Chương 10: Double Kill.
Cách xa nơi Trương Thành Công đang ẩn nấp hơn năm trăm mét trong cánh đồng lúa, hắn nhìn thấy hai tên lính vai đeo theo súng, vừa đi vừa sục sạo xung quanh như đang tìm kiếm thứ gì.
"Trong nguyên tác chính là ở đây Lượm đã hy sinh, hai tên lính kia hẳn là thủ phạm." Trương Thành Công lẩm bẩm, đầu óc lúc này đang điên cuồng vận động để nghĩ ra kế sách.
Thân lúa chỉ cao tới nửa đầu, nếu mù quáng chạy trong cánh đồng chắc chắn sẽ ăn một viên headshot, bò thì tốc độ quá chậm không kịp giao thư, nhiệm vụ sẽ thất bại.
"C·hết tiệt, phải làm sao đây."
Bất chợt Trương Thành Công phát hiện ra một chi tiết mang tính chất đột phá, chỉ có một tên lính người Pháp có súng, kẻ đi bên cạnh là dân địa phương, có lẽ làm nhiệm vụ dẫn đường cùng phiên dịch.
Hơn nữa Trương Thành Công còn có rìu CF.
“Phải rồi, rìu CF!”
Hắn đã nghĩ ra cách.
Trương Thành Công trèo xuống cây xong liền lấy ra chiếc khăn mùi xoa trắng trong túi buộc vào một cành cây dài. Ngay cả phong thư được trung đoàn trưởng đưa cho cũng bị hắn lấy ra cầm trên tay.
Chờ cho tên lính thực dân Pháp và kẻ dẫn đường kia tới gần, Trương Thành Công nắm cả hai thứ dơ lên cao rồi từ từ bước đi ra, trong miệng không ngừng cầu nguyện cái tên kia hiểu ý mình đừng có nổ súng.
Rất may mắn, lần này Trương Thành Công đánh cược thắng, cả hai tên không có t·ấn c·ông mà tiến lên bao vây hắn.
"Đừng bắn, cháu bị người khác ép mang cái này cho người ta, cháu không biết gì hết cả."
Trương Thành Công đối mặt với hai tên này bày ra một bộ dáng khẩn trương sợ hãi nói rất nhanh, giống như nếu chậm trễ thì sẽ được ăn kẹo đồng vậy.
Kẻ dẫn đường kia là một tên bán nước, gã đã đầu quân làm việc cho đám giặc ngoại xâm g·iết hại chính những đồng bào của mình.
Một kẻ ghê tởm không bằng súc sinh.
Trương Thành Công nhìn gã một thoáng sau đó cúi đầu xuống nắm chặt hai tay để áp chế cảm xúc căm phẫn trong lòng, hắn sợ bản thân mất khống chế làm hỏng mất kế hoạch.
Trong lúc Trương Thành Công cúi đầu thì tên lính thực dân cùng gã dẫn đường đã trao đổi với nhau vài câu, hắn cũng không biết tiếng Pháp nên không biết bọn chúng nói gì, chỉ thấy gã dẫn đường quát: "Cầm thư lại đây!"
Đang bình thường đột nhiên gã dẫn đường quát lớn khiến cho Trương Thành Công giật mình một cái, hắn vội vâng vâng dạ dạ đưa dùng hai tay đưa phong thư cho gã. Toàn bộ hành động cử chỉ của hắn đều bày ra bộ bộ dáng vô hại đến cực điểm nhằm hạ xuống lòng cảnh giác của hai tên trước mặt.
Bọn chúng có vẻ như coi thường Trương Thành Công là một tên nhóc vắt mũi chưa sạch, liền tay cũng không thèm chói lại mà chỉ lục soát khắp người xem còn giấu thứ gì hay không.
Sau khi xác nhận chỉ có phong thư thì gã dẫn đường hung hăng vỗ đầu Trương Thành Công một cái thật mạnh rồi ra lệnh: “Đi theo bọn tao về đồn!”
Trương Thành Công giận đến cắn chặt hai hàm răng nhưng cũng không có tỏ ra thái độ gì, hắn chỉ cúi đầu đi theo sau lưng gã dẫn đường.
Tên lính pháp cầm được phong thư liền mở ra đọc, thế nhưng buồn cười thay là hắn không hiểu được ngôn ngữ của đất nước chúng đang xâm chiếm. Tên này lật qua lật lại lá thư vài lần sau đó đưa cho gã dẫn đường để gã phiên dịch cho mình.
Và cứ thế gã dẫn đường vừa đi vừa phiên dịch nội dung trong lá thư ra tiếng pháp cho tên lính thực dân nghe. Càng đọc thì tên lính thực dân càng cười lên khoái chí, cỏ vẻ như nội dung trong lá thư trung đoàn trưởng viết cho chỉ huy Nam có một bí mật ghê gớm nào đó rất có lợi cho phe thực dân.
Nhìn thấy cảnh này khiến cho Trương Thành Công càng thêm hạ quyết tâm không được để lá thư này lọt vào tay bọn xâm lược.
