Thần Long Ở Rể

Chương 263





Chương 263

“Bình tĩnh! Hữu Thủ đón tiếp khách nào.”

Hồ Cửu cười cười, ngồi tại phòng của mình.

Mà Lão Lý cũng Hữu Thủ đã nhanh chóng ra ngoài phòng họp lớn.

Thuộc hạ nhanh chóng đưa hai người Trình Vũ cùng Ngài Thiện vào phòng họp.

“Xem kia… ‘Chiến thần’, được Ngài tới làm khách thật vinh dự.” Lão Lý nở nụ cười không thể giả tạo hơn.

Làm động tác đón tiếp xong, Lão Lý cũng ngồi phía đối diện bên cạnh Hữu Thủ.

Làm động tác đón tiếp xong, Lão Lý cũng ngồi phía đối diện bên cạnh Hữu Thủ.

“Nói đi! Không cần vòng vo.”



Ngài Thiện nhíu mày.

“Xem kìa, Ngài vệ sĩ đây nóng tính quá rồi. Chuyện gì cứ từ từ mà nói.”

“Nước và bánh đâu rồi, sao lâu thế.”

Lão Lý nghiêm giọng quát lên.

“Đừng dài dòng, các người còn không phải là kẻ giả mạo sao? Nói mau giả mạo gia tộc thần bí để làm gì? Làm sao các người biết chúng ta ở phía Đông?”

Ngài Thiện cũng không muốn dông dài, đã biết quá rõ cũng nên lật bài ngửa.

“Ây dô, Ngài lấy gì làm bằng chứng tôi là giả mạo?”

Hữu Thủ vẫn ngồi đó, thái độ không thể cợt nhã hơn, nhìn lão được xưng Ngài Thiện kia bằng ánh mắt coi thường.


“Hừ, người gia tộc bí ẩn sẽ không bao giờ lộ mặt…”

“Ngài biết rõ vậy sao? Hay là…”

Hữu Thủ vẫn bộ dáng muốn ăn đòn mà nói chuyện với Ngài Thiện.

“Phải thì sao? Các người còn không phải là người của Chiến thần sao… Đừng nghĩ các người qua mắt được tôi.”

Nhìn Hữu Thủ, Ngài Thiện có chút cảm giác tức giận nói không thành lời.

Tên này quá khoa trương, dù là Chiến thần cũng không nên có thái độ cợt nhã như thế.

“Ông cho rằng Chiến thần rảnh rỗi để chơi với ông?”

Lão Lý nhíu mày nhìn Ngài Thiện, tỏ vẻ chính ông ta là kẻ ngu ngốc.


Nhưng để được xưng Ngài đối với gia tộc bí ẩn thì rõ ràng những người này đều có địa vị nhất định, mà quan trọng bọn họ đều có năng lực hoặc có thành tựu.

Ngài Thiện này cũng không ngoại lệ.

Ngài Thiện này cũng không ngoại lệ.

“Ông nói nhiều với tên ngốc làm gì chứ.”

Hữu Thủ phá lên cười đắc ý.

Chính biểu hiện này của Hữu Thủ quá mức chân thực, Trình Vũ cảm giác có chút mơ hồ.

Mà Ngài Thiện hơi nhíu mày, trong lòng khẽ động, không lẽ suy đoán của mình là sai sao?

“Chiến thần tôi không quan tâm… Nhưng các vị chắc chắn biết danh xưng Long chủ.”