Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước

Chương 689: Anh có vợ sắp cưới




Nhưng cô biết, hiện giờ cô đã không còn đường lui, bởi vì cô đã đồng ý với anh rồi. Cho nên mặc kệ phía trước là gì cô chỉ có thể tiếp tục bước tiếp. Cô cúi đầu, xoa xoa khuôn mặt của con gái, Tiểu Vũ Điểm vẫn ôm chặt chân cô, trong đôi mắt to lộ ra vẻ sợ hãi, bé cũng sợ nơi này.

Hiện tại mọi ánh mắt đều dừng lại trên người Cao Dật, cho nên cũng quên mất bên cạnh anh còn một người phụ nữ cùng một đứa bé. Hạ Nhược Tâm cẩn thận vỗ vỗ vai con gái nhưng không cách nào bỏ qua được một ánh mắt khiến cô kinh hãi.

Cô quay đầu nhìn thẳng vào người phụ nữ trẻ đang cố ý nhìn cô, thậm chí cô còn cảm giác được trong ánh mắt mang theo ý hận. Bản năng khiến cô chắn Tiểu Vũ ĐIểm ở phía sau, không rõ người phụ nữ mang theo ý hận với cô này từ đâu tới.

Các cô trước kia hẳn nhiên là chưa từng gặp mặt.

Mẹ Cao Dật là Vệ Lan đang cẩn thận kiểm tra con trai mình. “Gầy quá, cũng đen nữa, nhưng cơ thể vẫn không tồi.”

“Mẹ, con là bác sĩ, cơ thể con vẫn luôn cực tốt.” Anh đen đi là bởi vì anh mới từ Châu Phi trở về không lâu, anh còn cảm giác mình béo chứ không gầy như hồi đó, bởi vì đều bị Hạ Nhược Tâm cho ăn tới béo rồi.

Đúng rồi, Vệ Lan lúc này mới nhớ ra, vội vàng quay đứng cạnh cô gái, mà cô gái kia lúc này sắc mặt lại biến đổi, lập tức thu hồi biểu cảm trên mặt trở thành ngượng ngùng dịu dàng khiến Cao Hân ở cách đó không xa không khỏi trợn mắt.

Thật là giả tạo, nếu lúc trước không phải cô ta thì sao anh trai anh có thể rời đi ba năm, lúc ấy anh mới mười sáu tuổi, vì cái nhà này phải làm trâu làm ngựa đâu phải vì ai khác đâu, chính là vì cô – đại tiểu thư – ăn chơi vô độ.

Anh cúi đầu lại nhìn thấy đứa bé nho nhỏ kia, sau đó chớp chớp mắt với Tiểu Vũ Điểm. Vẫn là tiểu gia hỏa này thật đáng yêu, cảm giác cũng rất thoải mái, cho nên đi chơi với trẻ con đi. A, càng ngắm càng thấy đáng yêu, xinh đẹp như mẹ, mà sau này lớn lên có khả năng càng thêm xinh đẹp. Thật tiếc không phải con đẻ của anh trai, nếu không thì càng hoàn mỹ rồi.

Anh xoa xoa cằm mình, có điều, tiểu gia hỏa có chút sợ người lạ a.

Vệ Lan cũng không chú ý tới mẹ con Hạ Nhược Tâm mà kéo tay con trai, lời nói cũng có chút oán giận: “Tiểu Dật, con xem, sao lại không có trách nhiệm như vậy? Lạc Âm đều đợi con ba năm qua, cuối cùng con cũng trở lại, lúc này đây không được đi nữa, dẫu có đi cũng phải đưa Lạc Âm đi cùng, dẫu sao nó cũng là vợ chưa cưới của con.”

Mà câu “vợ chưa cưới” kia làm Hạ Nhược Tâm sững sờ một chút, Cao Dật có vợ chưa cưới, sao trước nay anh đều không nói, như vậy cô là gì, Tiểu Vũ Điểm là gì?

Hai con mắt Bạch Lạc Âm luôn chú ý tới ý tứ của Cao Dật. Ba năm, a, cô cười, sao có thể sẽ là ba năm, sao lại chỉ là ba năm. Thời gian cô chờ anh còn thiếu sao.

“Dật, anh đã về, em thật sự rất nhớ anh.” Cô cười, đưa tay mình tới muốn ôm Cao Dât. Nhưng lúc này trên mặt Cao Dật đã không còn ôn hòa như ngày xưa mà đặc biệt bình tĩnh.

Anh né tay Bạch Lạc Âm, ý cự tuyệt cô rất rõ ràng.

