Tâm Chiến

Chương 26




Cổ áo của Cổ Tư Hoành xẻ rất thấp làm lộ ra một tầng da thịt, màu da nam nhân khá mê người, màu mật ong trơn mịn gợi cảm

Vào mùa hè, không ít đàn ông đều sẽ ra biển để tắm nắng nhưng mà anh lại không cần, hằng năm anh ở sở cảnh sát được huấn luyện đặc biệt thành ra lâu dần anh vẫn có thể duy trì vóc dáng hiện tại mà không thay đổi

Tung Hào nhìn máy lạnh vẫn luôn thổi vào ngực của Cổ Tư Hoành, hắn tiện tay lấy quần áo trên sô pha rất tự nhiên đắp lên người của anh

Cổ Tư Hoành giật giật thân nhưng không tỉnh

Khi Dã Lang trở về, hắn thấy Cổ Tư Hoành đang ngủ cũng không cùng Tung Hào gọi anh dậy, Tung Hào buông tạp chí trên tay xuống, đi theo Dã Lang vào phòng bếp

Cổ Tư Hoành bị đánh thức lúc Tung Hào đã ăn xong, đang chơi máy tính của Dã Lang còn đeo tai nghe nghe nhạc, anh lấy quần áo trên người ra đi vào bếp

Dã Lang đang trong phòng tắm rửa, trong phòng bếp vẫn còn cơm để lại cho Cổ Tư Hoành, anh xoa xoa cổ rồi gỡ kính râm đem cất, ăn cơm

Cổ Tư Hoành ăn cơm xong rồi mới đi ra, nhìn thấy Dã Lang quấn khăn tắm ngang hông ngồi hút thuốc còn Tung Hào vẫn ngồi chỗ cũ nhìn chăm chú vào máy tính, mỗi người đều đang làm chuyện riêng

Cổ Tư Hoành không có chỗ để ngồi đành ngồi ở mép giường: "Đêm nay có đi chơi hay không?" Anh hỏi Dã Lang với Tung Hào có đi vào vũ trường chơi không.

Nhưng hai người đều tỏ ý không đi.

Bởi vì mấy tháng trước Tung Hào cùng mấy người ở Bắc Khu kết lương tử mà cha nuôi Tung Hào còn là một trong những lão đại ở Hán Đường nên gần đây Tung Hào có thu liễm một chút

Hơn nữa gần đây Nam Khu coi như bình yên, mỗi lần cấp trên liên lạc với anh, Cổ Tư Hoành đều sẽ nói một ít tin tức, có điều anh đưa tin tức chủ yếu nhằm vào hội Anh Xã.

Chỉ cần là tin tức trên đường, mặc kệ là Hán Đường hay hội Anh Xã cũng đều trong phạm vi báo cáo, chẳng hạn như những vụ đánh nhau của các băng hội hay những cuộc giao dịch nhỏ nhưng không phải những vụ án lớn

Có điều

Nếu Cổ Tư Hoành biết đến đều sẽ báo cáo đúng sự thật, cái này thuộc một phần nhỏ trong công việc

"Chơi cái gì?" Tung Hào từ trước màn hình máy tính ngẩng đầu nhìn về phía Cổ Tư Hoành.

"Bài Poker, chơi không?" Dã Lang ngồi kế bên anh, từ trên bàn trà rút ra một con bài Poker Khai Phong: "Chúng ta chơi một chút, một lượt 10 vạn." (10 vạn = 100.000 VND)

"Cậu có nhiều tiền như vậy?" Nam nhân dựa trên gường, nửa nằm nhìn chằm chằm đầu còn dính nước của Dã Lang, "Cậu đưa tiền cho anh em ăn uống, cậu tưởng không có tiền mà có thể chơi xã láng à?"

Anh cảm thấy hắn không có tiền, ai muốn bồi hắn thì chính là kẻ ngốc

Dã Lang ngậm thuốc lá, xáo bài: " Anh không chơi cũng được."

Nhưng lúc này ——

Tung Hào gỡ tai nghe xuống, lại gần: "Tôi chơi." Hắn trực tiếp ngồi ở mép giường, tỏ vẻ có hứng thú, dù sao cũng đều không có việc gì làm nên có thể tìm việc gì đó giết thời gian

Cổ Tư Hoành cảm thấy bọn họ không có tiền, hai người không có tiền muốn đánh thắng anh để có tiền, anh đương nhiên sẽ không chơi: "Tôi không chơi, các cậu chơi đi tôi xem." Anh mặt không đổi sắc lấy bài từ trong tay Dã Lang giúp hắn xáo.

