Chương 36 : Hạ Vũ Đồng
Chương 36: Hạ Vũ Đồng
Ngồi bên trong một quán ăn, Văn Nam nhìn xem trên bàn ăn đặt lên một nồi lẩu to đùng, khoé miệng nuốt nước bọt, giật giật.
— Em là người gọi món này hay là cô ta gọi món này ra?
Trần Văn Tuyết ánh mắt quan sát nồi lẩu, mở miệng:
— Quan trọng lắm sao, dù gì ở trong quán này món ngon nhất liền là lẩu cay thôi, anh nếu không ăn được đồ cay có thể không ăn.
Văn Nam ánh mắt nhức nhối, đau khổ mở miệng:
— Chúng ta qua nhà hàng ăn được không? em phải biết rằng anh trai mình không ăn được đồ quá cay mà đúng không? nếu không chúng ta đi nhà hàng đi.
Trần Văn Tuyết lắc đầu:
— Không vẫn là ăn hết nồi lẩu này trước đã!
Đột ngột ngồi ở Trần Văn Tuyết bên cạnh, phía trước rời đi sân thượng, Văn Nam là đã biết được cô gái này tên gọi, nàng gọi Hạ Vũ Đồng.
Hạ Vũ Đồng khoé miệng chảy nước miếng, vui vẻ mở to mắt cười nói:
— Quả nhiên Văn Tuyết cùng ta là cùng một sở thích ăn đồ cay nóng nhưng mà anh của cậu tựa hồ không phải rất thích ăn đồ cay thì phải!
Trần Văn Tuyết liếc nhìn Văn Nam, lạnh nhạt mở miệng:
— Không cần quan tâm đến anh tớ, chúng ta vẫn là ăn hết nồi lẩu trước đã, đồ ăn khi còn nóng mới là ngon nhất, về phần anh tớ muốn ăn hay không thì tùy anh ta!
Văn Nam há hốc mồm, hồi ức lại lần nữa loé lên trong mắt. Hắn chợt nhớ lại hồi nhỏ ký ức, chợt rùng mình.
Ngay từ nhỏ Văn Nam không biết bao nhiêu lần cứ mỗi lần cùng mẹ với Văn Tuyết đi ăn, là ngày hôm đó hắn lại nhịn đói, cho dù bây giờ lớn lên tựa hồ vẫn không thay đổi.
Văn Nam nhìn chằm chằm lẩu cay trên bàn, do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn lấy chén trên bàn từ nồi lẩu gấp thức ăn, bắt đầu ăn.
Làm ăn thử món đầu tiên vào miệng, Văn Nam ánh mắt chợt kinh ngạc, tiếp tục gấp thức ăn từ nồi lẩu ra chén, nhắm nháp, khuôn mặt nghi hoặc mở miệng:
— Kỳ lạ, rõ ràng phía trước ta không thể ăn được rất cay món ăn nhưng bây giờ lại không cảm thấy một chút gì là cay, chẳng lẽ nầu lẩu này đầu bếp làm không phải lẩu cay!?
Hạ Vũ Đồng ánh mắt khinh thường liếc nhìn Văn Nam, mở miệng:
— Còn không phải Văn Tuyết biết ngươi không thể ăn cay, thế nên nhờ nơi này đầu bếp điều chỉnh độ cay về không, cũng không biết ngươi có gì tốt mà Văn Tuyết nhà ta lại lo lắng cho ngươi.
Văn Nam cười híp mắt, mở miệng:
— Là vậy sao, còn tưởng hôm nay nhịn đói, quả nhiên em gái ta là đối tốt với ta nhất người.
Hạ Vũ Đồng sửng sốt, quái dị mở miệng:
— Ngươi cái này người thật sự đã trở thành ngự quỷ nhân!?
Văn Nam sửng sờ, không hiểu mở miệng:
— Thế nào? Đừng nói với cô không thấy được ta lúc trước sử dụng quỷ vực mang hai người lên sân thượng, chẳng lẽ vậy còn không thể chứng minh ta đã trở thành ngự quỷ nhân.
Hạ Vũ Đồng chăm chú đánh giá Văn Nam, một lúc sau khó chịu mở miệng:
— Ngươi thôi quá, là mấy ngày trời chưa tắm rồi hả!?
