Chương 14: Tiến Vào Tổ Ong 1.
Trôi qua không biết đã bao lâu.
Định nghĩa về không gian và thời gian dường như không tồn tại.
Bên trong một căn biệt thự sang trọng cách rất xa trung tâm thành phố Raccoon.
Đột nhiên Trương Thành Công mở bừng hai mắt. Hắn tỉnh lại trong trạng thái k·hỏa t·hân nằm ở trên sàn nhà tắm. Vòi hoa sen vẫn đang chảy, nước lạnh tràn ra đầy mặt sàn khiến cho hắn bị ngâm hồi lâu dẫn đến cơ thể không khỏi rùng mình một cái vì lạnh.
Trước mắt Trương Thành Công là khung cảnh nhà tắm còn rộng hơn cả căn phòng tầng hai nhà mình. Sàn nhà cùng vách tường lát toàn gạch men trắng, tất cả nội thất và vật dụng vô cùng cao cấp, vừa nhìn liền biết là đồ đắt tiền.
“Nơi này là thế giới Resident Evil?”
“Từ hoàn cảnh đến xem thì nơi đây hẳn là phần phim đầu tiên rồi.”
Trương Thành Công hồi tưởng lại ký ức mà Vạn Giới Chi Châu cung cấp cho lẩm bẩm hai câu.
Resident Evil là phần phim đầu tiên của loạt phim Resident Evil, cũng là sự khởi nguồn của tất cả các sự kiện tận thế sau này.
Thế giới Resident Evil thiết lập lấy bối cảnh vào đầu thế kỷ 21.
Công ty Umbrella một con quái vật khổng lồ đã nhanh chóng trở thành tập đoàn thương mại lớn nhất ở Mỹ.
Rồi không mất quá nhiều thời gian để trở thành tập đoàn số một thế giới.
Sự hiện diện của Umbrella hầu như phủ kín toàn cầu, theo thống kê thì có tới chín trên mười gia đình sử dụng sản phẩm của công ty này. Ảnh hưởng chính trị và kinh tế của công ty Umbrella lên các quốc gia trên thế giới đã không có người nào có thể tưởng tượng được.
Người khác biết tới công ty Umbrella là nhà cung cấp hàng đầu về công nghệ vi tính, sản phẩm y học và chăm sóc sức khỏe. Nhưng chính nhân viên của tập đoàn có khi còn chưa biết lợi nhuận khủng kh·iếp của nó là tới từ công nghệ quân sự.
Các cuộc thử nghiệm gen và v·ũ k·hí s·inh h·ọc.
Ngoài ra công ty Umbrella còn nghiên cứu sản xuất v·ũ k·hí nóng, các trang thiết bị vật tư quân sự và đào tạo lực lượng vũ trang đặc chủng riêng.
Qua những điều này có thể thấy được công ty Umbrella khủng bố tới mức độ nào.
Tại trong thế giới Resident Evil, công ty Umbrella chính là bá chủ, xuyên suốt toàn bộ seri phim hoàn toàn đều là công ty Umbrella lấy thực lực tuyệt đối đè ép toàn bộ những kẻ đối đầu.
Nếu như nữ chính Alice không có hào quang nhân vật chính, chắc chắn công cuộc thanh tẩy trái đất sẽ không mất quá năm năm.
Và lại thêm năm năm để xây dựng kiến thiết lại thế giới trên đ·ống đ·ổ n·át.
Trọn vẹn mười năm, từ tận diệt cho đến tân sinh. Rất có thể Resident Evil sẽ chuyển biến theo một hướng hoàn toàn khác.
Trương Thành Công kết thúc quá trình hồi tưởng về tổng quan thế giới Resident Evil xong đứng dậy lấy khăn tắm lau khô người rồi dùng luôn nó quấn quanh hông và rời khỏi nhà tắm. Hắn đi vào trong ngủ, vừa tìm kiếm quần áo để mặc vừa nhớ lại nội dung cốt truyện bộ phim Resident Evil đã từng xem trước đây.
Bộ phim này Trương Thành Công đã xem cách đây cả chục năm, rất nhiều chi tiết đều không nhớ rõ ràng. Thế nhưng hắn biết một điều.
“Khắp nơi đều vô cùng nguy hiểm, bên ngoài có người của Umbrella giá·m s·át, bên dưới đất có zombies hoành hành...”
Vậy nên Trương Thành Công dứt khoát chui vào gầm giường trốn. Dù sao nhiệm vụ của hắn cũng chỉ yêu cầu sống sót ba giờ không bị zombie cắn là được. Cho dù đánh giá chắc chắn không cao nhưng mạng nhỏ mới là trọng yếu nhất.
Và nơi mà Trương Thành Công thấy an toàn nhất chính là dưới gầm giường trong phòng ngủ.
Nhưng mà Trương Thành Công tính không bằng tập đoàn Umbrella tính. Hắn còn chưa kịp nằm xuống chui vào gầm giường thì đột nhiên ngoài phòng khách truyền tới một t·iếng n·ổ lớn, liên tiếp sau đó là tiếng cửa kính vỡ loảng xoảng.
