Ngồi ở nhà họ Tống chơi một tiếng đồng hồ, chờ về đến nhà cũng đã là chín giờ tối, Cung Linh Lung nhanh chóng rót nước rửa mặt rửa chân cho ba anh em, cô cũng vệ sinh cá nhân đơn giản rồi về phòng.
“Mấy cục cưng, ba đứa ngủ trước đi, mẹ đi vào không gian làm việc một chút.”
Mấy con heo trong không gian đều đã bị cô bán đi hết rồi, nhưng mà lại nuôi tiếp mười con heo con, mỗi ngày đều phải tốn thời gian cho heo ăn, còn phải nuôi nấng gà vịt ngỗng vân vân.
“Mẹ ơi, mẹ có thể mang bọn con vào trong đó không?” Lục Trường Khiếu nắm chặt lấy tay cô.
“Được chứ.”
Trong cơ thể của bọn họ đều đang chảy dòng m.á.u của nhà họ Cung, có thể đi vào không gian, lúc trước cô cũng đã dẫn những người khác của nhà họ Cung đi vào, nhưng mà lại không dẫn bốn anh anh Cung Trung Hi vào đó.
Lúc đó Cung Thành Lãng cũng đã có tính toán, muốn đợi cho bọn họ mười tám tuổi, tiếp thu truyền thừa rồi lại dẫn bọn họ vào không gian, như vậy thì sẽ không tiết lộ bí mật trong không gian.
Ba anh em rất đặc biệt, có được linh hồn của người trưởng thành, không cần sợ bọn họ sẽ tiết lộ ra ngoài, cho nên Cung Linh Lung vô cùng dứt khoát dẫn ba đứa con trai đi vào trong.
Lúc trước ba anh em bọn họ đã nghe cô nói đến tình hình trong không gian, bọn họ ở thế giới tu luyện cũng từng gặp qua vô số loại không gian nhỏ độc lập ở thế giới bên ngoài như thế này, đi vào không gian cũng không hề kinh ngạc chút nào, cũng biết rõ cô là chủ nhân của không gian này, tùy ý nhìn thoáng qua, lập tức lộp cộp chạy xung quanh.
“Mẹ ơi, bọn con cho gà ăn giúp mẹ.”
Bên cạnh chuồng gà có vài sọt thóc, bọn họ cầm muỗng rãi hạt thóc vào bên trong chuồng gà, phụ giúp công việc giúp cô.
“Mẹ ơi, ngoài ruộng có rất nhiều trứng gà.”
“Còn có trứng vịt nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-773.html
.]
Cung Linh Lung đang cho heo ăn, nhìn bọn họ gọi: “Mấy đứa có thể nhặt trứng giúp mẹ không?”
“Dạ được.”
Ba anh em cầm sọt nhỏ, đẩy cửa hàng rào ra, vô cùng ăn ý chia nhau ra nhặt.
Từ trước đến nay bọn họ chưa từng trải qua loại chuyện này, từ nhỏ đã tu luyện, có linh lực giúp đỡ nên không cần phải vất vả làm việc, hiện tại lại phải khom lưng chậm rãi nhặt từng quả trứng một, cuộc sống bình thường này làm bọn họ cảm thấy rất mới mẻ, cũng rất hưởng thụ cuộc sống vô ưu vô lự này.
Cung Linh Lung nhanh chóng cho heo ăn xong đi đến, giúp bọn họ nhặt trứng gà trứng vịt xong, lại dẫn bọn họ đi dạo vườn trái cây.
Trong không gian còn trồng cây nho, Cung Linh Lung đã dựng dàn nho từ lâu rồi, còn tự chế một cái bàn đu dây, lúc này ôm ba đứa đặt lên bàn đu dây, sau đó đứng ở đằng sau chơi đùa với bọn họ.
“Mẹ ơi, trong không gian có linh khí, linh khí còn rất dày đặc, tối nay bọn con muốn ngủ ở trong không gian, có được không?” Cung Bồng Trạch ngẩng đầu hỏi cô.
“Linh khí này cũng giống như trong thế giới tu luyện sao?” Cung Linh Lung hỏi bọn họ.
“Đúng vậy, giống nhau, độ dày của linh khí cũng không khác thế giới bọn con sinh ra bao nhiêu, nhưng mà lại thua xa ở Thần giới.”
Lục Sơ Minh nhàn nhã dựa ra sau, ngẩng đầu hỏi cô: “Mẹ ơi, không gian của mẹ là đồ gia truyền của tổ tiên nhà họ Cung truyền lại sao? Có điển tịch gì đó ghi chép lại không?”
Cung Linh Lung lấy vòng tay ra cho bọn họ xem: “Đây, là cái vòng tay này nè, mẹ đã dùng m.á.u nhận chủ.”
Vòng tay này là linh khí của thế giới tu luyện, bọn họ nhìn thoáng qua đã phát hiện ra ngay, tùy ý nhìn thoáng qua lại trả lại cho cô.
“Những điển tịch tổ tiên để lại mẹ đều đã xem hết rồi, không có ghi chép lại lai lịch vòng tay không gian này, thân phận lai lịch của tổ tiên nhà họ Cung cũng chỉ được ghi chép lại vài câu, không nhắc đến bất cứ chuyện gì liên quan đến thế giới tu luyện.”