Tận Thế Lưu Vong

Chương 10: Trung tâm thương mại




Trung tâm thương mại phía bắc đường Lưỡng Giang, đèn đuốc chiếu sáng rực rỡ.

Trời đã về đêm, mọi công việc kiểm tra cơ bản đã kết thúc.

Viên Trọng Hạ giẫm lên các mảnh kính vỡ cạnh cửa bước vào, nhìn trung tâm thương mại trống rỗng, y cúi đầu mở máy tính đeo tay lên.

—— bản đồ định vị hiển thị người y muốn tìm ở tầng ba.

Viên Trọng Hạ một bên đi về phía trước, một bên mở ra hình chiếu giả lập ở máy tính đeo tay.

Lọ mỹ phẩm vỡ nát, trà sữa rơi trên mặt đất, cá viên lăn lóc bên bồn hoa, còn có một người cuộn mình thống khổ nằm trên đất.

Theo từng bước đi về phía trước của y, hình ảnh cũng di động theo đến đó, trước sau trùng lặp lên nhau, chỉ có điều hình ảnh trong hình chiếu giả lập là mười tiếng trước, là những gì mà nhân viên cứu hộ nhìn thấy khi họ lao vào trung tâm thương mại.

Đây là hình ảnh toàn cảnh 360 độ được camera thu nhỏ trên mũ bảo hiểm của đội cứu hộ quay được. Sau khi được máy tính chỉnh sửa và hợp lại, hình chiếu sẽ được tung ra đồng thời với hành động của các điều tra viên.

Trong cảnh thực tế nơi trung tâm thương mại, đồ lặt vặt không phải bị quét sạch thì cũng đã được cất gọn vào túi chờ người mất đồ đến nhận, các nạn nhân cũng sớm được đưa đến bệnh viện. Mặt đất bây giờ sạch sành sanh, hoàn toàn nhìn không ra mười tiếng trước đã có chuyện gì xảy ra.

Công nghệ hình chiếu ‘Phục chế hiện trường’ là một trợ giúp quan trọng trong việc điều tra phá án ở thời đại mới.

Đừng nói Lục Địch từ trấn nhỏ đi ra, phần lớn người bình thường đều sẽ không tiếp cận được những kiến thức này.

Một mặt là loại công nghệ này không thích hợp công khai, mặt khác là khoa học kĩ thuật phát triển quá nhanh, kĩ thuật mới ứng dụng một hai năm đã lập tức đã đổi mới, những người không chuyên nghiệp căn bản không kịp biết đến.

Viên Trọng Hạ đi lên tầng ba từ đường thoát hiểm.

Y nhìn thấy Yến Long trước một cửa tiệm giày thể thao.

Trước mặt Yến Long có hai màn hình chiếu, một bên là màn hình ‘Phục chế hiện trường’ giống Viên Trọng Hạ, một bên là màn hình tư liệu văn bản và hình ảnh, Yến Long nhìn màn ảnh, có vẻ đang suy nghĩ.

Ánh sáng dữ liệu phản chiếu trên mặt, đồng tử phản xạ hào quang đặc dị.

Đó là cơ thể Trần Nham, mặt Trần Nham, nhưng không hề giống Trần Nham.

Trước khi ‘biết’ Yến Long, Viên Trọng Hạ căn bản không tin cái gọi là ‘khí chất’. Một người làm sao có khả năng chỉ vì thứ huyền diệu khó hiểu mà trở nên hoàn toàn thay đổi được, nhưng sau đó y phát hiện mình sai rồi.

Yến Long, nếu vào thời điểm ‘huấn luyện’ các học viên thì không sao, nhưng một khi hắn hoàn toàn tập trung chấp hành nhiệm vụ, hoặc trầm tư như bây giờ, vậy thì quả thật đem đến cho mọi người sự ‘lột xác’.

Mang cha mẹ Trần Nham đến xem người trước mặt này, có khi họ chỉ hoài nghi đây có phải thân thích họ hàng nào chưa gặp, có chút quen mắt, ngược lại sẽ không coi đây là con trai chính họ.

Do đó Viên Trọng Hạ mỗi lần gặp mặt đều không nhịn được nghiên cứu cái này rốt cuộc là như thế nào.

Chỉ là độ cong của lông mày, khóe mắt, khóe miệng có sự thay đổi…mà thôi.

Viên Trọng Hạ tính toán có thể viết cái đầu đề cho giáo sư Hạ.

Cái gì mà biểu hiện cụ thể của diễn xuất? Đó là sự khác biệt rất lớn trong cách nhìn nhận về tinh thần nha! Nếu không phải thực tế bây giờ việc truy bắt đào phạm phải dựa vào máy móc nhận dạng khuôn mặt, nếu chỉ bằng vào mắt người để nhìn thấu kĩ xảo này, thì những kẻ đào tẩu ngụy trang nào lại không thể bắt được?

