Hôm nay Thủy Mỹ Dung không đi làm, buổi chiều ở lại nơi này dạy con gái cách chăm sóc trẻ em, có hai mẹ con bọn họ giúp đỡ, Lục Tĩnh Xuyên cũng được giải phóng đôi tay, suốt buổi chiều đều ở trong phòng với vợ.
Anh ăn tết Nguyên Tiêu xong sẽ phải về đơn vị mới báo danh, sau đó chắc chắn sẽ phải ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, không thể xác định được đến bao giờ mới quay về, hiện tại còn ở trong nhà nên dành thêm càng nhiều thời gian để ở cùng với bốn mẹ con bọn họ.
Tết Nguyên Tiêu, Chu Lan Cầm nghỉ phép, mới sáng sớm đã dẫn theo bánh trôi do chính bà ấy nấu đến ăn tết với bọn họ.
“Ui chu choa, ba cháu ngoan của bà nội, mấy ngày không gặp, mấy đứa còn nhớ bà nội không nè?”
Trong đơn vị của Chu Lan Cầm có quá nhiều công việc, mỗi ngày đều phải đi sớm về trễ, thường xuyên tăng ca đến tận khuya mới về nhà nghỉ ngơi, mấy ngày nay không thể đến thăm con dâu và cháu nội, sợ mình đến quá muộn sẽ ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của bốn mẹ con.
Bà ấy đã chăm sóc cho ba đứa nhỏ suốt mười ngày, cũng đều nhớ muốn chết, vừa đến nơi này rửa tay xong lập tức ôm lấy từng đứa nhỏ hôn hít.
Ngay từ đầu ba anh em bọn họ còn có chút kháng cự chuyện bị người khác hôn, bây giờ đã quen rồi, mỗi ngày đều vô cùng tự nhiên để cho cha mẹ và bà ngoại hôn, hiện tại được bà nội ôm hôn, mấy nhóc con này còn phối hợp mỉm cười.
“Ui cha, ba đứa cháu ngoan của bà nội vẫn còn nhớ bà nội nè, còn cười với bà nội nữa chứ.”
Chu Lan Cầm vô cùng vui sướng, liên tục hôn tới tấp ba đứa nhỏ, nắm lấy tay chân nhỏ của bọn họ khẽ lắc lư, chơi đùa với ba đứa cháu: “Hôm nay là tết Nguyên Tiêu mười lăm tháng giêng, trên đường có tiết mục xiếc hội chùa vô cùng náo nhiệt đó, nhưng mà ba bé ngoan của chúng ta còn chưa đầy tháng, không thể đi ra ngoài, chờ ngày này sang năm, bà nội dẫn mấy đứa đi ra ngoài xem.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-681.html.]
Cung Linh Lung đang ngồi bên cạnh ăn bánh trôi thở dài nói: “Mẹ, mẹ không dụ dỗ được ba nhóc con này nhưng lại dụ được con thèm rồi nè, hiện tại con rất muốn nhanh chóng đi ra ngoài chơi.”
“Ha ha ha, con còn chưa thể đi ra ngoài, lại chờ thêm nửa tháng nữa mới được.”
Chu Lan Cầm cũng hiểu được tâm trạng của người đang ở cữ, trong khoảng thời gian ở cữ, mỗi ngày đều ngóng trông có thể đi ra ngoài đều hít thở bầu không khí trong lành, mỗi ngày đều bẻ ngón tay đếm thời gian trôi qua.
Lục Tĩnh Xuyên ăn cơm rất nhanh, đã ăn xong rồi, cầm ba bình sữa đến nói: “Mẹ, hôm nay ăn tết, ngày mai con phải quay về đơn vị rồi, mẹ gọi Tĩnh Dương và Giang Vận đến nơi này ăn một bữa cơm đoàn viên đi.”
“Mẹ đã nói với hai đứa nó rồi, buổi tối bọn nó sẽ đi ra.”
Lúc nãy Chu Lan Cầm đã mua đồ ăn đầy đủ hết rồi, tính toán tối hôm nay sẽ ở bên này ăn tết, cùng con trai và con dâu cùng nhau ăn một cái tết Nguyên tiêu đoàn viên hạnh phúc.
Ba đứa nhỏ cùng nhau uống sữa, hai mẹ con Chu Lan Cầm và Lục Tĩnh Xuyên mỗi người ôm một đứa, Từ Giai Du im lặng làm việc không nói quá nhiều cũng ôm một đứa, cầm bình sữa thành thạo đút sữa cho nhóc con, nhẹ nhàng nói: “Linh Lung, tối nay cho tôi nghỉ hai tiếng đồng hồ, mẹ bảo tôi về nhà ông ngoại ăn tết.”
“Cô Thủy đã nói với tôi từ trước rồi, không cần phải xin nghỉ, cô ăn trưa xong thì cứ về nhà đi, ngủ lại một đêm. Mấy đứa bé Minh cũng dễ chăm, buổi sáng có mẹ chồng giúp đỡ, tối có tôi và anh Tĩnh cũng có thể xoay sở kịp, sáng mai cô lại về sớm giúp tôi là được.”
Nhà họ Thủy cũng khó khăn lắm mới có thể đoàn viên cùng nhau ăn tết Nguyên Tiêu, cô Thủy ngóng trông cô ấy về nhà ăn tết, ngày hôm qua đã báo trước với Cung Linh Lung chuyện này rồi.
Từ Giai Du suy nghĩ một chút nói: “Được rồi, ngày mai tôi sẽ về sớm.”