Thần Phẩm Đạo Thánh

Chương 2: 2: Chân Mệnh Đạo Ấn





Kiểm tra Thánh Đạo Bi đã sắp bắt đầu, sao vẫn không thấy hắn đâu? Cung Tố Quân Chuẩn bị xuất phát đi Thánh Đạo Bi, nhìn bốn phía vẫn không thấy bóng dáng của Bạch Thương Đông.Hôm qua Bạch thiếu gia uống rất nhiều rượu, quá say, em gọi mấy lần vẫn không gọi được. Nha hoàn tiểu Lục nói với vẻ bất đắc dĩ.Trên mặt Cung Tố Quân nhất thời đen kịt lại, nàng nhanh chân đi đến vườn Đông Hiền nơi Bạch Thương Đông ở, vừa vào phòng đã thấy Bạch Thương Đông vẫn còn nằm trên giường ôm chăn ngủ khò khò.Cung Tố Quân tức giận đến mức sắc mặt đã xanh mét rồi, ngón tay thon dài khẽ nâng trên hư không, nhất thời năm cánh hoa màu xanh biếc lạnh lẽo nở rộ trên đầu ngón tay, ngưng tụ thành một đóa hoa thủy liên tràn ra khí lạnh, sau đó vỗ xuống mặt Bạch Thương Đông, hoa thủy liên vừa đụng vào mặt hắn, khí lạnh tận xương đã phủ đầy mặt và đầu cổ.Bạch Thương Đông lập tức bật dậy từ trên giường, phát hiện trong mắt Cung Tố Quân chứa đầy sát ý đứng đầu giường, hắn lập tức hiểu rõ ràng đang xảy ra chuyện gì.Kiểm tra Thánh Đạo Bi sẽ lập tức bắt đầu, ngươi còn say như một bãi bùn nát, ngươi thật sự đã hết thuốc chữa rồi. Cung Tố Quân tức giận nhìn Bạch Thương Đông rồi quát.Không phải chỉ là kiểm tra Thánh Đạo Bi sao, lần này nhất định có thể thông qua, ngươi có cần phải như thế không? Bạch Thương Đông vừa mặc áo khoác vừa nói.Ngươi bắt đầu từ mười hai tuổi, hàng năm ngươi đều tham gia kiểm tra Thánh Đạo Bi, tình đến năm nay, ngươi đã thất bại bốn lần, đến bây giờ mà ngươi vẫn còn loại thái độ này, cho dù là trung phẩm Thánh Đạo Bi chỉ sợ chưa chắc ngươi cũng đã có thể thành công, chẳng lẽ ngươi còn muốn chờ thêm một năm đi khiêu chiến hạ phẩm Thánh Đạo Bi? Cung Tố Quân nói với vẻ hận sắt không thành thép, vẻ mặt đã hết sức thất vọng với Bạch Thương Đông.Nếu như ta thành công, có phải ngươi sẽ chịu động phòng cùng ta hay không? Bạch Thương Đông cũng không tức giận, chỉ cười tủm tỉm nhìn Cung Tố Quân rồi hỏi.Ngươi muốn thế nào thì được thế đó đi, ngày mai ta phải đi Nam Ly Thư Viện tu hành, nếu ngươi không có bản lĩnh thi được vào Nam Ly Thư Viện, đời này cũng đừng mong có thể gặp lại ta. Cung Tố Quân đã thất vọng tới cực điểm với Bạch Thương Đông, mặt lạnh phẩy tay áo bỏ đi.Sau khi Bạch Thương Đông rời giường ra cửa, phát hiện Cung Tố Quân đã sớm đi tới vườn Thánh Đạo Bi, hắn không thể làm gì khác hơn là tự mình đi tới đó.Vườn Thánh Đạo Bi là nơi Cung gia cảm tạ Thánh Đạo Bi, tổng cộng có ba vườn, vườn bia Văn Sĩ, vườn bia Chân Nhân và vườn bia Hiền Nhânĩ, hàng năm đều sẽ mở một lần, để cho người của Cung gia tới cố gắng tăng cấp bậc.Bạch Thương