Chương 35 : Gặp lại
Chương 35 : Gặp lại
Ban đầu lên xe một mình, làm xe buýt khởi động rời khỏi nghĩa địa, trên xe chỉ còn một mình hắn còn sống rời khỏi, đến nỗi bốn cái kia người đưa thư là còn sống hay đ·ã c·hết hắn cũng không rõ ràng.
Nhưng nếu như bọn họ vẫn còn ở bên trong nghĩa động, sống sót khả năng khẳng là rất thấp.
Xe buýt trở theo một mình Văn Nam lần lượt chạy xuyên qua từng linh dị chỗ, Văn Nam một mình ngồi trên xe quan sát bên ngoài cảnh tượng.
Khi thì xe buýt chạy ngang một tòa cánh đồng, lúc ngược lại thì là chạy trên đường sắt, ngược lại xe buýt lần này tựa hồ không có ý định dừng lại, càng chạy càng nhanh.
Văn Nam nhàm chán ngồi nhìn bên ngoài cảnh tượng, phía trước mặc dù trải qua hắn cảm thấy bản thân tựa hồ rơi vào tuyệt lộ nhưng hắn hiện tại vẫn còn sống điều này chứng minh hắn mạng sống còn chưa đến tuyệt lộ.
Người khác tất cả điều bị để lại ở nghĩa địa, duy nhất chính hắn là còn sống lên xe, cũng không biết nên nói hắn xui xẻo hay là mai mắn.
Xui xẻo tình huống hắn chính là đột ngột bị đi ngang qua quỷ khiến Quỷ Chi Phối kém chút nữa là hồi phục, mai mắn thì là đến bây giờ vẫn còn sống ngồi trên xe.
Phía ngoài cảnh tượng nếu như phía trước hắn chỉ thấy một chút cảnh tượng nhưng bây giờ hắn rõ ràng thấy được rõ ràng hắc ám hai bên đường cảnh tượng.
Xe buýt lần nữa chạy ngang một tòa vô tận mộ địa bao phủ bởi hay bên sương mù che khuất, cho đến xe buýt chạy ngang qua một nơi, một cảnh tượng cực kỳ đặc biệt đập vào mắt Văn Nam.
U ám rừng cây bên trong hai bên đường, một cây hoa đào nở rộ giữa cánh rừng đứng thẳng giữa một bên cánh rừng, hoa đào trên cây giờ khắc này trong mắt Văn Nam giống như trở nên vĩnh hằng bất diệt, cho dù u ám điều không thể che khuất ánh sáng nó chiếu rọi.
Văn Nam quan sát thật kỹ, bên dưới cây đào một chiếc giếng cổ được đào bên cạnh, làm u ám rừng cây vẫn không thể ảnh hưởng đến xung quanh cây đào.
Văn Nam ánh mắt chăm chú quan sát phía bên ngoài lớn lên giữa cánh rừng cây đào, không biết vì nguyên nhân gì, làm xe buýt chạy ngang nơi này linh dị chi địa.
Cho dù là bị hũ tro cốt áp chế thân thể Quỷ Chi Phối điều trở nên rung động nhè nhẹ, cho đến khi xe buýt hoàn toàn rời khỏi trong thân thể quỷ chi phối mới rốt cuộc trở nên yên tĩnh.
Văn Nam tiến lên phía trước quan sát phía trước cảnh tượng, từng tòa nhà cao tầng ánh đèn xuất hiện trong mắt hắn, Văn Nam khoé miệng mỉm cười.
— Cuối cùng cũng có thể trở về hiện thực, ngồi trên xe đã vài ngày cũng đến lúc rời khỏi cái này phá xe buýt, cũng không biết phía trước tòa kia thành thị có phải hay không Đại Xương thị, nếu không lại phải thêm phiền phức không cần thiết.
Xe buýt nhanh chóng xuyên thẳng vào bên trong thành thị, tốc độ dần dần chậm xuống, làm xe dừng lại ở phía trước trong thành thị một trạm dừng chân, phía bên ngoài rõ ràng có vài người đang định lên xe buýt, hắn thì ngược lại muốn xuống xe.
Bước ra khỏi xe buýt, liếc nhìn xung quanh người, Văn Nam nhìn bọn họ mở miệng:
— Các ngươi tốt nhất không lên cái này xe buýt, chiếc này xe buýt không dành để trở người sống .
Âm thanh hấp dẫn một số người ánh mắt, một người đàn ông quái dị nhìn hắn, cười nói:
— Anh bạn, cậu chơi game quá một trăm tám chục phút, đến nỗi bây giờ gặp ảo giác rồi hả? nếu xe buýt này thật không phải phải dành để chở người sống, chẳng lẽ từ bước ra từ xe buýt, xuống xe cậu là n·gười c·hết hay sao?
