Chương 565
Từ Khắc Mẫn làm việc ở cơ quan nhà nước nên đã quen với cảnh này, anh ta lập tức sờ s oạng khắp người hai cô gái, làm họ bật cười khúc khích.
Chỉ có Ngô Bình vẫn ngồi im: “Hai cô sang với anh Long đi”.
Hai cô gái bĩu môi rồi tỏ vẻ không hài lòng, so với ông béo bụng bự như Lý Quảng Long thì họ thích ngồi với Ngô Bình hơn.
Lý Quảng Long cười nói: “Sao thế? Hay chú chê hai em này chưa đủ ngon, vậy để anh gọi người khác nhé?”
Ngô Bình: “Em sợ các anh sắp không nhịn được nữa rồi, thôi em đi mát xa đây, hai anh cứ chơi đi”.
Nói rồi, Ngô Bình đứng dậy, sau đó bước ra khỏi bồn tắm rồi đi tới phòng mát xa.
Lúc này, mọi sự việc ở đây đang hiển thị trên màn hình lớn ở một khách sạn gần đó, một cô gái buộc tóc đuôi ngựa đang ngậm kẹo theo dõi chăm chú lên màn hình.
Cô ta cười nói: “Đại ca, Ngô Bình này không động lòng”.
Một cô gái hơn 20 tuổi ngồi trên một chiếc sofa các đó không xa, cô ấy để tóc ngắn, mặc quần bó phối với áo ba lỗ trắng trông rất xinh và gợi cảm với khí chất cao quý, cô ấy có dáng người mê hồn, nhưng đôi mắt lại ẩn chứa vẻ nguy hiểm.
Cô ấy bê tách trà lên rồi nhấp một ngụm, sau đó ngẩng lên nhìn màn hình, nói: “Có thể hắn không thích phụ nữ”.
“Eo, chị đừng đùa thế chứ!”, cô gái tóc đuôi ngựa hoảng luôn.
“Bình thường mà, em nhìn da dẻ nõn nà của hắn đi, trông chẳng khoẻ khoắn tẹo nào, khéo còn thua anh”, một người thanh niên mặc áo sơ mi bước vào, một tay làm thế lan hoa chỉ, một tay cầm dao phẫu thuật.
Cô gái buộc tóc đuôi ngựa cười nói: “Thôi đi, trông anh mới yếu đuối thì có”.
“Hừ!”, người thanh niên tức đến mức giậm chân, sau đó lắc eo bỏ đi.
Cô gái tóc ngắn bỏ tách trà xuống rồi nói: “Hoa Hồng”.
Một cô gái vô cùng hấp dẫn bước vào, bộ ng ực đồ sộ của cô ả lớn đến mức sắp nhảy ra khỏi áo đến nơi. Tóc cô ả uốn gợn sóng, môi đỏ như lửa, đôi mắt đưa tình, đúng kiểu đàn ông chỉ liêc nhìn một cái sẽ say ngay.
“Đại ca bảo em đi thử hắn à?”
Cô gái tóc ngắn nói: “Ừm, đi thử xem sao”.
Cô gái tóc xoăn cười nói: “Đại ca, anh này đẹp trai thế cơ mà, chị không thích thì để em vậy”.
Cô gái tóc ngắn: “Nói linh tinh vừa thôi, mau đi đi”.
Cô gái tóc xoăn khẽ mỉm cười rồi mở cửa đi ra ngoài.
Cô gái buộc tóc đuôi ngựa nói: “Đại ca, người này là truyền nhân của Đông Phật tiên sinh siêu nổi tiếng đấy. Hoa Hồng xuống tay mạnh lắm, nhỡ phế tu vi của hắn thì mình biết ăn nói thế nào”.