Thanh Xuân Bỏ Lỡ

Chương 1: Ngày đầu đến truờng




Bước chân vào một ngôi trường được coi là trọng điểm của thành phố cũng như cả nước, Linh Anh ý thức được rằng nó sẽ rất khắc nghiệt và cay đắng. Nơi đây là tập hợp con nhà quý tộc, giỏi giang nhưng cũng rất biết cách gây áp lực cho ngưới khác. Mang một tâm thế bình tĩnh đi vào, cô chợt thấy có biết bao ánh mắt đang nhìn mình. Chạy vội đi nhưng lại đâm sầm vào một bạn nữ, cô gái bị đâm vào cũng không thấy khó chịu ngược lại, dơ tay đỡ cô đứng dậy.

“ Ui cậu có sao không vậy? Xin lỗi nhé. ‘’ – Bạn nữ hỏi Linh Anh xem cô có bị thương ở đâu không.

“ À không sao mình ổn mà. Cũng do mình chạy nên mới va vào cậu. Cho mình gửi lời xin lỗi nhé. “ – Cô thân thiện đáp lại bạn nữ đó.

“ Không sao đâu. Mà cậu tên gì vậy? Mới lên đây lần đầu sao? – Cô bạn hỏi cô.

“ Mình tên Linh Anh. Do mới lần đầu lên đây nên cũng chưa biết nhiều thứ.”

“ Ồ vậy mình đưa cậu đi làm thủ tục nhập học nhé. À quên mình tên Diệp Nhi, sau này chúng ta cùng làm bạn nhé. “ – Diệp Nhi vừa nói vừa kéo tay cô đi.

Linh Anh đi theo cô bạn mới đó mà lòng vui mừng. Vì cô nghĩ ở đây mọi người rất khó gần và lạnh lùng. Nhưng bây giờ cô lại phải thay đổi ý nghĩ đó rồi. Mải nghĩ mà không biết khi nào đã đến phòng hiệu trưởng. Diệp Nhi vội đẩy cửa và nói to với người phụ nữ đang ngồi làm việc:

“ Dì ơi, có một bạn học sinh đến nhập học nè. “ nói rồi kéo cô lên phía trước.

Người phụ nữ đang làm việc nhìn lên. Mới đầu cô thấy gương mặt có vẻ đang nghiêm túc làm việc gì đó nhưng giờ đã dãn ra và nở nụ cười thân thiện với cô.

“ Em đến rồi à. Ngồi xuống đi. Còn con bé kia nữa biết bao nhiều lần nhắc là ở trường gọi là hiệu trưởng cơ mà. “ – Cô hiệu trưởng vừa nói vừa cốc đầu Diệp Nhi.

Diệp Nhi mới đầu còn tủi thân cúi mặt xuống nhưng lúc sau lại nhỉ nhảnh giải thích cho cô hiểu mối quan hệ giữa mình và cô hiệu trưởng. Linh Anh giờ mới biết là mẹ của Diệp Nhi với cô hiệu trưởng đây là hai chị em ruột.

“ Em điền thông tin vào đây đi. Rồi cùng giáo viên về lớp mới. “ – cô hiệu trưởng đưa cho Linh Anh 1 tờ giấy nhập học.

Cô nhận rồi điền thông tin vào, đến mục thành tựu cô hơi lưỡng lự vì trước giờ cô chưa có thành tựu gì. Diệp Nhi nhìn thấy cô phân vân như vậy liền nói nhỏ với cô hiệu trưởng điều gì đó khiến cô nói với Linh Anh rằng không cần phải ghi mục ý. Cô bỏ qua rồi điền hết các mục tiếp theo. Điền xong đưa lại giấy cho cô hiệu trưởng. Cô nhìn sơ qua rồi gọi 1 giáo viên vào.

“ Đây là cô Hà My cũng là chủ nhiệm của lớp em. Em và Diệp Nhi cùng 1 lớp nên đi về cùng cô ấy ha.”

Diệp Nhi vui sướng nhảy lên ôm cổ cô vì cô đang mong 2 người chung 1 lớp. Cô Hà My cũng rất cởi mở, nhiệt tình với học sinh. Trên đường đi về lớp cô trò chuyện với Linh Anh để có thể có những biện pháp giúp đỡ cô.

Đến cửa lớp, Diệp Nhi chạy nhanh về chỗ của mình ngồi. Linh Anh bước vào lớp theo cô chủ nhiệm mà lòng cứ nơm nớp lo sợ. Biết bao ánh mắt đang nhìn cô. Tuy hơi sợ hãi nhưng cô cũng cố gắng nhìn thẳng lên và giữ bình tĩnh. Cô chủ nhiệm giới thiệu sơ qua về Linh Anh

“ Đây là bạn học mới của chúng ta. Tên là Linh Anh. Các em giúp đỡ thêm bạn ý nhé.”

Dưới lớp dù nhìn qua có vẻ không quan tâm nhưng cũng miễn cưỡng đáp lại cho có. Linh Anh cũng cảm nhận được sự lạnh giá từ lớp và không nói gì quá nhiều.

“ Mình tên là Linh Anh. Hi vọng sau này chúng ta có thể học tập vui vẻ. “

Bấy giờ lũ con trai với con gái mới ngước lên nhìn về phía người con gái có giọng nói nhẹ nhàng, ngọt ngào đó. Lũ con trai thì nhìn không chớp mắt còn mấy bạn nữ thì có vẻ nhìn với ánh mắt chán ghét nhưng cũng có người có cái nhìn thiện cảm với cô. Cô hơi mất tự nhiên khi thấy họ nhìn mình như vậy.

Cô Hà My thấy không khí lớp có vẻ ổn định rồi nên bảo Linh Anh về chỗ ngồi. Cô ngồi ở phía bên trái cạnh cửa sổ gần cuối lớp. Cô về chỗ và thấy 1 người con trai đang chăm chút làm việc gì đó. Nãy giờ đứng trên kia cô không thấy anh.

Ánh mắt của anh có phần lạnh nhạt nhưng cô không quan tâm. Điều cô để ý là nãy giờ một số bạn nữ nhìn cô với ánh mắt chán ghét. Cô không hiểu vì sao lại như vậy. Vì đang trong tiết học nên cô không hỏi Diệp Nhi về điều đó.

Đến giờ nghỉ, cô mới chạy ra hỏi Diệp Nhi về điều mình đang thắc mắc. Cô bạn cũng nhìn qua chỗ Linh Anh 1 chút rồi quay sang nói nhỏ với Linh Anh đó là Tuấn Duy – con trai duy nhất của gia tộc Minh. Cô biết sơ sơ về các gia tộc trong nước nhưng không hề nghĩ là sẽ gặp người thừa kế của 1 trong 4 gia tộc đó ở ngôi trường này.