì chủ nhà cũng rất có thể diện.