Bên cạnh người đàn ông, bạn gái hắn mở miệng
— Anh yêu, đừng cùng cậu ta nói chuyện nữa, chúng ta một chút nữa còn việc quan trọng, nếu không phải đang gấp chúng ta ngồi taxi vẫn tiện hơn nhiều so với xe buýt.
— Tốt, em yêu chúng ta lên xe đi.
Văn Nam đưa mắt nhìn xem hơn cặp đôi này sau khi lên xe, năm người còn lại đi theo bước lên xe buýt, linh dị xe buýt thời gian vừa đến năm phút, bắt đầu khởi động rời khỏi.
Ngồi trên xe đã gần ba bốn ngày, phía trước lên xe hắn còn nghĩ rằng phải ít nhất ngồi trên xe hơn một tuần mới có thể có cơ hội an toàn rời đi xe buýt.
Nhưng xe buýt đột ngột tắt máy ở nghĩa địa khiến phía trước ngay từ đầu hắn dự tính ý định trở nên vô dụng nhưng cũng vì chuyến này bất ngờ dừng xe hắn lại sớm hơn dự kiến ngăn cản Quỷ Chi Phối lệ quỷ hồi phục, hơn nữa còn thành công khống chế thêm hai con khác quỷ.
Đến nỗi khống chế càng nhiều quỷ phía sau lệ quỷ hồi phục phong hiểm, hắn lần nữa phải đối mặt đến từ ba con quỷ hồi phục là tạm thời không có, Quỷ Nhãn cùng Quỷ Tim điều bị c·hết máy, duy nhất lo sợ là lần sau Quỷ Chi Phối thức tỉnh kéo theo trong thân thể hai con khóc quỷ cùng lúc thức tỉnh, hơn nữa chỉ sợ lần sau linh dị căn bằng càng thêm khó được, trừ khi hắn trở thành dị loại tình huống.
Trở về hiện thực, Văn Nam nhìn xem xung quanh đi đầy đường người đi bộ, yên lặng đứng tại chỗ theo dõi. Văn Nam cảm thấy những người này rất mai mắn đồng dạng cũng là bất hạnh người.
Người bình thường nhưng không thể biết rằng trên thế giới các nơi đã lần lượt xuất hiện từng linh dị sự kiện, mơ hồ ở một thế giới lúc nào cũng có thể xui xẻo lẫn vào sự kiện linh dị bên trong, tiếp đó mơ hồ c·hết đi.
Đã ba ngày không ăn thứ gì vào bụng, Văn Nam không cảm thấy đói bụng cảm giác truyền đến nhưng không biết vì cái gì hắn lại rất muốn ăn.
Hai bên đường có rất nhiều nhà hàng lẫn quán ăn.
Nhưng mà hắn trên thân lại không còn tiền, từ Dương Gian nơi đó tiền điều mất hết, Văn Nam chỉ có thể cay đắng liếc nhìn nhà hàng cùng quán ăn trước mắt, buồn bực định rời khỏi.
Văn Nam quay đầu nhìn xung quanh thành thị từng con phố, trước mắt vẫn nên điều tra xem rốt cuộc đây là đâu nhưng nếu như đây vẫn là Đại Xương thị tình huống này cực kỳ tốt đẹp.
Hắn vẫn có thể trở về trước kia Dương Gian cho hắn địa chỉ nhà cho thuê trở về, ít nhất khi đó hắn còn có nơi ở, cũng không thể tự hại bản thân một mình lang thang khắp nơi được.
— Nha, cuối cùng chúng ta cũng tìm được anh rồi, phải biết ba hôm nay nhà chúng ta Văn Tuyết là như thế nào lo lắng đâu, Văn Tuyết chỉ rời đi một đoạn thời gian anh liền biến mất, may mắn Văn Tuyết trước khi rời đi là đã gắn thiết bị định vị lên trên người anh, nếu không còn tưởng anh c·hết rồi.
— Ít nói một chút, cậu nói ít một câu không ai bảo cậu là người câm.
Đột ngột, hai âm thanh từ phía sau lưng truyền đen, Văn Nam khuôn mặt sững sờ, không thể tin được quay đầu về phía sau lưng.
Văn Nam sắc mặt biến ảo liên tục, khi thì mừng rỡ nhưng lại nhanh chóng chuyển thành cảnh giác, lại chuyển thành lo lắng đến cuối cùng là phức tạp nhìn xem đứng đối diện hai người.
