Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt

Chương 897




“Cốc cốc cốc…”

Nhân viên phục vụ gõ cửa, một nhóm người bưng đồ ăn nóng hổi thơm phức đến, Thôi Trí Viễn đích thân đứng lên cầm lấy rượu trắng và chén rượu, rót rượu cho mấy người Hàn Tế.

Mấy người đàn ông uống rượu trắng, phụ nữ và con nít thì uống sữa bò, hai anh em Thôi Trí Viễn đều khách sáo và nhiệt tình tiếp đãi mọi người.

“Linh Lung, ăn nhiều vào.”

Thôi Trí Viễn gắp đồ ăn cho cô và ba đứa nhỏ, ông ấy cũng không biết bọn họ thích ăn cái gì, gắp thịt kho tàu cho bọn họ trước.

“Vâng, ông ăn đi, chúng tôi tự gắp được.”

Cung Linh Lung lễ phép lại xa cách, thấy Thôi Tư Vi ngồi ở bên kia của ông ấy liên tục nhìn về phía cô, chủ động nói chuyện với cậu bé: “Đây là lần thứ hai chúng ta gặp nhau, chị còn chưa biết tên của em đâu.”

“Chào chị, em tên Thôi Tư Vi, Tư là tư tưởng, Vi là hành vi, hành động.”

Từ nãy đến giờ Thôi Tư Vi vẫn lén nhìn mấy mẹ con bọn họ, cậu bé cảm thấy bọn họ thật sự rất xinh đẹp, nhất là chị gái cùng cha khác mẹ này, đẹp hơn Lương Tư Dao rất nhiều, cách nói năng và hành vi đều vô cùng ưu nhã, thật sự rất giống một cô chủ của gia đình giàu có.

“Em đang đi học ở nước M sao? Hiện tại cũng đang nghỉ hè hả?”

“Dạ, nghỉ hè, đầu tháng chín khai giảng.” Thôi Tư Vi có vẻ vô cùng tự tin dạn dĩ, cũng chủ động hỏi: “Chị cũng được nghỉ hè giống như bên em sao?”

“Cũng không khác bao nhiêu, ngày một tháng chín trường chị sẽ khai giảng.”

Hai chị em bọn họ nói chuyện với nhau, Thôi Trí Viễn ngồi ở giữa liên tục gắp đồ ăn cho bọn họ, thấy Hàn Tế vô cùng cẩn thận săn sóc chăm sóc cho Cung Vãn Đường ăn uống, thậm chí còn dẻ hết toàn bộ xương cá cho bà, con nhỏ cũng do ông ấy chăm sóc, trong lòng chua xót không nói nên lời.

“Vãn Đường, hiện tại em ở trong nhà tập trung chăm sóc con nhỏ soa?” Thôi Trí Viễn tìm đề tài nói chuyện với bà.

Cung Vãn Đường hơi gật đầu nói: “Con còn nhỏ quá, nửa năm đầu tôi sẽ ở nhà chăm sóc, chờ nửa năm sau sẽ đi làm.

“Em đi làm ở đâu thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -  https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-897.html .]

Thôi Trí Viễn biết bà có y thuật rất cao, cực kỳ giỏi trong khoảng phát minh thuốc, không đợi bà trả lời đã lại hỏi: “Làm việc ở bệnh viện sao?”

“Không phải, tôi được mời đến học viện đông y kinh đô dạy học.”

Đây là công việc mặt ngoài của Cung Vãn Đường, thật ra tháng trước lãnh đạo cấp cao đã hẹn gặp bà, cùng bà bàn bạc chuyện nghiên cứu phát minh thuốc, bà cũng đã đồng ý, cũng đã thương lượng với hiệu trưởng Thủy Đình Diệc, sau này sẽ không dạy quá nhiều bài chuyên ngành, chừa lại một ít thời gian dùng để nghiên cứu phát minh thuốc.

“Đầu tháng chín khai giảng sẽ nhận việc sao?” Thôi Trí Viễn hỏi tiếp.

“Đúng vậy.”

Hiện tại khi đối mặt với ông ấy, Cung Vãn Đường vô cùng bình tĩnh, cảm xúc không d.a.o động quá nhiều, tùy ý hỏi: “Anh đã gặp cha mẹ anh chưa?”

“Gặp rồi, mới đi gặp hồi sáng.”

Nói đến bọn họ, Thôi Trí Viễn lại nhớ đến chuyện của hồi môn của bà bị bọn họ chiếm, xin lỗi bà: “Vãn Đường, tôi nghe nói anh cả và chị cả tôi chiếm đoạt nhà của em, tôi thay mặt bọn họ xin lỗi em.”

“Không liên quan gì đến anh.”

Cung Vãn Đường biết rõ tính cách của ông ấy, ông ấy không giống như hai vợ chồng Thôi Ninh Viễn, lại hỏi thêm một câu: “Lúc trước cha mẹ anh tìm đủ mọi cách để hỏi thăm chuyện của Linh Lung, sau đó điều tra rõ ràng, nghe Lan Chi nói bọn họ tìm người nhờ gửi thư đến cho anh, bọn họ muốn gọi anh về làm gì?”

Nói đến chuyện này, nụ cười của Thôi Trí Viễn có phần lạnh nhạt: “Bọn họ trắng tay rồi, chỉ là muốn gọi tôi về bỏ tiền góp sức giúp đỡ gia đình, dẫn bọn họ đến nước M kiếm con đường mới.”

“Anh muốn dẫn bọn họ theo sao?” Cung Vãn Đường hỏi.

“Tôi không có kế hoạch này.”

Thôi Trí Viễn lắc đầu lộ ra một nụ cười khổ: “Trước kia tôi ngu xuẩn không nhìn thấu, hiện tại đã nhìn thấu hết rồi, không muốn dính líu quá nhiều đến bọn họ nữa.”

Ông ấy cũng không muốn nói quá nhiều đến chuyện nhà họ Thôi, ngược lại hỏi đến nhà họ Cung: “Cha của em có còn khỏe không?”

“Cũng còn khá tốt.”