Chương 31: Chuyện Lạ Nhà Anh Thắng.
Vạn Giới Chi Châu Bỗng nhiên vang lên âm thanh thông báo phá vỡ không gian yên lặng của nơi này. Trương Thành Công lúc này mới bừng tỉnh, hắn chợt nhận ra tất cả những đồ vật bản thân thu thập được đều không có thông báo mà chỉ hai đồ vật mà thượng tọa đưa cho mới có.
Như vậy có nghĩa là tất cả những lá bùa, đồ cổ mà Trương Thành Công tốn giá cao mua được hoàn toàn vô dụng đối với ma quỷ.
Nghĩ tới đây Trương Thành Công cảm nhận được quyển sách ố vàng cũ kỹ và chuỗi tràng hạt trên tay chân quý tới nhường nào. Hắn vội vàng chắp hai tay lại cúi đầu thật sâu hướng về phía đại điện của chùa Trấn Quốc thành tâm nói lời cảm tạ.
Một hồi lâu sau Trương Thành Công mới đứng thằng người lên, hắn cũng không có tiếp tục dừng lại chùa Trấn Quốc nữa mà dắt xe đạp rời khỏi chùa sau đó mới leo lên đạp thẳng một mạch về nhà mình.
Hắn vừa đi vừa nghĩ lại bản thân từ ngày đặt chân đến thế giới này.
“Có lẽ mình quá gấp gáp.”
Nhiệm vụ liên quan đến yêu ma quỷ quái là một nhiệm vụ trường kỳ tiêu tốn rất nhiều thời gian không như những nhiệm vụ trước chỉ chưa đến một ngày liền kết thúc. Một lần nhiệm vụ này khiến cho Trương Thành Công dần phải thích ứng với việc ở lại trong thế giới nhiệm vụ lâu dài…
Trương Thành Công trở về nhà của mình. Hôm nay là ngày chủ nhật cho nên trong làng lúc này trẻ con khắp nơi chạy loạn trên đường vô cùng náo động. Đây toàn là những đứa không chịu ngủ trưa mà trốn nhà đi chơi cùng với đám đồng bọn.
Tình cờ lúc Trương Thành Công đang mở cổng thì có bốn đứa trẻ ôm theo một quả dưa hấu to chạy lại chỗ hắn chào hỏi: “Chúng cháu chào chú Thành Công ạ.”
Nghe vậy Trương Thành Công hơi sững cờ, hắn cúi đầu xuống nhìn lại thì phát hiện ra bốn đứa hai nữ hai nam này chính là con của anh Thắng.
“À, chào mấy đứa.”
Trương Thành Công cũng chào lại, sau đó nhìn thấy được đứa con trai đang ôm quả dưa hấu bèn trêu đùa hỏi: “Giữa trưa không ngủ đi ruộng nhà ai trộm dưa rồi?”
“Không phải dưa ă·n t·rộm!” Đứa con gái cao nhất cả bọn đồng thời cũng là chị cả lớn tiếng hô lên.
“Đúng vậy, dưa này không phải là bọn cháu trộm được mà là hái ở ruộng của nhà mình.”
“Bố cháu bảo mang dưa hấu tới cho chú nhưng chú lại nói như vậy nên cháu không cho nữa.”
Nghe ba anh chị của mình nhao nhao nói chuyện xong đứa em gái út chống nạnh bổ sung: “Bọn cháu mang về nhà ăn còn hơn.”
“Ha Ha…” Trương Thành Công nhìn bốn đứa trẻ con tức giận vô cùng đáng yêu không nhịn được cười lên.
“Rồi rồi, chú xin lỗi được chưa. Mấy đứa vào trong nhà chú chơi, chú lấy đồ ăn ngon cho được không.”
Trương Thành Công vừa nói vừa đẩy cổng dắt xe vào trong sân, hắn thực sự rất thích trẻ con, tất nhiên tiền đề là chúng phải ngoan trước đã, chứ trẻ con hư thì chắc chỉ có cha mẹ chúng mới chiều nổi.
Bốn đứa nhóc do dự hồi lầu sau cũng ôm dưa hấu theo vào.
Trương Thành Công để bốn đứa ngồi ở bậc cầu thang ngoài hiên còn bản thân thì giả bộ vào trong nhà lấy từ kho đồ một chai coca cola 1,5L. Rót đầy năm chiếc cốc thủy tinh rồi đặt lên khay đựng cốc uống nước sau đó hắn bưng ra ngoài nhà.
Bốn đứa nhóc nhìn năm chiếc cốc thủy tinh đựng đầy thứ nước màu đen đang sủi bọt vô cùng hoảng sợ kêu: “Chú muốn cho bọn cháu uống thuốc độc sao?”
“Thật là độc ác.”
“Bậy bạ.” Trương Thành Công cười mắng một tiếng xong giải thích nói: “Đây là đồ uống từ phương Tây đó, không phải thuốc độc. Uống vô cùng ngon.”
Như để chứng minh lời của mình nói nên Trương Thành Công tùy ý cầm lấy một cốc coca cola gần nhất lên uống ngụm lớn sau đó ợ một cái vô cùng sảng khoái.
