Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 347: Tôi Là Chồng Tương Lai Của Cô! Nếm Thử Hương Vị Của Lựu Đạn, Nhớ Nhai Kỹ (1)




Nhưng mà cự thú Ewen Sack vẫn không hề hấn gì, đứng tại chỗ bất động.

Mọi người bị dọa sợ đến mức rối rít lùi về sau.

  • Mọi người đừng sợ hãi! Con cự thú này đã bị tôi hạ độc, nó không nhảy nhót được quá lâu nữa đâu!

Richard cười lùi về sau mấy bước, mọi người nhìn thấy nụ cười tự tin trên mặt hắn ta thì cũng lập tức lùi theo.

  • Thuốc độc sắp có hiệu lực rồi!

Hắn ta giơ đồng hồ đeo tay lên, nụ cười càng ngày càng rực rỡ.

  • Mười!

  • Chín!

  • Tám!

Đến khi tiếng đếm cuối cùng rơi xuống, cơ thể cự thú Ewen Sack chấn động, thân thể to lớn như quả núi của nó nghiêng về một phía rồi đổ ập xuống mặt đất.

  • Chẳng trách hôm nay ông bảo phòng bếp chuẩn bị thức ăn, hẳn là ông đã mua chuộc được đầu bếp rồi!

Helen cũng nghĩ tới điểm này nhưng cô đã không có lựa chọn nào khác.

  • Nhưng mà nếu ông muốn có được tôi thì đó chỉ có thể là chuyện si tâm vọng tưởng!

  • Tôi thà chết cũng không tìm một lão già chết tiệt như ông!

Helen giơ súng lên, chậm rãi nhắm ngay đầu của mình.

  • Lão đại! Không phải ông đã nói cô ta chỉ có một con cự thú sao? Như vậy thì kia là cái gì?!

Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, đằng xa có hai con Godzilla đang chạy như điên về phía này.

Đây là tình huống gì?

Không phải Helen chỉ có một con cự thú thôi sao?

Tại sao bây giờ lại toát ra hai cái rồi!

Lúc này Richard đang vô cùng hoang mang!

Khuôn mặt hắn ta hiện lên hai chữ ngốc trệ to đùng.

Hắn quay đầu nhìn về phía Helen, ánh mắt cực kì âm trầm.

  • Tâm cơ rất sâu!

  • Thì ra cô vẫn luôn khống chế ba con cự thú, chỉ lấy ra một con để cho chúng tôi buông lỏng cảnh giác!

Bọn hắn từng được chứng kiến lực lượng đáng sợ của cự thú, vốn tưởng rằng Helen chỉ có một con, không ngờ lúc này lại xuất hiện cùng lúc hai con.

Bàn về khí thế, hai con Godzilla kia còn mạnh hơn gấp mười lần con cự thú trước đó.

Đây chính là đòn sát thủ của Helen sao?

Như vậy thì cô ta quả thật đã ẩn núp rất sâu!

  • Chúng ta được cứu rồi!

Người trong căn cứ trở nên hưng phấn, đặc biệt là mấy người phụ nữ, bọn họ ước gì có thể nhảy múa tại chỗ. Nếu mà rơi vào trong tay đám người này thì kết quả của các cô chắc chắn sẽ không tốt đẹp gì.

Không phải là các cô không muốn đầu hàng, mà là nếu các cô đầu hàng thì cũng đồng nghĩa với cái chết.

Có điều bọn họ hoàn toàn không ngờ tới Helen lại còn lá bài tẩy.

Lúc này thì tinh thần chiến đấu của những người trong căn cứ lại được đốt cháy lần nữa.

  • Chỉ cần chúng ta kiên trì thì thắng lợi nhất định thuộc về chúng ta!

Có người kích động hô lớn rồi nhìn Helen với vẻ mặt cuồng nhiệt.

Nhưng mà không ai biết được, lúc này thì Helen đã hoàn toàn ngây ngốc, mình thật sự chỉ có một con cự thú!

Cự thú trước mắt là từ đâu chui ra?

Nhưng mà cô khẳng định chúng nó không phải là của mình!

Hai con Godzilla di chuyển cực nhanh, trong chớp mắt đã tới trước căn cứ. Chúng nó nhìn mọi người từ trên cao xuống, cuối cùng đưa mắt về phía Helen.

Mọi người vội vàng né tránh, trong ánh mắt tràn đầy sự sợ hãi.