Cổ Tư Hoành chia bài cho bọn họ chơi, không biết Dã Lang không có vận may hay như thế nào, ván nào cũng thua, hiện tại đã thua gần 50 vạn ( 50 vạn = 500.000 VND), nhưng Cổ Tư Hoành không thấy hắn đưa tiền

Cổ Tư Hoành cảm thấy có điểm không công bằng liền nói: "Cậu đưa tiền thua trước, tôi không nói cậu có thể nợ nếu không chơi sẽ rất nhàm chán." Anh thúc giục hắn đưa tiền.

Anh chỉ là muốn nhìn một chút, Dã Lang sẽ đưa cái gì cho Tung Hào......

Nhưng Tung Hào lại kêu: "Không gấp."

Cổ Tư Hoành không nghĩ sẽ xáo bài cho bọn họ, anh nhìn chằm chằm Dã Lang hai giây, thấy hắn cũng đang nhìn chằm chằm mình, đôi mắt hời hợt dường như đang thúc giục anh xáo bài.

Cổ Tư Hoành nghĩ trong lòng, tối nay không thua chết cậu......

Chỉ cần Cổ Tư Hoành xáo bài, chia bài, Dã Lang căn bản sẽ không thắng được, chẳng những ván nào cũng thua mà còn thua rất thảm, yêu cầu đưa gấp đôi.

Rất nhanh ——

Dã Lang liền thua đủ 100 vạn ( 100 vạn = 1.000.000 VND).

Ba thân hình nam nhân cao lớn chen chúc trên cái giuờng nhỏ, Tung Hào không nóng nảy kêu Dã Lang đưa tiền, chỉ có Cổ Tư Hoành lại thường thường nhắc nhở Dã Lang hai câu.

"Đã 100 vạn rồi, cậu còn chưa chịu đưa, rốt cuộc cậu có tiền không?" Cổ Tư Hoành ném bài Poker xuống, tỏ vẻ không phát nữa, anh nằm ở bên cạnh nhìn gương mặt không cảm xúc của Dã Lang

Dã Lang lấy ra tờ chi phiếu từ trong ngăn kéo, đưa cho Tung Hào: "Chuyển khoảng lúc nào cũng được." Hắn đưa Tung Hào kiểm tra số lượng có đúng không.

Tung Hào lấy chi phiếu nhìn, đang chuẩn bị cất.

Nhưng mà ——

Cổ Tư Hoàng lấy tờ chi phiếu từ trong tay Tung Hào, anh kiểm tra chi phiếu một chút, thấy chi phiếu là thật,anh mới giương mắt nhìn về phía Dã Lang, phát hiện ánh mắt hắn có hơi nguy hiểm nhìn về phía mình

"Tôi muốn xem lại chút lát nữa anh hãy phát nếu không mỗi lần đều là cậu ta thắng." Dã Lang như đang nghĩ gì đó mà nhìn chăm chú vào Cổ Tư Hoành, lấy bài từ trong tay anh qua, xáo lại thêm hai lần mới đem bài poker trả lại

Tung Hào tỏ vẻ không chơi.

Nhưng mà

"Đứng lại, thắng tiền đã muốn đi, không dễ dàng như vậy." Cổ Tư Hoành kêu hắn, để hắn quay lại, luật chơi bài trước giờ đều như vậy, thua tiền nói có thể đi mới được đi

Tung Hào cũng không đi, ba người tiếp tục.

Cuối cùng một lúc sau, Cổ Tư Hoành cũng tham gia, bởi vì anh đã kiểm tra chi phiếu của hai người lúc đưa cho đối phương đều là thật

Cho nên......

Anh cũng tham gia......

Lúc sau, anh tham gia ba người thay phiên chia bài, Cổ Tư Hoành vận may rất khủng, mới đầu thắng không ít, nhưng mà sau vận may lại có xui xẻo tới

Cổ Tư Hoành thua không ít.

" Anh thua 150 vạn ( 150 vạn =1.500.000 VND), anh còn không đưa?" Dã Lang thu lại bài Poker, không cho anh chạm vào kêu anh đưa tiền