Mười mấy người mặc trang phục tác chiến màu đen mang v·ũ k·hí hiện đại, đeo mặt nạ phòng độc đạp phá cửa kính tràn vào bên trong biệt thự…
Tổ đội lính đặc chủng hành động vô cùng thần tốc. Thoáng một cái bọn họ đã tản ra khắp ngóc ngách bên trong biệt thự để lục soát.
Trương Thành Công chẳng kịp ho he gì liền bị một người đàn ông to cao xông vào trong phòng ngủ nắm chặt lấy hai bả vai trầm giọng hỏi: “Báo cáo!”
Người đàn ông này nói bằng tiếng anh nhưng Trương Thành Công vẫn nghe và dễ dàng hiểu được gã nói gì, tuy nhiên hắn không hề quan tâm tới điều đó, lúc này hắn nhớ được nhân vật chính là bị mất trí nhớ cho nên hắn cũng giả bộ ngơ ngác lắc đầu đáp: “Anh nói cái gì? Tôi không hiểu?”
Câu trả lời của Trương Thành Công khiến người đàn ông vô cùng tức giận. Gã nhấc bổng cả người hắn lên nện vào tường nhà trầm giọng quát: “Báo Cáo Ngay!”
Trong lòng Trương Thành Công có điểm hoảng sợ không biết phải xử lý như thế nào, may mắn đúng lúc này bên ngoài phòng khách lại có người hô lên: “Đội trưởng! Các biện pháp phòng vệ của tòa nhà này đã được kích hoạt. Có lẽ anh ta bị tác dụng phụ.”
Nghe xong người đàn ông to con được gọi là đội trưởng hừ lạnh một tiếng rồi lôi xềnh xệch Trương Thành Công đi ra ngoài.
“Anh làm gì vậy? Thả tôi ra, tôi không muốn đi.”
Trương Thành Công bị kéo ra khỏi phòng ngủ vội la lên cố gắng tránh thoát khỏi bàn tay của gã đội trưởng. Thế nhưng đáp lại hắn liền là một họng súng đen ngòm dí thẳng vào đầu.
Ực.
Trương Thành Công nuốt khan một cái rụt cổ lại, hắn biết gã ta sẽ thực sự nổ súng nếu hắn còn tiếp tục chống đối, vì thế mà liền thức thời ngậm miệng lại, ngoan ngoãn đi theo.
Gã đội trưởng vừa ra bên ngoài phòng liền nhìn về phía hai tên đồng đội đang khống chế một nam thanh niên trẻ tuổi trên nền nhà hỏi: “Còn tên cớm kia thì sao?”
Một thành viên đội lính đặc chủng bên ngoài nghe thấy đội trưởng hỏi liền lấy thẻ cảnh sát trong túi của người thanh niên đang bị không chế, tên này vừa kiểm tra thông tin trên thiết bị đeo tay vừa đáp: “Matthew Addison. Lý lịch không khớp!”
Một thành viên nữ đang khống chế nam thanh niên kia nghe vậy lập tức rút súng lục ra lên đạn rồi dí vào đầu Matthew Addison gằn giọng hỏi: “Anh là ai?”
Matthew bị họng súng dí chặt trên đầu hốt hoảng giải thích: “Tôi vừa chuyển đến. Chắc hồ sơ chưa có!”
“Lũ cớm khu này toàn phế vật. Cũng có thể là thế.” Một thành viên trong đội đang vận chuyển balo thiểt bị có vẻ không ưu thích cảnh sát bình luận.
Nữ lính đặc chủng kia còng tay Matthew lại sau đó hỏi: “Đội trưởng! Giam hắn ở đây nhé?”
Gã đội trưởng hơi trầm tư giây lát đáp: “Không! Dẫn hắn theo.”
Vừa nói gã đội trưởng vừa tháo mặt nạ phòng độc xuống để lộ ra khuôn mặt của một người đàn ông da đen ngoài ba mươi với cái đầu trọc lốc. Những thành viên khác cũng lần lượt tháo bỏ mặt nạ của mình.
Đợi cho toàn đội chuẩn bị xong tất cả trang bị thì gã đội trưởng ra lệnh cho cả đội lính đặc chủng của mình: “Chuẩn bị xuống Tổ Ong!”
Vừa dứt lời, cánh cửa thép bị ngụy trang thành tấm gương ở giữa phòng khách được một nam thành viên kích hoạt khiến nó tách đôi sang hai bên, một thông đạo dẫn xuống dưới lòng đất xuất hiện.
Cả đội nghe lệnh từ đội trưởng tức tốc triển khai đội hình xuống cầu thang.
Cầu thang này khá dốc và sâu, chí ít dài hơn hai trăm mét. Đi hết cầu thang xuống bên dưới là một khoảng không gian hang động rộng lớn, xung quanh xếp đặt đống lớn đống nhỏ các thùng chứa bằng kim loại in logo của tập đoàn Umbrella.