Thần Chủ Ở Rể

Chương 902: Thuộc hạ hiểu




Vương Bác Thần biết chuyện này là Trần Yên Nhiên hãm hại mình, nhưng mà anh không có bất kỳ chứng cớ nào, cũng sẽ không có người tin.

Cho dù là chính anh cũng đang hoài nghi.

Bản thân y thuật của anh siêu giỏi, cho dù là thuốc gì, chỉ cần vào miệng lập tức có thể cảm giác được.

Nhưng lúc này đây, anh không có cảm giác được hai ly rượu kia không đúng chỗ nào.

Đây mới thật sự là chỗ kỳ quái, cũng là chỗ không cách nào giải thích.

Tửu lượng của anh, anh biết, huống chi anh còn là người đứng đầu hiện nay của giới võ đạo, rượu thường thế này, anh uống bao nhiêu cũng sẽ không say.

Nhưng uống hai ly rượu của Trần Yên Nhiên, liền xảy ra chuyện như vậy. Mà hai ly rượu kia, chính là rượu bình thường cất ở trong nhà.

“Nếu như ngay cả cậu cũng nhìn không ra bên trong rượu có bị bỏ thuốc hay không, vậy chuyện này phiền toái rồi.”

Trần Quốc Vinh lắc đầu cười khổ.

Ông ta không hy vọng Trần Yên Nhiên bỏ thuốc vào rượu, nhưng đồng thời lại hy vọng rượu có vấn đề.

Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, bảo ông ta lựa chọn như thế nào?

"Cho Thanh Hà một khoảng thời gian đi, đứa nhỏ Thanh Hà này tâm địa thiện lương, chờ qua một khoảng thời gian con bé tỉnh táo lại, chuyện gì đều có thể giải quyết. Hiện tại con bé đang bị vây trong cảm xúc, tình cảm của con bé dành cho cậu quá sâu, cho nên hiện tại khó có thể tiếp nhận."

Vương Bác Thần gật đầu: “Cháu hiểu.”

Thế nhưng trong lòng cũng là vô cùng khổ sở, lúc này đây, Thanh Hà sẽ tha thứ anh sao?

Trong khoảng thời gian này, người một nhà vất vả lắm mới hòa thuận, đi đến một bước này không dễ dàng.

Nhưng bây giờ, tất cả đều bị hủy!

Anh cũng biết, căn nguyên của chuyện này, không phải ở chỗ anh có phải bị Trần Yên Nhiên hãm hại hay không, mà là ở chỗ anh và Trần Yên Nhiên đã phát sinh quan hệ, đây mới là chỗ Triệu Thanh Hà khó có thể tiếp nhận.

Từ nhà họ Trần đi ra, Vương Bác Thần đi không mục đích.

Anh lại một lần nữa, không có nhà nữa rồi!

“Thần chủ, cao thủ nhà họ Cổ phái tới đã đến, hai vị võ vương, một vị nhất tinh võ hoàng.”

Tư Lam chạy tới, đem tin tức bẩm báo cho Vương Bác Thần.

Võ hoàng, là đẳng cấp cảnh giới cao nhất trong giới võ đạo.

Ở trong quân, thực lực đạt tới võ hoàng, lập tức có thể được phong Chiến Thần!

Chỉ là trong võ hoàng, cũng có mạnh có yếu, từ yếu đến mạnh chia làm nhất tinh võ hoàng đến ngũ tinh võ hoàng.

Căn cứ ngoại giới tính toán, thực lực của Vương Bác Thần chính là tồn tại đỉnh phong trong ngũ tinh võ hoàng, cho nên mới trở thành trần nhà chiến lực của thế giới hiện nay.

Nhưng mà thực lực chân chính của Vương Bác Thần đạt tới cấp độ nào, chỉ sợ ngoại trừ bản thân Vương Bác Thần ra, không ai có thể biết được.

“Nhà họ Cổ thật đúng là bỏ công nhỉ, không ngờ ngay cả võ hoàng cũng phái ra.”

Vương Bác Thần cười lạnh không thôi, xem ra trên đại hội Đấu Y, chết hai vị Võ Vương đối với nhà họ Cổ mà nói, còn không có bất kỳ ảnh hưởng gì.

Nếu mà nhà họ Cổ muốn chết đến vậy thì thành toàn cho bọn họ vậy.

“Nhà họ Trần thì sao?”

“Trần Quốc Cường nhà họ Trần không cam lòng, tối hôm qua lén qua nhà họ Tống.”

Trong ánh mắt Tư Lam toát ra sát khí.

Cô ghét nhất loại người ăn cây táo rào cây sung này.

"Nếu ông ta muốn tìm đường chết, vậy để cho ông ta đi tìm đường chết. Trần Yên Nhiên gần đây cùng người nào tiếp xúc qua không?"

Vương Bác Thần hiện tại quan tâm nhất chính là tình hình của Trần Yên Nhiên.

Tuy rằng hiện tại anh không có chứng cớ, nhưng anh biết, vấn đề của Trần Yên Nhiên rất nghiêm trọng.

Tư Lam lắc đầu nói: "Không phát hiện bên Trần Yên Nhiên có vấn đề gì."

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: "Bên Trần Yên Nhiên do tôi tự mình quản, cô cùng với Nhạc Ẩn Long theo dõi chặt chẽ nhà họ Tống. Cô thông báo với Lan Hiếu một chút, chuyện đi Phật quốc sau này kéo dài thời hạn, chờ chuyện nhà họ Tống bên này giải quyết lại đi."

“Thuộc hạ hiểu.”

Tư Lam lập tức đi sắp xếp.

Vương Bác Thần tâm niệm vừa động, lại lặng lẽ trở về nhà họ Trần, đi tìm Trần Yên Nhiên.

Trần Yên Nhiên hãm hại anh như thế, anh làm sao có thể cứ như vậy buông tha cho Trần Yên Nhiên.


"Anh rể, anh nói cái gì, em nghe không hiểu. Chúng ta đã xảy ra chuyện như vậy, tôi biết đều là lỗi của tôi, nhưng nếu anh không có tâm tư đó, chúng ta sẽ phát sinh quan hệ sao?"

Trần Yên Nhiên lui về phía sau vài bước, cắn răng nói: "Tôi biết chuyện này cũng không thể trách anh, anh yên tâm, tôi sẽ không dây dưa với anh, tôi sẽ giải thích rõ ràng với chị họ."

“Cô đây là đang tìm cái chết!”

Vương Bác Thần đã mất kiên nhẫn, bóp cổ Trần Yên Nhiên.