Tháng Ngày Tôi Làm NPC Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 9: Ảo giác




Tần Tuyên nhìn hai người đằng trước hơi mờ mịt.

cậu vô thức muốn chạy trốn, có lẽ ông trời không thương cậu Vương Quản gia đã lên tầng ba gọi họ xuống ăn cơm.

Quy tắc bốn và quy tắc năm trong quy tắc A cũng có nhắc đến việc ăn bữa trưa.

Cả hai quy tắc liên tiếp đều nhắc đến bữa trưa chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy.

Lúc cả ba xuống phòng khác hai người chơi cấp cao hơi ngẩn người, bởi bây giờ số người chơi mới còn năm người.

Diệp Yến nhìn biểu cảm của hai người run giọng giải thích chuyện vừa sảy ra.

Trong số năm người này có hai người phụ nữ, một nữ sinh học trung học tên Tô Yến Bình, và Diệp Yến, ba người đàn ông Dương Khải, Chu Yểm, Lã Thanh.

Mà Dương Khải lúc này còn đang ngơ ngác tự lẩm nhẩm, hiển nhiên bị cảnh tượng lúc nãy hoa lớn ăn thịt người doạ sợ

thức ăn rất nhanh đã được bưng lên, trên chiếc bàn dài có hơn hai mươi món ăn ở giữa chính là một con heo sữa nướng thơm phức, Tần Tuyên nhìn thấy vậy đôi mắt sáng lên, cậu thích ăn thịt.

Người hầu bưng thức ăn lên rồi đứng sau chờ lệnh, một người đàn ông trung niên toàn thân cơ bắp cuồn cuộn trên người mặc một bộ đồ bếp trưởng màu trắng, trên tay còn cầm một thanh dao lớn chuyên dùng để chặt xương.

Lão đầu bếp đến trước mặt Tần Tuyên khẽ cúi đầu mỉm cười " Tiểu Vương Tử một con dao làm bếp của thần bị trộm đi rồi ngài có thể lùi chút thời gian để thân tìm lại không ạ "

Tần Tuyên nghiêng đầu, quản gia hiểu ý của Tiểu Vương Tử đứng dậy nói " các vị khách nhân cũng đã nghe thấy lời vừa bếp trưởng nói rồi đó, làm phiền các vị đứng ra cho bếp trưởng kiểm tra "

Lời của ông rất khách sáo nhưng lại khiến cho người khác không cách nào từ chối.

Tần Tuyên nhìn heo sữa nướng vui vẻ chảy nước miếng, cầm lấy dao nĩa ra cắt từng miếng nhỏ.

Mà con dao làm bếp có thuộc tính đặc biệt tốt kia đang trong tay của hội trưởng công hội Khuyết Nguyệt, mà thứ này hắn lại không thể thu vào trong không gian trữ vật của hệ thống.

[ hệ thống nhắc nhở, đạo cụ dao làm bếp của bếp trưởng không thể thu vào trong không gian ]

Tiêu Tự Nguyên khẽ nhíu mày, dao làm bếp không thể thu vào, mà bếp trưởng đang kiểm tra từng người, ông ta kiểm tra rất đơn giản, chỉ cần đứng trước mặt người chơi vài giây là đã kiểm tra xong.

Theo lời của ông ta chính là " dao làm bếp của ta mặc dù còn mới nhưng đã từng giết rất nhiều động vật vậy nên nó sẽ dính máu tanh "

Khi ông ta đứng trước mặt người chơi hệ thống lái hiện ra nhắc nhở.

[ giá tri tinh thần của người chơi Lã Thanh bị vật kỳ dị lắm ô nhiễm trừ năm điểm tình thần giá trị tinh thần hiện tại là 82/100 ]

Sự ô nhiễm của vật kỳ dị, trong trò chơi người chơi sẽ không biết lúc nào thì tinh thành của bản thân bị vật kỳ dị lắm ô nhiễm, bởi vậy kỳ dị có rất nhiều loại, có thể công kích người chơi qua mùi hương, một hành động nhỏ, một lời nói hai phán đoán sai quy tắc đều sẽ bị vật kỳ dị tấn công, mà người chơi mới phải thông quan phó bản đầu tiên mọi có thể thức tỉnh được thiên phú ( dị năng).

đầu bếp trưởng lại đến trước mặt những người chơi khác giá trị tinh thành của họ đều lần lượt bị giảm xuống một ít nhất năm điểm.

Lúc bếp trưởng đứng trước mat người chơi mới Dương Khải thì giá trị tinh thành của hắn đã bị giảm một cách nhanh trong

[ hệ thống nhắc nhở giá trị tinh thần của người chơi Dương Khải đang giảm nhanh chóng từ 45, 43, 41.... 10, giá trị tinh thần giảm xuống dưới mười điểm sắp rơi vào trạng thái ảo giác mạnh. ]

Lời cảnh báo của hệ thống vừa dứt đã thấy Dương Khải phát điên trực tiếp lao ra ngoài khuôn mặt bình thường hiện lên nét điên cuồng " ha ha ha tôi đã thông quan ha ha ha vật kỳ dị là cái mẹ gì... aaa đừng giết tôi... Vì sao lại không cứu tôi... "

trong mắt Dương Khải hắn nhìn thấy Tiểu Vương Tử đang ngồi trên bàn trà ưu nhã uống tra mà những bông hoa khổng lồ bên cạnh cậu đang uốn lượn những bông hoa to lớn há mồm ra trực tiếp nuốt chửng Tiểu Vương Tử vào trong.

" đừng lo chúng tôi sẽ báo vệ các cậu bởi vì các câu là người mới "

hắn nhìn thấy hai người chơi cấp cấp cao kia đang điên cuồng chém chết vật kỳ dị do người hầu biến thành, vật kỳ dị bị chém đứt lìa đầu, đến khi chém hết con cuối cùng quản gia từ trong lâu đài cổ bước ra trên khuôn mặt là một nữ cười lịch thiệp.

Lúc quản gia bước ra một làn khói đen từ dưới chân ông ta chui ra, hai người chơi lâu năm vừa nói sẽ bảo vệ đám người mới bọn họ lúc này lát đột ngột đẩy đám người chơi mới đến trước mặt quản gia để cho đám sương đen nuốt chửng.

Trên thực tế Dương Khải đã phát điên một mình tự ngồi ôm đầu tự mình lẩm bẩm.

" tại sao lại không cứu tôi.... Vì sao đã nói cứu tôi rồi lại đẩy tôi vào trong tay vật kỳ dị."

[ hệ thống nhắc đến giá trị tinh thành của người chơi Dương Khải về không xác nhân tử vong đã biến thành một phần của vật kỳ dị "