Thấy hắn uống xong ba đứa nhóc quay đầu nhìn chị cả, đợi một hồi sau mới thấy chị mình gật đầu đồng ý thì cả đám mới rụt rè cầm lấy cốc coca cola bưng lên miệng nhấp một ngụm nhỏ. Sau đó ánh mắt cả bốn đứa đều sáng rực lên.
“Ngon quá!”
“Em chưa bao giờ được uống thứ gì ngon như thế này cả.”
“Ngon hơn cả nước đường.”
Trương Thành Công nhìn bốn đứa nhóc ôm chặt lấy cốc thủy tinh từng chút từng chút một nhấm nháp nước coca cola bên trong không khỏi trong lòng thấy vui vẻ và bình yên đến lạ thường. Hắn cảm thấy dung hợp vào cuộc sống thường ngày ở thôn làng này cũng là một trải nghiệm không tồi.
Ngồi một lúc Trương Thành Công lại đi vào trong nhà lấy bốn viên kẹo trái cây vị ổi đặt vào giấy báo cầm ra đưa cho bốn đứa nhóc dặn: “Này chú cho kẹo. Cấm không được nói cho ai biết đâu đấy nhé.”
Trải qua nước coca cola tẩy lễ khiến cho bốn đứa vô cùng vui mừng nhận lấy rồi đồng thanh đáp sẽ tuyệt đối giữ bí mật. Thế nhưng Trương Thành Công nhìn con nhóc em út hồn nhiên ngây thơ vừa thấy liền biết rất dễ bị lừa cảm thấy không đáng tin cậy lắm.
Lại ngồi trò chuyện linh tinh về sinh hoạt của gia đình mấy mấy đứa nhóc nhà anh Thắng hiện tại khiến Trương Thành Công có được thu hoạch ngoài ý muốn từ miệng bốn đứa nhóc này.
Đứa chị cả kể đêm mấy hôm trước trời lâm thâm mưa. Mẹ với bốn chị em chúng nó đang nằm trên cái phản nói chuyện đợi ông về thì bỗng nghe có tiếng rục rịch từ ngoài vườn. Tiếng động càng lúc càng rõ hơn, rậm rịch rậm rịch, nghe như tiếng vó ngựa.
Mẹ chúng nhổm dậy định thắp nến lên xem chuyện gì mà có người đi ngựa vào sân nhà. Bỗng ùm một cái, thanh chốt ngang cửa gỗ bên trong tự nhiên rơi ra, hai cánh cửa gỗ mở toang, gió từ ngoài thổi vào ù ù. Thằng Dũng và thằng Cường giật mình sợ hãi choàng dậy ôm áo mẹ run rẩy.
Nước mưa hắt vào lạnh ngắt. Tiếng vó ngựa vọng lại từ sân gạch bên ngoài vô cùng to rõ, khi cả năm mẹ con sợ hãi nhìn ra bên ngoài thì thấy một bóng người không đầu cưỡi ngựa chạy xa dần rồi biến mất trong bóng đêm.
Nghe xong câu chuyện đứa chị cả kể thì Trương Thành Công liền khẳng định đây chính là một sự kiện linh dị. Lại thêm ma nữ mặc áo dài trắng đêm ngày hôm qua nữa là có tới tận hai sự kiện linh dị.
Chuyện này có liên quan đến cả nhà anh Thắng khiến Trương Thành Công không thể khoanh tay làm ngơ được. Hắn đuổi bốn đứa nhóc về nhà sau đó quyết định tối nay sẽ thử đứng canh ở ngoài cổng nhà anh Thắng xem sao.
Trương Thành Công bắt đầu chuẩn bị cho kế hoạch, hắn xuống bếp nấu cơm ăn no rồi lên giường nằm ngủ, chờ đợi màn đêm buông xuống.
Bởi vì mới là đầu giờ chiều và trời cũng nóng bức khó chịu cho nên Trương Thành Công nằm hồi lâu mà vẫn không tài nào ngủ được. Lúc này hắn cũng không có mở bảng thông tin cá nhân ra xem để câu chữ, à nhầm, g·iết giời gian mà lấy cuốn bí tịch Bách Việt - Kim Chung Tráo ra để đọc.
Mặc dù bên trong chỉ có ghi chép cách tu luyện của đệ nhất quan nhưng mở đầu bí tích vẫn có chi tiết phần giới thiệu.
Khi sử dụng Kim Chung Tráo, cơ thể người dùng có hình chuông vàng bao quanh cơ thể. Đây là môn võ công vô thượng nội ngoại kiêm tu, Kim Chung Tráo có danh xưng là thiên hạ đệ nhất về phòng thủ. Đạt đến cảnh giới thập nhị quan, cơ thể kim cương bất hoại, không sợ nước, lửa hay vạn độc xâm nhập cơ thể, hít một hơi là có thể không ăn không nghỉ, lặn sâu dưới nước trong 500 ngày, công lực cuồn cuộn không hết, cực kỳ là thần kỳ.