Thần Long Ở Rể

Chương 218





Chương 218

“Ông Hồ khách khí.” Trần Giai Linh yểu điệu nói.

Nhưng ánh mắt cô ta lại nhìn thấy Hồ Cửu, cảm giác có chút quen thuộc.

“Chiến thần cũng đã đồng ý hỗ trợ Hồ gia, còn cho tôi một cuộc hẹn. Đây là chuyện quá tốt rồi, cảm ơn Vinh thiếu là điều đương nhiên.” Hồ Lâm lúc này không còn vẻ hèn mọn.

Ông ta đứng thẳng người, lịch sự cười tỏ vẻ đắc ý.

Thật ra Trình Vũ cũng không đồng ý gì với Hồ Lâm điều gì, chỉ là Hồ Lâm muốn bọn Vinh gia và Trần gia nghĩ rằng Chiến thần đã đồng ý giúp đỡ Hồ gia mà thôi.

Vinh thiếu nghe vậy thì mặt biến sắc, trong lòng thầm quyết tâm sẽ đẩy mạnh kế hoạch kia của mình.

“Ồ, vậy chúc mừng ông Hồ rồi.” Tuy miệng nói chúc mừng nhưng bản thân hắn vô cùng khó chịu.

Trần Giai Linh thì không nao núng, dù sao cô ta cũng đã là tình nhân của Chiến thần, không ngại chút lợi ích này.

“Kia là…” Vinh thiếu cũng không bỏ qua hai người kia.



“Khách mời!” Túc Trì không nhanh không chậm đáp.

Hồ Lâm cùng Vinh Y Tiếu nghi hoặc, Túc Trì cùng Hồ Cửu ăn mặc bình thường, lại không có dáng vẻ gì là danh gia, sao lại có thiếp mời?

Túc Trì đưa thiếp mời ra, Vinh Y Tiếu cầm lấy, quả thực là thiếp mời của hắn ta gửi đi.

Chỉ là nếu có thiếp mời thì chắc chắn là người có vai vế lớn.

“Không biết nên xưng hô thế nào?” Vinh Y Tiếu vẫn dùng giọng điệu lịch sự mà hỏi.

Hồ Lâm bên cạnh cũng nhíu mày suy nghĩ.

“Túc Trì, Túc gia quân.” Anh ta đáp nhanh gọn, không dư thừa.

Nghe tới Túc gia quân bọn họ hít một ngụm khí lạnh.

“Ngài Túc Trì, thất lễ thất lễ.” Vinh Y Tiếu nhanh chóng đổi thái độ.


Mà Hồ Cửu lại bị bỏ lại một bên, mọi người cho rằng Hồ Cửu cũng chỉ là thuộc hạ hoặc người đi theo Túc Trì, không mấy để ý đến.

Hồ Lâm ngẩn người, nếu người kia là quân nhân có danh vị cao vậy Hồ Cửu là gì?

Còn có thể dùng súng…

Này…

Hồ Lâm có cảm giác mơ hồ, trong lòng lại có chút bất an, như vừa bỏ lỡ gì đó.

“Nếu đã tàn tiệc, cũng nên về.” Hồ Cửu lên tiếng.

Túc Trì gật gật đầu xoay người muốn rời đi.

Nhìn thấy Túc Trì muốn đi thì Trần Giai Linh cùng Vinh Y Tiếu nhìn nhau, như hiểu ý nhau nhanh chóng tiến lên.

“Ngài Túc Trì, để tỏ lòng thành kính. Tôi mong có thể cùng ngài hẹn gặp một dịp khác.” Vinh Y Tiếu thành kính nói.


Dù gì Túc gia quân cũng rất có tiếng tăm, lại là thuộc hạ trung thành với Chiến thần.

Chưa kể Túc gia còn là thế lực lớn, chỉ cần Túc gia quân ủng hộ, bọn họ như hổ thêm cánh.

“Mong Ngài có thể nhận lời.” Trần Giai Linh nhẹ nhàng thúc đẩy.

Hồ Cửu nhìn đám người bọn họ cũng biết rõ là muốn gì.

“Cũng khá rảnh rỗi, có thể.” Hồ Cửu cười cười nói.

Hồ Lâm chướng mắt vô cùng.

“Hừ, hỏi tới ngài Túc Trì, mày là gì mà lên tiếng.” Hồ Lâm khinh miệt.