Trong lúc hai tên còn đang vui vẻ nói chuyện với nhau về công lao ngày hôm nay cùng phần thưởng sẽ nhận được, thì từ sau lưng, kẻ mà bọn chúng coi là con nít ranh vô dụng đang rón rén tiếp cận.
Khi khoảng cách tiếp cận đã đủ gần, Trương Thành Công chợt sững người lại. Trong lòng hắn có điểm mâu thuẫn, do dự không dám ra tay.
“Vạn Giới Chi Châu, nếu nhiệm vụ thất bại thì sẽ gây ra ảnh hưởng gì?” Trương Thành Công trong lòng thầm hỏi.
Rất nhanh Vạn Giới Chi Châu trả lời hắn: “Nhiệm vụ thất bại không có trừng phạt. Nguyên bản quỹ tĩnh ban đầu là tên lính Pháp sẽ g·iết c·hết người đưa tin và lấy được phong thư.”
Qua câu trả lời của Vạn Giới Chi Châu cho Trương Thành Công biết được rằng hắn sẽ chả thay đổi được gì trong tiến trình vận chuyển của thế giới ngoài việc bản thân hắn còn sống sót và có lẽ là sẽ gia nhập trận doanh theo phe thực dân trở thành một kẻ phản quốc.
Nghĩ đến đây Trương Thành Công sửng sốt.
“CMN Thành Công! Mày đang nghĩ cái đéo gì vậy?”
Là một người lính dự bị trải qua hai năm huấn luyện quân sự tại biên giới phía Bắc khiến cho Trương Thành Công không được phép sinh ra những ý nghĩ làm tổn hại đến tổ quốc.
Trương Thành Công bước đi theo sau lưng tên lính thực dân một quãng đường thật dài, bỗng nhiên hắn ngẩng cao đầu lên, trong ánh mắt sáng tỏ vô cùng.
Vào thời khắc ấy trong Trương Thành Công như bừng nắng hạ, mặt trời chân lí chói qua tim.
Hắn dần trở nên kiên định lên và bộc phát toàn bộ mười điểm linh hoạt của mình chạy nhanh về phía trước mấy bước rồi dùng sức đạp mạnh mặt ruộng mượn lực nhảy lên cao hơn hai mét.
Trương Thành Công trên không trung cong người như con tôm, hai tay hắn dơ cao quá đỉnh đầu, miệng gào thét gọi: “Rìu CF!”
Tức thì cây rìu CF ở trong không gian cá nhân của Trương Thành Công được truyền tống đến trong hai tay của hắn. Đây cũng là chức năng lấy vật phẩm tới thế giới nhiệm vụ mà đêm ngày hôm qua hắn dò hỏi được Vạn Giới Chi Châu khi không tìm thấy vật phẩm mình mua ở đâu.
Vật phẩm bị đưa đến thế giới nhiệm vụ mà không có cách nào cất giữ sẽ không thể mang trở về không gian cá nhân. Nói cách khác cây rìu CF này là hàng dùng một lần, thế nhưng Trương Thành Công cũng không tiếc lấy ra.
Trương Thành Công nắm chặt rìu CF trong tay rồi nhân cơ hội tên lính thực dân trước mặt không kịp phản ứng dùng toàn bộ lực lượng của bản thân để bổ xuống một rìu.
Công kích xuất phát từ một đứa trẻ con nhưng nắm giữ chỉ số của một người trưởng thành có uy lực khủng bố vô cùng.
Một rìu này bổ xuống tất sẽ g·iết c·hết tên lính thực dân.
Phập!
Diễn tả thì chậm nhưng khi ấy thì nhanh. Cơ hồ trong một cái chớp mắt, lưỡi rìu CF sắc bén đã phá tan chiếc mũ ca nô và găm sâu vào trong đầu tên lính thực dân.
Máu tươi cùng đậu hũ trắng theo lỗ hổng trên đầu tên lính thực dân bắn ra tung tóe đầy mặt gã dẫn đường đứng bên cạnh.
Tên lính thực dân còn không kịp kêu thảm đã ngã lăn ra đất nằm bất động.
Đợi cho gã dẫn đường kịp phản ứng lại thì tên lính thực dân đã trở thành một cỗ t·hi t·hể.
Đi theo đám quân giặc bắt nạt, g·iết hại đồng bào đã lâu nhưng thoáng cái bị đổi chỗ thành kẻ sau khiến cho gã dẫn đường sợ hãi không thể hiểu được tên nhóc cả người nhuộm đầy máu trước mắt mình là làm thế nào g·iết người.
Gã nhìn Trương Thành Công tay nắm chặt cây rìu dính đầy máu kia như một đầu ác quỷ đang nhìn chằm chằm lấy mình không khỏi lạnh lẽo sống lưng.
Gã này cũng thuộc dạng gầy gò ốm yếu, chỉ cao hơn Trương Thành Công một cái đầu. Từ hình thể đến xem xét hai bên chênh lệch không lớn.