Văn Nam sửng sờ, sắc mặt khó chịu mở miệng:
— Ngươi ý tứ gì, không phải liền là ba ngày chưa tắm hay sao, ta cũng không phải không muốn tắm nhưng mà ba ngày này ta bị vướng vào liên tiếp linh dị sự kiện, sống sót điều rất tốt rồi nói gì đến ở nơi nào có nước cho ta tắm rửa.
Trần Văn Tuyết sắc mặt cứng đờ, khuôn mặt chợt nghiêm túc quan sát Văn Nam, bàn tay đột nhiên bắt giữ Văn Nam cánh tay, khuôn mặt thay đổi, thất bàn tay Văn Nam ra, đứng dậy lạnh lùng mở miệng:
— Ngươi rốt cuộc là ai, tại sao lại giả trang hắn, ngay cả định vị ta cài trên người hắn cũng xuất hiện trên thân ngươi!?
Hạ Vũ Đồng cả kinh đứng dậy, sắc mặt không còn phía trước mang theo đùa giỡn thần sắc, trở nên khó coi:
— Văn Tuyết, cậu chắc chắn đây không phải anh của cậu? Nói vậy là từ lúc chúng ta gặp mặt, người này là đang lừa gạt chúng ta hai người!?
Văn Nam sửng sờ, không hiểu chuyện gì xảy ra, mở miệng:
— Chuyện gì, không phải liền là trên thân thể ta thối mùi vị, bây giờ ngay cả em gái ta cũng bắt đầu hoài nghi anh trai mình thân phận thật sự.
Văn Nam bắt trước Văn Tuyết thường ngày giọng điệu, trêu cợt trả lời.
Văn Tuyết chỉ là thần sắc càng ngày càng lạnh lùng, ánh mắt toả ra sát khí mở miệng:
— Ngươi người này mặc dù khống chế ba cái quỷ nhưng ở đây chúng ta có hai người, càng thêm ngươi đến đây khẳng là đã điều tra chúng ta hai người thân phận, tốt nhất nên nói rõ ràng anh trai ta hiện tại đang ở nơi nào, nếu không một chút nữa là sẽ không có cơ hội mở miệng.
Văn Nam nhíu mày, thần sắc cũng trở nên lạnh nhạt, Văn Nam kể từ khi trở thành ngự quỷ nhân, đây cũng là lần đầu hắn bị người khác uy h·iếp, nếu như ở trước mặt hắn không phải là em gái mình, mà là một người khác dùng giọng điệu mang theo sát khí ánh mắt người bình thường quan sát hắn, chỉ sợ đầu của người này đã lìa khỏi cổ.
Nhưng người này lại là em gái hắn, bởi vậy Văn Nam là không thể áp dụng phương pháp bình thường giống như phía trước uy h·iếp kẻ khác thần thái.
— Ta mặc dù không biết em là làm sau biết ta hiện tại thân thể bên trong tồn tại ba con quỷ nhưng ta có thể xác định, ta thật sự là anh trai của em, trong thân thể hai con khác quỷ là bởi vì ngày hôm trước lệ quỷ sắp hồi phục nhưng anh trai em mệnh vốn dĩ không nên c·hết ở đó, bởi vậy ta thành công khống chế hai con quỷ áp chế trong thân thể lệ quỷ, bởi vậy...
Một bên Hạ Vũ Đồng cười lạnh mở miệng:
— Đây là việc không thể nào, người bình thường làm một lần khống chế quỷ là đã cực kỳ khó khăn, ngươi lại nói với chúng ta ngươi một lúc dùng hai con quỷ chỉ để áp chế lại trong thể ngươi quỷ, đây rõ ràng là lừa gạt lời nói, nói đi ngươi rốt cuộc là ai, làm sao lại lừa gạt chúng ta hai người!
Văn Nam liếc nhìn Hạ Vũ Đồng, bình tĩnh mở miệng:
— Vậy nếu như trong thân thể ta quỷ là rất khủng bố đâu? Đến nỗi phải dùng hai con không hoàn chỉnh quỷ chỉ để áp chế lại trong thân thể lệ quỷ, ta quỷ nếu như Văn Tuyết khi trước cùng ta lên máy bay, khẳng là cũng đã từng gặp qua con kia lệ quỷ quỷ vực màu sắc, ta vừa rồi khi triển ra quỷ vực màu sắc, em khẳng là cũng thấy được mới phải!
