Tháng Ngày Tôi Làm NPC Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 30: Mất ký ức




Lời vừa dứt trong nhóm chat hiện lên toàn dấu ba chấm biểu thị sự khiếp sợ không còn gì để nói.

Lúc sau Đồ Yên Yên mới nhăn [ xin hỏi hai vị người trong cuộc có cảm nghĩ gì?]

[ Nhóm chat Chu Hồng ] " có gì đâu chỉ là lúc đó bọn tui bị cậu ta rượt té khói, thực lực của Tiểu Vương Tử rất mạnh, mạnh đến nỗi hệ thống phải tùy thời sửa quy tắc để cậu ta chết đó ]

[ nhóm chat Diệp Thanh Tuyết ] " có thật sự là hệ thống có thể sửa đổi quy tắc khiến cậu ta chết không ]

Lời vừa dứt mọi người đều im lặng, đúng vậy một người mạnh như vậy sao có thể bị quy tắc sử tử chứ.

Thôn Triệu gia.

sau khi đọc quyển sách ghi lại cuộc đời của Triệu Tri Gia năm người quyết định đi ngủ.

Sương mù dưới ánh trăng trở nên trong suốt như một tấm vải trắng đang từ ngoài thôn tràn vào.

năm người tuy ngủ nhưng lại vẫn giữ chút cảnh giác.

sương mù từ từ chui vào trong khe cửa, bay vào trong mũi của năm người, trong đó Trương Vi đột nhiên đứng dậy lảo đảo đi ra ngoài.

Mà trong đó Phạm Văn Đồ Đồ Yên Yên Diệp Thanh Tuyết và Vương Trường Sa đều không phát hiện.

sáng hôm sau, bốn người thức dậy Phạm Văn Đồ duỗi thẳng eo khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên nét nghi ngờ, hắn nhìn cả bốn người cứ cảm thấy thiếu thiếu.

Hắn hỏi " Yên Yên có phải trong chúng ta có thiếu một người không?".

========== Truyện vừa hoàn thành ========== 1. Đừng Làm Nũng Với Anh 2. Nhân Vật Chính Truyện Ngược Không Cho Ta Khóc 3. Sau Khi Nam Phụ Phá Sản 4. Vượt Rào =====================================

Đồ Yên Yên đang ở ngoài nói chuyện với một người phụ nữ, người phụ nữ này đang vác cuốc hiển e chuẩn bị xuống ruộng.

cô nghe vậy quay đầu vô thức đáp " không có mà "

Lời vừa dứt chính cô cũng cảm thấy có chuyện bất thường, hình như đúng thật trong nhóm có thiếu một người.

Diệp Thanh Tuyết buộc tóc trên tay cầm một tờ giấy vàng khuôn mặt xinh đẹp hiện lên nét mê man " cái này là gì a?, em đâu có phải đạo sĩ đâu?"

Vương Trường Sa chạy về khuôn mặt hiện lên nét kỳ quái hỏi " đây là đâu? Sáng sớm tôi đã đi hỏi thăm, người ở đây nói nơi đây là thôn Triệu gia "

Phạm Văn Đồ thấy tất cả đều mang vẻ mặt như vậy trong lòng khẽ động biết có chuyện gì rồi.

Hắn nhanh chóng chạy vào trong căn phòng rách nát, thấy bên trong trống trải nhìn vào khiến hắn nhíu mày, trong này thiếu cái gì đó.

Hắn ba bước thành hai đến bên chiếc bàn nhìn xuống, thấy trên bàn phủ đầy bụi,. lại có một chỗ lớp bụi hơi mờ nhạt nhìn hình dáng giống như là một quyển sách.

Đồ Yên Yên chạy vào nhìn thấy sắc mặt của Phạm Văn Đồ như vậy khẽ hỏi " hội trưởng đã sảy ra chuyện gì?"

Phạm Văn Đồ chỉ xuống dưới đất nơi hôm qua đặt chiếc quan tài nói " ở đây còn thiếu một thứ, nhưng rốt cuộc nó là gì?"

Lúc này thông báo kênh chat lại vang lên khiến cho bốn người đều giật mình.

[ nhóm chat Tiêu Tự Nguyên ] " Phạm Văn Đồ trao đổi thông tin?"

Phạm Văn Đồ ngẩn ra thông tin gì, hắn cũng thật gõ lời này vào trong nhóm chat.

[ nhóm chat Chu Hồng ] " khiếp sợ nha Phạm hội trưởng, anh chơi giả vờ mất trí nhớ như vậy là không muốn trao đổi thông tin sao?"

[ nhóm chat Phạm Văn Đồ ] " bọn tôi vừa tỉnh dậy phát hiện rất nhiều điều kì lạ không nhớ được đã xảy ra chuyện gì?"

[ nhóm chat Đỗ Quyên ] " vậy anh còn nhớ tên các thành viên của đội anh chứ?"

[ nhóm chat Phạm Văn Đồ ] " nhớ, tôi Đồ Yên Yên Diệp Thanh Tuyết Vương Trường Sa "

[ nhóm chat Chu Hồng ] " còn thiếu một người nữa anh có nói thiếu không a, rõ ràng còn một người tên Trương Vi nữa "

Phạm Văn Đồ nhìn thấy dòng chữ này trong nháy mắt bừng tỉnh, ngay từ đầu trực giác của hắn là không sai.

quả thật có thiếu một người.