Thần Chủ Ở Rể

Chương 868: Vậy thì tốt




Bà Ngô gật đầu: “Vâng cô chủ, càng lúc tôi càng cảm thấy Vương Bác Thần này rất thần bí, chúng ta có cần dừng lại không? Tôi sợ sẽ có hậu quả xấu.”

Dạ Anh Thư hờ hững xua tay: “Tôi tự biết giới hạn, có ai biết buổi giao lưu tinh anh sáng nay là do chúng ta sắp xếp không?”

Bà Ngô vội đáp: “Cô chủ không cần lo lắng, không ai biết chuyện này cả. Tôi chỉ làm theo lời dặn của cô chủ mà lập ra buổi giao lưu tinh anh này. Tôi còn lợi dụng bản tính háo sắc của Tống Nguyên Lễ mà cố ý tuồn tin cho Tống Nguyên Lễ biết, trong buổi giao lưu sẽ có mỹ nữ xuất hiện, để khiến Tống Nguyên Lễ nhập cuộc. Dù có người điều tra cũng không thể tra tới chỗ chúng ta.”

“Vậy thì tốt.”

Dạ Anh Thư như ma nữa, hai mắt cô ta sáng lên: “Bây giờ tôi rất tò mò muốn xem Vương Bác Thần sẽ phá vỡ ván này như thế nào. Sau lưng nhà họ Tống chính là nhà họ Cổ, theo những gì chúng ta biết thì Vương Bác Thần không có bối cảnh chống lưng gì cả. Nhà họ Vương muốn anh ta trở về nhưng tiếc là với tính cách của anh ta sẽ không có chuyện quay về nhà họ Vương đâu.”

Bà Ngô cau mày: “Cô chủ, tôi rất thắc mắc, rốt cuộc ai là người đã lấy xác Lý Kì? Chẳng lẽ Lý Kỳ còn sống sao?”

Dạ Anh Thư cười bí hiểm: “Tôi cũng không biết, dù Lý Kì còn sống hay đã chết thì cũng chẳng ảnh hưởng gì tới chúng ta. À, có ai biết tên võ vương tiết lộ manh mối về Lý Kì ở nhà họ Cổ cho Vương Bác Thần là người của tôi không?”

Bà Ngô ngẫm kỹ rồi nói: “Không ai biết cả, đến cả nhà họ Cổ cũng không biết chuyện tên tử sĩ nhà họ bồi dưỡng chính là người của chúng ta.”

“Vậy thì tốt. Haha, Ma Đô lại có kịch hay rồi. Tôi rất muốn biết lần này Vương Bác Thần sẽ phá ván cờ của tôi thế nào đây.”

Dạ Anh Thư ngồi dậy, chọc tay vào lúm đồng tiền của mình: “Bên Trần Yên Nhiên đã chuẩn bị tới đâu rồi.”

“Hiện giờ bên đó chỉ còn thiếu một cơ hội, chỉ cần Vương Bác Thần phá vỡ ván nhà họ Tống thì bên Trần Yên Nhiên sẽ lập tức phát động.”

Bà Ngô hơi đau lòng cho Vương Bác Thần rồi, cô chủ sắp xếp hết ván cờ sinh tử này tới ván cờ sinh tử khác chỉ vì muốn thử Vương Bác Thần.

Còn Vương Bác Thần lại không hề biết, ván cờ nguy hiểm nhất không phải là bây giờ mà vẫn ở nhà họ Trần.

Một khi bên Trần Yên Nhiên ra tay thì dù có là Vương Bác Thần cũng không thể phá giải ván cờ này.

Cô chủ đúng là người có danh xưng “Ma nữ.”

Nhưng điều mà bà Ngô lo lắng là cuối cùng, họ sẽ chuốc lấy thất bại. Một khi bị Vương Bác Thần phát hiện thì tất cả những gì cô chủ đã sắp xếp sẽ không thể cứu vãn được nữa.

Dạ Anh Thư lại cau mày hỏi: “Vẫn chưa thám thính được tin về đại hội đấu y sao?”

Bà Ngô lo lắng nói: “Đại hội lần này được phong toả rất chặt, không có bất cứ tin tức gì được truyền ra. Nhưng có thể khẳng định, lần này bảy đại thế gia phải mất máu rồi. Bây giở bảy đại thế gia rất nôn nóng, những người bọn họ phái đi, không một ai trở về cả, không biết sống chết thế nào.”

Dạ Anh Thư thờ ơ nói: “Thôi, bọn họ sống hay chết cũng không quan trọng, bảy đại thế gia tham lam quyền thế, sớm muộn gì cũng bị phản phệ. Điều mà gia tộc ẩn thế như chúng quan tâm không phải thứ này. Nhưng lần đấu y thuật này nhất định sẽ gây ra một cuộc náo động trong nội bộ các gia tộc thế gia.”

Cô ta đoán không sai, cuộc đấu y thuật của Liên minh y học lần này đã gây ra một trận sóng gió trong nội bộ thế gia.

Trong những thiếu gia cô chủ do ngũ đại hào tộc phái đi, chỉ có mỗi Mộc Uyển Thanh của nhà họ Mộc ở Tây Nam, Vương Đằng của nhà họ Vương ở Lang Gia còn sống nhờ rời đi sớm.

Những thiếu gia của ba đại hào tộc còn lại đều chết hết!


Một khi bùng nổ thì đây sẽ là thảm hoạ.

Không khí tại các thế gia hào môn đều trở lên căng thẳng.

Đồng thời lúc này, Trần Thạch cũng đang hoan nghênh Vương Bác Thần đến với đạo quán của mình.

Ông ta quỳ xuống nói: “Người phụ trách phân hội thứ 10 Địa Bộ Long Đường, khu Ma Đô của Thiên Tuyệt-Trần Thạch bái kiến Thiên Tuyệt Chi Vương.”