Đông đi tới vườn bia Văn Sĩ cấp thấp nhất, người tới nơi này đa số đều là thiếu niên mười hai mười ba tuổi, cũng có thiếu niên tương tự như Bạch Thương Đông đã mười bảy mười tám tuổi, nhưng đều là hạ nhân của Cung gia, lấy thân phận của Bạch Thương Đông như vậy, đến độ tuổi này còn chưa tăng cấp Văn Sĩ, ở Cung gia thật sự quá hiếm thấy.Bạch thiếu gia, năm nay ngươi còn muốn khiêu chiến Thanh Liên Thánh Đạo Bi sao? Một thiếu nữ có độ tuổi xấp xỉ Bạch Thương Đông nhìn thấy hắn đến vườn bia Văn Sĩ, nháy mắt cười hì hì hỏi.Không đâu. Bạch Thương Đông giả bộ giống như không hiểu ý châm chọc trong giọng nói của thiếu nữ, cười nói một tiếng với thiếu nữ.Thiếu nữ này là tộc muội của Cung Tố Quân, tên là Cung Uyển Vân, 11 tuổi đã thông qua Thánh Đạo Bi Thượng phẩm trở thành một Văn Sĩ, mặc dù không phải thiên tài như Cung Tố Quân, nhưng cũng người có tài, là tài năng xuất chúng trong thế hệ trẻ Cung gia.Hôm nay Cung Uyển Vân phụ trách trông coi Vườn Văn Sĩ, quản lý hồ sơ của những tộc nhân đến vườn bia Văn Sĩ khiêu chiến Thánh Đạo Bi, và phát ra số thứ tự xếp hàng.Bạch thiếu gia lại không phải người ngu, dù sao đã thất bại bốn năm rồi, sao lại không biết tự lượng sức lại đi khiêu chiến Thượng phẩm Thanh Liên Thánh Đạo Bi chứ. Bên cạnh là một đám thiếu niên đều nở nụ cười, có mấy kẻ còn cười nhạo nói mấy câu với Bạch Thương Đông.Bạch Thương Đông này có thân phận ở rể Cung gia vốn đã rất lúng túng, hơn nữa hắn còn cưới thiên chi kiêu nữ Cung Tố Quân của Cung gia, bản thân hắn đến cái tuổi này rồi mà ngay cả một Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng phẩm đều không lấy được, càng khiến tộc nhân Cung gia xem thường.Bây giờ cứ để cho các ngươi cười đủ, đợi một lát nữa nhìn xem ca ca dọa ngốc các ngươi như thế nào. Bạch Thương Đông đành nín nhịn trước, sau khi nhận được bảng số lại nhìn vào trong vườn Văn Sĩ, chỉ thấy từng bia đá có kích thước khác nhau nằm rải ở trong vườn, từ xa nhìn lại giống như một khối mộ địa vậy.Trên mỗi tấm bia đá đều có khắc chữ viết hoặc hình vẽ, lúc này đúng lúc có một thiếu niên mười sáu bảy tuổi, nhìn khá cao lớn khỏe mạnh đi vào trong vườn, duỗi đầu nhìn quanh bốn phía một lúc lâu, mới ngừng lại trước một tấm bia đá cũ nát chỉ cao cỡ nửa người .Bạch Thương Đông nhìn vào tấm bia đá trước mặt thiếu niên, chỉ thấy trên đầu bia đá kia viết bốn chữ Văn Sĩ hạ phẩm, phía dưới có khắc một hình vẽ, là một đầu heo rừng mập.Thiếu niên khỏe mạnh kia bày xong chiêu thức trước bia đá, vận chuyển khí lực, ngưng khí ở đầu ngón tay, khắc lên trên tấm bia đá kia, khiến thạch bi trống không kia xuất hiện một ít chữ viết.Trên đất một con heo, sinh ra sợ đồ tể.

