Hàng xóm nhìn thấy hai người bọn họ cùng nhau đi ra ngoài, dáng vẻ còn đang cười nói, thật đáng kinh ngạc.
"Hai người bọn họ đã giảng hòa với nhau sao?" Một bà thím nói.
"Vợ chồng trẻ cãi nhau sao có thể giận lâu được?" Một bác gái đứng bên cạnh nói.
"Đúng vậy, nhìn hai bọn nhỏ dính lấy nhau kìa, không nên giận lâu." Một bà thím vá quần áo giúp Cố Lệ nói.
Tuổi trẻ mà, rất dễ nóng nảy, cãi nhau cũng là chuyện bình thường, nhưng đầu giường cãi nhau cuối giường hòa không để lâu.
Vào lúc này Cố Lệ cùng Hàn Văn Hồng cũng đã đi đến bên chỗ nhà tắm.
Nhà tắm của nam và nữ cách xa nhau một trăm mét, Hàn Văn Hồng dừng xe để vợ mình xuống trước, rồi mới nhìn vợ mình: "Vợ à, em ở bên này tắm xong thì ở đây chờ anh."
"Được." Cố Lệ cũng không dám nhìn đối diện với anh, trả lời xong liền vội vàng chạy mất, đôi mắt của người này thật sự muốn nướng cô lên luôn mà.
Hàn Văn Hồng nhìn theo vợ mình đã chạy qua bên kia, sau đó anh cũng vội chạy đến bên này tắm rửa.
Tình cờ gặp đồng nghiệp của anh cũng đến.
Đồng nghiệp của anh tên là Từ Trường Thắng, anh ta vừa nhìn thấy Hàn Văn Hồng đã vui vẻ: "Văn Hồng cậu cũng đến rồi à?"
"Mới đến." Hàn Văn Hồng nhìn thấy anh ta cũng vui vẻ, vì đã có người chà lưng giùm!
Cả hai vừa chà lưng cho nhau vừa nói chuyện, chủ yếu là do Từ Trường Thắng thấy tâm tình của anh đang rất tốt.
Lập tức nháy mắt một cái: "Chuyện gì mà tâm tình tốt quá vậy? Có chuyện gì tốt mau nói tôi nghe nào?"
"Không có gì."
"Nói là không có gì, nhưng nhìn dáng vẻ mặt mày hớn hở này của cậu tôi liếc mắt một cái cũng nhìn ra, là do vợ của cậu đã nấu cho cậu nhiều món ngon đúng không?" Từ Trường Thắng cười nói.
Hàn Văn Hồng cũng không phủ nhận: "Vợ của tôi mua cho tôi một con gà quay."
Từ Trường Thắng phút chốc thèm muốn cùng ghen tị: "Chịu chi quá nhỉ!" Anh ta trở về vợ của anh ta chỉ cho anh ta một chén mì, bỏ thêm hai cái trứng vào là đã ngon lắm rồi.
Không ngờ tới Hàn Văn Hồng còn được đối xử tốt hơn anh ta, trực tiếp ăn một con gà quay!
Hàn Văn Hồng bật cười, vợ của anh không tiếc tiền, không chỉ mua cho anh gà quay, còn mua cho cha anh rất nhiều thịt khô và lạp xưởng, để ngày mai anh trở về quê mang theo về.
Những chuyện này xem như cũng không quá ghê gớm, nhưng những gì vợ anh nói đều mang theo sự hiếu thảo và hiểu chuyện khiến cho trong lòng anh càng thêm thích.
"Cậu xem cậu kìa, cười ngốc ra như vậy thành dáng vẻ gì rồi?" Từ Trường Thắng cười: "Lần này trở về, vợ của anh đã đối tốt với anh nhiều hơn?"
"Đó là vợ của tôi, tất nhiên phải đối xử tốt với tôi rồi, anh hỏi câu này không phải quá vô nghĩa sao." Hàn Văn Hồng nói.
"Cậu đi trước đi, trước kia cậu cũng không có như vậy, nhưng mà cơ hội khó mà có được, cậu nên biểu hiện cho tốt nha!" Từ Trường Thắng cười nói.
Với sắc đẹp của vợ người anh em này, nói một câu đẹp như hoa cũng không nói quá, nhưng mà quan hệ của cô với anh rất bình thường, khiến anh ta cũng không nhịn được mà nóng lòng giúp anh em mình.
Bởi vì bọn họ làm nghề chạy xe chở hàng thế này, hàng năm đều ở bên ngoài, để người vợ xinh đẹp như vậy ở nhà một mình, có thể không nguy hiểm sao?
Cho dù là người vợ tốt, nhưng bên ngoài gặp những tên thích trêu ghẹo cùng không đứng đắn vậy thì chẳng phải nguy hiểm hơn sao.
Nhưng Từ Trường Thắng nhìn người anh em của mình như vậy, không cần phải nói, chắc chắn bọn họ vẫn hòa thuận như lúc ban đầu.
Hàn Văn Hồng ném khăn mặt đến cho anh ta: "Chà lưng đi."
Từ Trường Thắng vui sướng gật đầu: "Được!"