Đứng đối diện Văn Nam, một cô gái tuổi tác khoảng hai mươi, khuôn mặt xinh đẹp cơ hồ chiếm hết phần người trong thiên hạ, mái tóc đen cắt ngắn đến cổ, thân hình mảnh mai, phát triển nhất nơi chỉ sợ liền là hai tòa đồi núi trên người, trên mặt tựa hồ khi nào cũng mang theo vẻ lạnh nhạt, lại càng tăng thêm phần cô gái giống như một nữ cường nhân.
Đứng một bên cô gái thì là một cô gái khác, khuôn mặt đồng dạng không kém, nếu một bên cô gái tựa hồ khuôn mặt tụ tập hết hãy vẽ đẹp trong thiên hạ, vậy thì còn lại đứng một bên cô gái thuộc về loại kia xinh đẹp bên trong có vũ mị, vũ mị bên trong lại có một tia đơn thuần nét mặt, nhiều loại mâu thuẫn vốn không nên xuất hiện cùng lúc trên một khuôn mặt,cô gái đứng bên cạnh liền đã chiếm hết, sở hữu mái tóc màu vàng kim, dáng ngược lại không có bên cạnh nữ sinh như vậy hoàn toàn phát triển nhưng thuộc về loại kia mảnh mai thân hình.
Nhưng Văn Nam ngược lại không quan tâm đến thứ này, hắn chỉ nhìn vào cô gái hồ ly hai mắt, giọng nói rất không phải bình tĩnh mở miệng:
— Nói đi, hai người các người là ai, tại sao lại giả trang em gái của ta, nếu như không cho ta một lời giải thích, vậy thì hôm nay đừng hòng rời khỏi đây.
Không chờ phía trước hai người kịp phản ứng, Văn Nam ở trên đường nháy mắt liền mở ra quỷ vực, hơn nữa còn kéo theo đứng trước mặt hai cô gái biến mất.
Đi trên đường có vài người chứng kiến Văn Nam đột ngột biến mất, khuôn mặt sợ hết hồn, la lên:
— Ta đi, giữa ban ngày ban mặt ở đâu ra quỷ!!
Quỷ vực bao phủ xung quanh một phần khu vực, Văn Nam mang theo hai cô gái phía trước đến một tòa nhà cao óc phía trên sân thượng mái nhà, tiếp đó đóng lại quỷ vực.
Văn Nam mang theo hai cô gái, thông qua quỷ vực thủ đoạn chỉ trong nháy mắt liền từ đường phố xuất hiện phía trên sân thượng, hắn chỉ lẳng lặng nhìn xem cô gái tóc ngắn.
Bị nhìn chằm chằm, cô gái không chỉ không cảm không được tự nhiên, người bình thường trải qua những sự việc vừa rồi chỉ sợ điều sợ hết hồn, cô gái lại cực kỳ bình tĩnh, ánh mắt quan sát Văn Nam một lúc, rốt cuộc chịu mở miệng:
— Từ khi nào anh trai ta lại dùng cặp mắt như đang tra thảo phạm nhân lên trên người em gái khác mẹ khác cha của mình, không chỉ như thế, bây giờ chỉ vừa trở thành ngự quỷ nhân chưa đến một tuần, ngược lại đã bất đầu quên luôn khuôn mặt em gái của mình rồi sao, có cần em giúp anh nhớ lại hay không?
Văn Nam vội vàng lắc đầu:
— Không cần!
Đúng, chính là cách nói chuyện không xem ai ra gì này, hắn chỉ cần thông qua câu nói liền có thể xác định đang đứng trước mặt mình là hắn chân chính em gái.
Vấn đề bây giờ là tại Văn Tuyết lại xuất hiện ở nơi này, không phải phía trước Văn Tuyết còn ở Nam Việt đi học hay sao? Chờ đã, điều trở thành ngự quỷ nhân cũng có thể tiếp tục đi học!?
Văn Nam khuôn mặt lúng túng, không biết nên nói gì cho phải, hắn chỉ sợ càng nói càng không thích hợp, không biết vì cái gì cứ mỗi lần nhìn thấy em gái mình, hắn lại có một loại bị bóp chặt cổ cảm giác đến nỗi hiện tại không dám mở miệng.
Văn Tuyết khuôn mặt lạnh nhạt, liếc nhìn xung quanh sân thượng, mở miệng:
— Nơi này không thích hợp để nói chuyện, vẫn là đổi sang một quán nước ở bên trong nói chuyện.
Toàn thân khắp nơi trên dưới, Văn Tuyết bộc phát một vòng hào quang màu bạc, kéo theo bên cạnh cô gái cùng với Văn Nam biến mất khỏi sân thượng.