Văn Nam giờ khắc này suy nghĩ rõ ràng rất nhiều việc, Văn Tuyết rất có thể là đã cùng theo hắn lên trên máy bay, người mang hắn rời khỏi cũng không phải là ai khác, bằng chứng là con bé cũng sở hữu quỷ vực, dùng quỷ vực mang rời khỏi máy bay cũng không phải việc gì khó, bởi vậy hắn trở thành ngự quỷ nhân con bé khẳng là cũng là người đầu tiên biết được.
Văn Tuyết lạnh lùng mở miệng:
— Có thể con kia quỷ nó quỷ vực là thuần túy màu đen hắc ám quỷ vực nhưng ngươi quỷ vực ngay từ đầu màu sắc ta rõ ràng để ý thật kỹ là đen đỏ màu sắc cùng tồn tại, ta khi đó còn tưởng rằng ngươi quỷ vực phát sinh tình huống không biết được, bởi vậy quỷ vực hình thái có thể thay đổi, nhưng nếu như phía trước không kiểm tra ngươi thân thể, ta chỉ sợ còn sẽ bị ngươi tiếp tục lừa gạt, ngươi có gì để giải thích!?
Văn Nam không cần suy nghĩ, mở miệng:
— Vậy nếu như màu đỏ quỷ vực liền là một con khác quỷ vực bị ta khống chế một trong hai con quỷ vực, linh dị lực lượng lại bị trong thân thể ta sắp hồi phục khống chế đâu!?
Trần Văn Tuyết nhíu mày, một bên Hạ Vũ Đồng c·ướp lời mở miệng:
— Như vậy càng không có khả năng xảy ra, nếu thật sự con kia sở hữu màu đỏ quỷ vực giống như ngươi nói bị trong thân thể ngươi Quỷ Chi Phối khống chế như vậy rõ ràng con kia lệ quỷ là không có khả năng ngăn cản Quỷ Chi Phối hồi phục, ngươi càng không có khả năng ngồi ở đây mà khẳng là bị lệ quỷ hồi phục c·hết đi.
Văn Nam khó chịu quay sang nhìn Hạ Vũ Đồng, lạnh lùng mở miệng:
— Cô là người điếc hay sao? Phía trước ta đã nói ta cùng một lúc khống chế hai con quỷ, con kia lệ quỷ quỷ vực bị Quỷ Chi Phối đánh cắp điều này chứng tỏ một con quỷ là không thể đối phó, cho nên ta mới dùng đến thứ hai con quỷ cùng lúc đối kháng Quỷ Chi Phối linh dị, mới khiến cho linh dị trở nên căn bằng, ngươi ngay cả trong thân thể ta lệ quỷ danh hiệu điều hiểu rõ đến như vậy, chứng tỏ là đã có người chạm mặt Quỷ Chi Phối, hơn nữa rất có thể cũng có người từng tìm cách giam giữ Quỷ Chi Phối mới đúng, chỉ là rất có thể giam giữ thất bại, ta nói đúng không!?
Hạ Vũ Đồng sửng sờ, không thể xác định quay sang Trần Văn Tuyết, do dự mở miệng:
— Văn Tuyết, hắn lời nói rất có thể là sự thật, phía trước làm anh ngươi khống chế Quỷ Chi Phối, phía trên đã có người liên hệ chúng ta hai người, ta cũng bởi vậy mới bị phái tới cùng cậu làm một tiểu tổ phái đến giám thị anh trai ngươi, mục đích là vì bảo vệ anh trai ngươi không phải sao!?
Văn Tuyết trầm mặc, liếc nhìn Văn Nam mở miệng:
— Mặc dù lời ngươi nói nghe rất có lý nhưng ta muốn một lần nữa xác định ngươi rốt cuộc có phải là anh trai ta hay không, chỉ cần trả lời một câu hỏi ta đưa ra.
Văn Nam gật đầu, mở miệng:
— Có thể.
Văn Tuyết mở miệng:
— Hai chúng ta lần đầu gặp nhau là khi nào!?
Văn Nam sửng sờ, ánh mắt chợt lóe lên hồi ức, cười mở miệng:
— Khẳng là vào một ngày trời mưa chúng ta khi đó gặp nhau, sau đó ba ngày sau cha ông ta mang em về nhà đúng không!?
Văn Tuyết gật đầu, khuôn mặt khôi phục bình thường, lần nữa ngồi trở lại trên ghế, khoé miệng cong lên gật đầu:
— Đáp đúng, nhưng không có thưởng!