Đương nhiên hành vi vô ý ‘sửa mặt’ này của Yến Long cũng làm tăng ‘độ công nhận’. Người trong căn cứ tương đối quen thuộc với Yến Long liếc mắt một cái là có thể nhận ra hắn, không quản Yến Long dùng cơ thể ai.

” Cậu vẫn chưa về à?” Viên Trọng Hạ bước lên, lấy trong túi ra một điếu thuốc.

Loại thuốc lá phổ thông, nhãn hiệu lâu năm mười đồng một gói.

“Hút không?”

“…”

Yến Long không lên tiếng, trầm mặc nhận lấy điếu thuốc, giơ tay kẹp ở phía sau tai.

Viên Trọng Hạ lại nhanh tay lấy ra một điếu, bỏ vào trong miệng, châm lửa, thưởng thức rất vui vẻ.

Y hàm hồ hỏi: ” Tất cả các bệnh viện đều đã trang bị máy dò tìm, làm thế là có thể tìm ra u linh?”

“Không thể.”

Yến Long trả lời nhanh thẳng.

Viên Trọng Hạ sững sờ, sau đó hỏi: “Một giờ trước căn cứ tăng lệnh truy tìm ‘U linh’, yêu cầu tăng tốc độ, chuyện gì đã xảy ra?”

Làm đội trưởng đội chấp hành đặc biệt, y có quyền biết đến, chỉ là hôm đó Viên Trọng Hạ quá bận rộn, đến cơm tối cũng không ăn được. Nội dung cơ mật lại không thể truyền qua kênh liên lạc, máy tính đeo tay cũng chỉ có thể dùng để báo cáo hay xử lý tư liệu. Dù sao cũng phải giao nhiệm vụ cho Yến Long nên y đơn giản tới hỏi một chút tình huống.

” Nghe nói cậu bắt được một nghi phạm, hắn nói cái gì? Chẳng lẽ lần tấn công này có liên quan đến u linh?”

Viên Trọng Hạ không có tận mắt nhìn thấy, nhưng vẫn đoán được tám chín phần mười.

Nhưng mà bây giờ không phải lúc quan tâm chuyện phiếm đô thị, nguồn gốc của vũ khí sóng âm và mục đích tấn công Thương Đô mới là trọng yếu nhất!

U linh lại không phạm tội, bắt hắn làm gì, để đòi bồi thường camera giám sát bị hỏng à?

Yến Long suy nghĩ một chút, nói với Viên Trọng Hạ: ” Kẻ mà tôi bắt được gọi u linh là ‘Ác quỷ’, kì thật tôi cũng không tin trên thế giới này có ma quỷ, mãi cho đến khi tận mắt thấy u linh.”

Viên Trọng Hạ hơi nhướng mày, dùng ngôn ngữ thô tục mắng: ” Cặn bã đê tiện!”

Nghe có vẻ là tổ chức khủng bố tín ngưỡng theo tà giáo, loại này khó thích nhất cũng phiền phức nhất, cái nết được cái này coi cái kia, không thể bỏ qua cho bọn chúng nếu không sẽ có vô vàn hậu hoạn.

” Thế u linh có phải mặt xanh nanh vàng, miệng lớn như chậu máu, khiến cho cái tên cặn bã kia vừa nhìn thấy liền hét to ác quỷ?”

“… Không phải vậy.”

Yến Long dừng một chút, nói thêm, “Không trong suốt, có thể xuyên tường.”

Rất phản khoa học, không hổ là u linh.

“Còn những manh mối khác thì sao? Tôi biết chắc chắn có.” Viên Trọng Hạ ôm cánh tay dựa vào tường.

Yến Long im lặng một hồi, cuối cùng ngẩng đầu lên khỏi màn hình: ” Cậu ta là một sinh vật rất kì lạ, không phải là người, nhưng lại giống người.”

“Khụ khụ.”

Lời này từ miệng Yến Long nói ra, thật sự rất quái!

Viên Trọng Hạ lấy ra điếu thuốc trong miệng, lúng túng hỏi: “Ngoài chuyện đó thì sao? Cậu đang xem danh sách nhân viên trong trung tâm thương mại, sao vậy? Cậu nghi u linh đang ẩn náu trong đó?”

Yến Long miêu tả toàn bộ quá trình chạm trán với u linh trong hẻm nhỏ bằng giọng điệu bình thản.