Anh đi tới trước mặt Hạ Nhược Tâm, ôm bả vai cô, nhìn cô để cô có thể yên tâm. Sao đó bế Tiểu Vũ Điểm từ dưới chân cô lên: “Mẹ, con giới thiệu một chút. Đây là Hạ Nhược Tâm, vợ tương lai của con, đây là con gái của bọn con, gọi là Tiểu Vũ Điểm.”

Anh đột nhiên nói ra làm tất cả mọi người kinh ngạc, đặc biệt là câu ‘con gái bọn con’. Ngay cả Vệ Lan cũng thấy choáng váng, khi nào mà nó có con gái, hơn nữa lại là một đứa bé lớn như vậy. Vệ Lan nhìn đứa bé được Cao Dật ôm vào lòng, thật xinh đẹp, thật là một đứa bé đáng yêu, khuôn mặt nhỏ hơi mệt mỏi, xinh đẹp như búp bê Tây Dương. Ánh mắt bà chuyển qua Hạ Nhược Tâm, cuối cùng cũng hiểu được vì sao đứa bé xinh đẹp như vậy.

Bởi vì bé có một người mẹ xinh đẹp.

“Tiểu Dật, đứa nhỏ này là…” Kỳ thật Vệ Lan không tin đây là con của Cao Dật, nhưng anh lại nói đây là con gái của anh, rốt cuộc chuyện là như thế nào?

“Mẹ, con sẽ kể cho mẹ sau.” Cao Dật ôm chặt Tiểu Vũ Điểm, mà Tiểu Vũ Điểm cũng đem khuôn mặt nhỏ của mình áp sát vào ngực anh, bị nhiều người lạ nhìn như vậy khiến bé hơi sợ hãi.

“Mẹ, lần này con trở về chính vì việc này. Con muốn cùng Hạ Nhược Tâm kết hôn, hơn nữa là sẽ rất sớm.”

“Nhưng còn…” Vệ Lan có chút do dự, cũng không biết cần xử lý tình huống này như nào. Nếu anh cưới người tên Hạ Nhược Tâm này thì Bạch Lạc Âm làm sao bây giờ? Hôn sự này chính là Bạch Thần Phong tự mình định ra, mà Bạch Lạc Âm mấy năm nay vẫn không qua lại với bạn trai, đều vì Cao Dật. Cô có thể đồng ý, cô có thể nguyện ý, nhưng Bạch Thần Phong có thể sẽ đồng ý sao?

“Mẹ, trước nay con đầu không có nói muốn cưới Lạc Âm, con chỉ coi cô ấy là em gái. Người con muốn cưới chỉ là Nhược Tâm.” Cao Dật càng thêm nắm chặt tay Hạ Nhược Tâm, không cần lên tiếng an ủi. Đương nhiên cũng là một cách để mọi người thấy.

Mặt Bạch Lạc Âm đang hồng hào lập lực trắng bệch, ở chỗ này có chút không chỗ dung thân. “Dật, sao anh có thể như vậy, hôn sự lúc trước chính anh đồng ý mà.” Ngón tay cô run run chỉ Nhược Tâm: “Nếu anh cưới cô ấy thì em phải làm sao bây giờ?” Đúng vậy, cô phải làm sao bây giờ, cô sẽ đối mặt với bạn bè thân thích như thế nào.

Những năm gần đây cô vẫn luôn đợi anh, cũng tin tưởng một ngày nào đó anh sẽ trở về, bởi vì Vệ Lan ở đây, Cao Hân ở đây, nhà anh ở đây. Chỉ có điều, nói cho cô biết, vì sao anh về không phải cho cô hy vọng, không phải hạnh phúc mà một việc không đúng ý cô như vậy. Anh không muốn cưới cô, anh muốn cưới một cô gái không rõ lai lịch, còn cô nhiều năm nô lực như vậy sẽ uổng phí sao. Không có khả năng, thật sự không thể như thế được.

Cô không ngừng lắc đầu, sau đó che lại mặt mình khóc lóc chạy ra ngoài. Nhưng khi chạy tới cửa, cô quay đầu lại trừng mắt nhìn Hạ Nhược Tâm một cái, mặc kệ cô ta là ai, cô đều sẽ không để anh rời khỏi cô.

“Tiểu Dật, giờ…” Vệ Lan trộm nhìn người đàn ông trung niên vẫn chưa nói một lời kia, có chút giống như phải nuốt lại lời nói của mình không dám phát ra.

“Anh tốt nhất từ bỏ ý định này đi.” Người đàn ông trung niên luôn ở vị trí chủ gia đình kia cuối cùng đứng lên, âm thanh lạnh lùng làm cho cả đại sảnh đều có một chút áp lực.