Nếu muốn sống lâu dài, tuyệt đối đừng mập thêm.Vừa khắc xong bốn câu này, thiếu niên khỏe mạnh đã toát mồ hôi, ngón tay run rẩy không ngừng, chữ cuối cùng vừa khắc xuống đã sắp không thấy rõ.Thiếu niên khỏe mạnh lui về phía sau một bước khẩn trương nhìn khối Thánh Đạo Bi Văn Sĩ hạ phẩm kia, lại chỉ thấy bốn câu khắc ở bên trên Thánh Đạo Bi kia đột nhiên tỏa sáng hào quang, từ bên trên Thánh Đạo Bi bắn ra, hóa thành một đầu heo rừng màu trắng lớn, nhào tới trên người thiếu niên khỏe mạnh.Thiếu niên khỏe mạnh nhất thời vui mừng quá đỗi, thân thể mở rộng nghênh đón heo rừng lớn từ sương mù màu trắng ngưng tụ thành kia, cho đến khi tất cả sương mù đều tràn vào thân thể của hắn, lúc này mới hưng phấn chạy ra vườn Văn Sĩ, trong miệng còn hưng phấn hét lớn: Cha.

.


.



Mẫu thân.


.

.


Ta thành công.


.

.


Ta là Văn Sĩ rồi.


.

.Triệu đại tráng, thành công tăng cấp lên Văn Sĩ, Heo Rừng Chân Mệnh Đạo Ấn hạ phẩm. Cung Quân Uyển vừa ghi chép vừa thì thầm.Kiểm tra Thánh Đạo Bi gì chứ, đây không phải là học sinh tiểu học sáng tác văn sao, hơn nữa mấy câu vè kia cũng có thể qua ải sao? Trong lòng Bạch Thương Đông thầm oán.Sau đó lại có không ít thiếu niên theo số thứ tự tiến vào trong vườn Văn Sĩ khiêu chiến Thánh Đạo Bi, có thành công cũng có thất bại.Thiếu niên thất bại không phải bởi vì khí lực không đủ, khó khắc hoàn chỉnh văn chương trong lòng mình lên trên ở Thánh Đạo Bi, chính là viết thơ văn không đạt tới yêu cầu của Thánh Đạo Bi, câu chữ khắc trên Thánh Đạo Bi không hóa thành Chân Mệnh Đạo Ấn, mà là trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.Bạch Thương Đông nhìn một lúc lâu, thiếu niên có thể thành công tăng cấp lên làm Văn Sĩ cũng không ít, nhiều hơn năm phần một chút, nhưng phần lớn đều là hạ phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, ở trong hai mươi mấy thiếu niên thành công, chỉ có một thiếu niên dòng chính Cung gia thu được trung phẩm Chân Mệnh Đạo Ấn, Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng phẩm thì một cái cũng không có.Sao Hắc Hà Chân Nhân lại tới rồi?Ngươi không biết sao? Nhi tử Triệu Minh Phong của Hắc Hà Chân Nhân năm nay cũng phải tham gia kiểm tra thánh bia, nghe nói hắn muốn khiêu chiến Thánh Đạo Bi Thanh Liên Thượng phẩm, ái tử của Hắc Hà Chân Nhân nên ngài ấy đương nhiên nóng lòng muốn đi qua xem cuộc chiến.Thanh Liên? Đây chẳng phải là khối Thánh Đạo Bi Thượng phẩm mà Bạch Thương Đông khiêu chiến bốn lần đều thất bại sao? Triệu Minh Phong hắn có thể được không?Sao lại không được? Đừng lấy Bạch Thương Đông ra so với hắn, tuy Triệu Minh Phong không phải dòng chính Cung gia, nhưng lão tử hắn là Hắc Hà Chân Nhân là một trong tám vị Chân Nhân của Cung gia, từ nhỏ tu luyện Công pháp Thượng phẩm, đi theo danh sư học văn luyện võ, nghe nói người này có thiên tư hơn người, chẳng những tu luyện thành Công pháp Thượng phẩm, tài văn chương cũng kinh người, loại trừ mấy vị Văn Sĩ Cung gia thiên tài đã tăng cấp, trong thế hệ trẻ không ai có thể sánh kịp, rất có thể trở thành vị thứ sáu trong thế hệ trẻ thu được Chân Mệnh Đạo Ấn Thượng phẩm..