Đại khái đây là bệnh chung của AI, Yến Long cũng thừa hưởng nó. Trận chiến cho dù hấp dẫn kích động lòng người đến đâu thì chỉ cần bị hắn nói ra thì đều là hình thức báo cáo, khiến người nghe muốn ngủ gà ngủ gật.

Đáng để ăn mừng chính là ở phương diện này Viên Trọng Hạ có sức đề kháng rất cao.

Y cắn tàn thuốc, nghĩ thầm: ‘ Chuyện đoán nhược điểm của nhau sao nghe buồn cười quá, Yến Long này có muốn cùng u linh ở một căn phòng trống, hai người một đối một cùng nhau chơi trò ai chớp mắt trước không nhỉ?’

” U linh có thể nhìn ra cậu dùng cơ thể Trần Nham, chuyện này tạm thời chưa nói, nhưng cậu đoán u linh là nạn nhân bên trong trung tâm thương mại là do tên nghi phạm kia nói sao?”

” Cậu ta là ‘u linh’, có thể rời khỏi cơ thể, chạm không tới, chỉ có khi xác định bản thân tuyệt đối an toàn, cậu ta mới đi ra tìm kiếm hung thủ.” Yến Long cũng không ngẩng đầu lên mà nói, ” Tính thời gian, đội cứu hộ gần như đã đưa hết nạn nhân ra ngoài, nếu không cậu ta đã sớm chặn người ở… Đương nhiên đây chỉ là suy đoán, phản ứng của cậu ta đã xác nhận suy đoán của tôi.”

Viên Trọng Hạ gật gật đầu, chỉ vào màn hình chiếu nói: “Cho nên cậu thu thập danh sách nạn nhân của tàu điện ngầm hôm qua và trung tâm thương mại hôm nay tìm kiếm trùng hợp?”

Ba năm trước u linh có mặt tại Thương Đô, ngoại trừ chuyện phát sinh hai ngày nay, u linh tổng cộng đã xuất hiện ba lần.

Một lần nhét đầu một tên cướp vào thùng rác, lần khác dọa kẻ quấy rối rình rập phụ nữ vào đêm khuya dọa luôn ra bệnh thần kinh, còn có một lần nhượng lưỡng cái quầy rượu nhặt thi thể nam bên đường quả chạy gấp rút.*

(*一次把抢劫犯的脑袋塞进垃圾箱,一次把深夜跟踪女性的猥亵犯吓出神经病,还有一次让两个酒吧捡尸男当街果奔 : Đây là raw của cả đoạn trên[không kể phần in đậm], đoạn cuối mình không hiểu lắm nên để QT và raw ở đây, ai hiểu được mong giải đáp cho mình ạ, mình đội ơn.)

Viên Trọng Hạ đã tham gia vào việc phân tích và khám phá các chuyện liên quan đến u linh, dùng từ ngữ lưu hành thì gọi là lập hồ sơ.

U linh hẳn là một cô gái trẻ tuổi 22 đến 35 tuổi sống một mình, hoặc là một chàng trai cảm thông với nỗi khổ của phụ nữ. Chiều cao phổ thông, là người nhập cư vào thành phố. Đến Thương Đô khoảng 3,4 năm trước, công việc hàng ngày tương đối bận rộn, độc thân hoặc đã kết hôn nhưng chưa có con.

Thông tin trên chủ yếu đến từ mấy người phạm tội đã gặp u linh kia, ngoài trừ kẻ cướp bóc đầu tiên, hai tội phạm còn lại đều nhắm vào phụ nữ.

Độc thân hay đã kết hôn nhưng chưa có con đều chỉ là suy đoán, bởi vì u linh không xuất hiện ở mấy vụ án nhằm vào trẻ em.

Ngoại hình của u linh rất bình thưởng, nếu là nữ thì không phải loại trông hung dữ; nếu là nam thì không phải loại hình khiến tội phạm lòng sinh cảnh giác, bỏ chạy ngay khi vừa thấy.

Tính cách u linh rất quyết đoán, ngoài việc che giấu thân phận bản thân, còn lại nên hành động thì hành động, cũng nói không với thủ đoạn. Nếu như hắn hoặc nàng có thu nhập ổn định, rảnh rỗi, có thể sẽ một buổi tối nhượng mười cái quầy rượu nhặt thi thể nam bên đường quả chạy gấp rút.

(幽灵的性格很果断,除了掩饰身份之外,一般该动手就动手,并不讲究手段。如果他或者她有稳定收入跟空闲的话,可能会一晚上让十个酒吧捡尸男当街果奔。: Đây cũng là raw cả đoạn trên, mình cũng không hiểu đoạn cuối đó, cầu giúp đỡ ạ.)

