Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước

Chương 493




"Mẹ." Lý Mạn Ni ngoan ngoãn hô một tiếng.

Tống Uyển vùa thấy cô, vội vàng kéo cô tiến vào, trong miệng vẫn là có chút oán giận nho nhỏ, đương nhiên, nhiều hơn là lo lắng.

"Sao con lại đến đây, A Luật đâu, con bây giờ không phải chỉ có một mình a, bây giờ việc quan trọng là phải che chở tốt cho đứa bé trong bụng, đây chính là cháu trai tôn quý của nhà họ Sở a, nhất định không được xảy ra bất kì sơ xuất gì" Tống Uyển đứng lên, ngay cả đứng cũng không yên, sợ cháu trai của bà sẽ xảy ra chuyện, đây là đứa cháu trai mà bà đã mong mỏi nhiều năm a, càng gian nan, lại càng tinh quý. Con trai bọn họ đã gần 30 rồi, thật vất vả mới ấp ra một cái trứng, bà sợ nếu bà không cẩn thận, thì bà sẽ hối hận cả đời.

"Mẹ, con không có việc gì, A Luật đi làm, con ở một mình cũng không sao, chỉ là đi một chút, không ảnh hưởng gì đâu?" Lý Mạn Ni tiểu tâm ngoan ngoãn ngồi, con dâu như vậy xác thực là không có gì đáng chê trách, mà Tống Uyển cũng là một ba mẹ chồng dễ ở chung, trong nhà cũng không có quy cũ gì quá lớn, bà và Sở Giang là tay trắng lập nghiệp, cho nên cũng không có coi trọng quy cũ này kia, nói cách khác, nếu không phải như vậy thì trước kia khi mà Lý Mạn Ni gả đến, bà và chồng đã không dễ dàng đồng ý như vậy rồi. Lý gia nói trắng ra là, cũng chỉ có thể coi như là gia đình bình dân, mặc dù có công ty, nhưng cũng chỉ là làm ăn nhỏ, cũng không phải quá nổi danh, mà ngay lúc đó tập đoàn Sở gia nhà bà, đã thống trị một phương trên sàn chứng khoán, Tống Uyển chọn con dâu rất đơn giản, chỉ cần có thể cùng con trai bà ở bên nhau là được rồi, chủ yếu là do tính tình thằng con trai bà quá khó ở, bà sinh ra đương nhiên bà sẽ biết, cho nên, cũng không yêu cầu bên nhà gái quá nhiều điều, mà so với Hạ Nhược Tâm, hiển nhiên, Tống Uyển sẽ thích Lý Mạn Ni, hơn nữa bốn năm qua, hai vợ chồng bọn họ, xác thật là không có xuất hiện vấn đề gì, chỉ tiếc là không có con, nhưng không sao, bây giờ thì tốt rồi, cháu trai thân yêu của bà sắp đến rồi.

Lý Mạn Ni cầm cái ly, có chút hơi hơi mặt ủ mày ê, ngay cả khi cười, cũng có chút mỏi mệt, Tống Uyển cũng đã sống gần một đời người rồi, sao có thể không phát hiện.

"Mạn Ni, nói cho mẹ, con làm sao vậy?" Tống Uyển nắm chặt tay Lý Mạn Ni, lo lắng cho cô, đồng dạng chính là lo cho đứa bé trong bụng cô, nếu như tâm tình thai phụ không tốt, không biết có ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng hay không?

"Mẹ, con không sao." Lý Mạn Ni cười cười, tuy rằng trong miệng không có việc gì, nhưng bộ dáng ủ ê này không khỏi khiến người ta suy nghĩ.

"Còn nói không có việc gì?" Tống Uyển nhăn mặt, "Nói cho mẹ, rốt cuộc là chuyện gì, có phải A Luật nó khi dễ con? Nếu thật là như vậy, con nói cho mẹ, mẹ sẽ thay con giáo huấn lại nó."

Tính tình Sở Luật trước nay đều lạnh lừng, cũng không đem người khác đặt ở trong mắt, rất ngông cuồng, nhưng điều đó lại là tiền vốn, trên đời này nếu ai có thể đấm anh một đấm mà không sợ bị trả thù, sợ là cũng chỉ có Tống Uyển.

Lý Mạn Ni muốn nói lại thôi, nhưng hốc mắt cô lại đỏ lên, làm Tống Uyển càng thêm sốt ruột.

"Này đừng khóc, khóc sẽ ảnh hưởng đến cơ thể, đứa nhỏ sẽ biết làm sao đây?" Thật vất vả mới có được một đứa, bà không thể không thừa nhận, bà rất sợ, đã một lần mất đi rồi, nếu thêm lần nữa, làm sao bà có thể chịu nổi?

"Mẹ..." Lý Mạn Ni đột nhiên ôm lấy Tống Uyển, khóc thập phần khổ sở, giống như là bị cái ủy khuất gì to lớn lắm.

"Mẹ, mẹ nói đi, tại sao cô ta lại trở về? Con biết, con rất có lỗi với cô ta, nhưng mà hiện tại con và Luật đã kết hôn, cũng có đứa nhỏ rồi, sao cô ta còn không chịu buông tha cho con và đứa bé?"