Thần Long Ở Rể

Chương 238





Chương 238

“Yên tâm… tiền gấp một trăm lần. Phải nhớ, dụng cụ kia, không được sót một cái nào.”

Trần Giai Linh vẫn chưa hiểu ra, cô ta chỉ hoảng hốt.

Mà hai gã đàn ông kia nhìn nhau, miệng cười ranh mãnh, tiền công gấp một trăm lần bằng họ làm nửa năm phục vụ các quý bà kia.

Hiện tại mồi ngon tới miệng, họ ngại gì chứ.

Vậy là… từng dụng cụ trợ hứng, từ dây trói, roi da, cho tới giường được thiết kế kỳ lạ…

Mỗi thứ đều được tận dụng, mà Trình Vũ cứ ở đó nhìn Trần Giai Linh từng chút một bị hành hạ khóc lóc cầu xin.

Thậm chí cô ta còn mắng hắn.

“Khốn… nạn…”

“Mắng đi… Các cậu xem… làm cô ta mắng nhiều một câu, tôi thưởng thêm, gấp mười lần.”



Hai gã kia xem như thấy rõ, tận lực ra sức.

Không phải nói… một ngày một đêm, cô ta e là mãi mãi không quên được.

Trần Giai Linh có cái kết thảm chính là vì cô ta tự cho mình thông minh.

Mà bên này Vinh Y Tiếu không thấy Trần Giai Linh cũng không cuốn lên đi tìm, trải qua đêm xuân hắn ta cũng cho rằng Trần Giai Linh là ngại ngùng.

Còn đang tất bật chuẩn bị tiệc sắp tới.

Tại núi Hàng,

Túc Trì đích thân đến núi Hàng tìm Hồ Cửu.

“Túc Trì à, nếu không phải chuyện quan trọng, không nên đến a…” Hữu Thủ ghét bỏ nhìn hắn ta.

Nhìn ánh mắt ghét bỏ lộ liễu thấy rõ, Túc Trì cảm thấy khó hiểu.


“Đừng nói với tôi là anh muốn ở đây luôn đấy chứ?”

“Ở một mình cùng thôi, kéo Long chủ ở theo làm gì.”

Túc Trì nhìn anh ta rồi đáp.

“Hừ, kẻ ngốc.” Nói xong Hữu Thủ cũng quay người bỏ đi.

Mà Lão Bạch nhìn thấy Túc Trì cũng không niềm nở như trước.

Bạch Thương lúc trước thấy anh ta sẽ chạy lại hỏi han nhiều thứ.

Ngay cả Lão Hắc cũng liếc Túc Trì.

Mỹ Họa nhìn anh ta như kẻ dư thừa.

Túc Trì tự hỏi bản thân từ lúc bước vào còn chưa kịp làm gì nha.


“Có chuyện?” Hồ Cửu lúc này lên tiếng.

“Vâng, chuyện lớn.” Túc Trì nghiêm túc nói.

Hồ Cửu cũng không nói gì, dùng ánh mắt ra hiệu.

Cả ba người Hữu Thủ, Túc Trì, Hồ Cửu đều ra căn phòng phía sau vườn.

“Nói đi.” Hồ Cửu lạnh nhạt nói.

Túc Trì có chút cảm giác bản thân dường như không được chào đón ở đây.

“Tên Chiến thần giả mạo kia… nhận vô số tài lộc từ các gia đình thượng lưu. Một món hắn cũng không bỏ qua.”

“Còn có…”

Túc Trì hơi khó nói.