Dù sao trộm cướp cũng không phải thường xuyên gặp, tội phạm dâm loạn phải gặp đúng lúc, mà trào lưu nhặt thi thể này đang thịnh hành, tiêu tốn mấy ngày ở quán bar thả câu nhất định có thể gặp được.

Do đó, sự xuất hiện của u linh là “nhìn thấy” hoặc “chọc đến ta”, “coi như ngươi xui xẻo”, hình thức này rất điển hình.

Hiện tại u linh xuất hiện liên tiếp hai ngày liền, còn có thể bởi vì sao?

” Danh sách trùng hợp nhiều lắm không?”

” 57 người.” Yến Long nhìn tư liệu nói, ” Phần lớn là nhân viên của trung tâm thương mại, nhân viên nhận đơn đặt hàng trực tuyến, nhân viên văn phòng tan làm sớm hôm nay… Nói cách khác, họ đều là những người làm việc gần nơi xảy ra vụ việc, có rất ít người là khách hàng của trung tâm thương mại.”

“Có thể sàng lọc thêm được không?”

” Tôi đã xem toàn bộ hình chiếu của ‘Phục chế hiện trường’, còn đi một lượt trong trung tâm thương mại.” Yến Long đóng màn hình lại.

Viên Trọng Hạ nhíu mày: “Có gì khả nghi không?”

Yến Long nhìn chằm chằm tấm kính trước mặt, vị trí này đối diện thang cuốn và tường kính của trung tâm thương mại.

” Dấu vết phấn thiêu thân trên kính tầng 3 này không bình thưởng?”

“A?”

Viên Trọng Hạ sững sờ, bên ngoài trời tối đen như mực, y đi tới bên kia tấm kính, phát hiện đã bị gió đã thổi bay đi gần hết, nhìn cái gì cũng không ra.

Y mở ‘Phục chế hiện trường’ từ máy tính đeo tay, phóng to xem xét cẩn thận. Quả nhiên phát hiện phấn thiêu thân dính đầy kính thủy tinh có một cái hoa văn kì dị. Phấn thiêu thân ở nơi bị sóng âm tấn công khác hiện ra rất quy chỉnh, chỉnh tề như ruộng lúa mạch, chỉ có nơi này xuất hiện ‘Ruộng vòng tròn’.

Nhìn kĩ, nó vẫn đối xứng.

Như một bức tranh trừu tượng được tạo nên bởi hình học, tràn đầy vẻ kì diệu.

” Khá lắm.”

Điếu thuốc trong miệng Viên Trọng Hạ rơi ra, y giật mình nhìn vị trí khối kính thủy tinh này đầy mới lạ ở cảnh thực tế.

Yến Long nói nghiêm túc: ” Hẳn là bị một loại sóng điện từ nào đó đảo loạn sự sắp xếp phân bố của phấn thiêu thân, hoặc có thể nghi ngờ có cái gì đó rời khỏi cơ thể, ngưng tụ thành u linh.”

” Cho nên lúc đó người ở tầng ba trung tâm thương mại…”

” Đúng vậy, chúng ta cần tập trung tra xét người tầng này.” Yến Long biểu hiện tiến độ mình còn nhanh hơn thế, ” Tôi đã xem băng ghi hình giám giát nơi tàu điện ngầm trước và sau khi xảy ra vụ việc, xác nhận ngày hôm qua đi chuyến tàu kia, và hôm nay ở tầng ba trung tâm thương mại có 5 người, trong đó hai người trước khi khủng long xuất hiện đã chuyển sang tuyến đường khác.”

Về phần còn lại ——

” Một người làm việc trong cửa hàng giày thể thao này, hai người còn lại đều là nhân viên của tiệm sách, họ đều được đưa đến bệnh viện số bảy.”

Yến Long đóng lại máy tính đeo tay, quay đầu nói với Viên Trọng Hạ: ” Tôi đối chiếu với mấy truyền thuyết u linh vài năm qua, thân phận của u linh cũng nên bại lộ, tôi sẽ đến bệnh viện.”

Vừa bước được hai bước, âm thanh bíp bíp liên lạc khẩn cấp đồng thời vang lên từ trên người cả hai.

Gần như theo bản năng, họ nghiêm người, dùng tư thế tương đồng tiếp nhận liên lạc.

” Đây là đội chấp hành đặc biệt Viên Trọng Hạ!”

” Mật danh – Yến Long đã nhận được.”

Giây tiếp theo, máy truyền tin truyền ra tin tức khiến bọn họ giật mình nghi ngờ lỗ tai.

” Châu Âu xuất hiện tấn công sóng âm? Châu Mỹ cũng có? Tất cả đều ở các thành thị đông dân phát triển? Thương vong nặng nề?”