Godzilla đi tới trước mặt Helen rồi nhìn cô không chớp mắt, dáng vẻ có chút khờ khạo và đáng yêu.

  • Cả hai tới đây tìm tôi sao?

Helen thử mở miệng dò xét.

Cô không có sợ hãi mà trái lại còn đánh bạo tới gần.

Chỉ có một mình Helen rõ ràng, cô không hề có bất kỳ quan hệ nào với hai con Godzilla này.

Nhưng mà chuyện này rất có thể là cơ hội của mình.

Tình huống bây giờ cực kỳ nguy hiểm, nếu mà cô không nắm chặt cơ hội lần này thì kết quả sẽ cực kỳ thê lương.

  • Giúp tôi một chút!

Helen thử dùng năng lực câu thông sinh vật để giao tiếp với hai con Godzilla.

Godzilla trở nên cực kỳ thích thú, chúng nó liên tục gầm to, vui mừng khôn kể.

Cảnh tượng này càng khiến cho mọi người tin chắc hai con Godzilla này chính là thú cưng của Helen.

  • Mau giết chết cô ta! Nếu không thì tất cả chúng ta sẽ phải chết!

Mọi người trở nên sợ hãi, rối rít chĩa họng súng về phía Helen.

Ngay cả tên Richard luôn miệng nói vì Helen mà làm phản cũng không có phản đối.

Nếu không giết chết Helen thì tất cả mọi người sẽ phải chết.

Cự thú có người điều khiển và không có người điều khiển là hai cấp bậc khác nhau, huống chi còn là hai cái.

Đợi đến khi chúng nó không còn khống chế, cho dù bọn hắn không đánh lại thì cũng có thể trốn chạy dễ hơn.

Từng viên đạn bay về phía Helen.

Helen dường như là sớm đoán được chuyện này, cô chạy tới núp phía sau vòng phòng hộ, chắn cơn mưa đạn.

Nhưng mà lại có hai trái lựu đạn lăn tới bên cạnh cô.

Tác giả của nó chính là Richard.

  • Đi chết đi!

Trên mặt hắn ta xuất hiện sự điên cuồng và bi thống.

Cho dù hai con cự thú có thực lực cường đại thì cũng không cách nào ngăn trở lựu đạn phát nổ được.

Tất cả đều kết thúc!

Có điều Richard đợi nửa ngày mà vẫn không hề nghe được tiếng nổ vang của lựu đạn, trên mặt có chút ngây ngốc.

  • Mày tìm thứ này à?

Xa xa truyền đến một thanh âm trong trẻo và lạnh lùng của đàn ông.

Mọi người nhìn theo phía phát ra thanh âm, một người đàn ông Trung Quốc đang cầm hai trái lựu đạn vứt lên vứt xuống trong tay.

Quỷ dị là, rõ ràng lựu đạn đã được tháo ngòi rồi mà vẫn không có phát nổ.

Cảnh tượng không bình thường này khiến cho mọi người ngẩn ra.

Cái tên này từ đâu chui ra đây?

Chẳng lẽ hắn ta cùng một phe với Helen!

Richard không hiểu tại sao đối phương có thể làm được như vậy, nhưng mà hắn rất rõ ràng, hai trái lựu đạn kia chính là hai trái lựu đạn mà hắn ném tới chỗ của Helen.

  • Mày dám ra tay với người phụ nữ của tao, mày muốn chết phải không?

Trên mặt Chu Dương lộ ra vẻ lãnh khốc, ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người.

Hai con Godzilla cảm nhận được hơi thở của Chu Dương, chúng nó lập tức chạy về phía anh, sau đó cúi đầu như là đang thẹn thùng.

Chu Dương lộ ra vẻ mặt chán ghét, đá chúng nó bay ra ngoài.

  • Tụi bây là chó hả? Cách xa tao một chút!

Người đàn ông của Helen?

Mọi người hiển nhiên không tin, Helen dường như không có hứng thú với đàn ông, bọn họ chưa bao giờ thấy Helen nhìn người đàn ông nào với ánh mắt khác lạ.

Chẳng lẽ là chồng cũ tìm tới cửa?

Đặc biệt là khi mọi người nhìn thấy thái độ của hai con Godzilla thì càng xác nhận điểm này.

Helen ngẩn người.

Tên này ở đâu chui ra?

Tại sao mình lại thành người của hắn ta rồi?

  • Chẳng trách cô không muốn tiếp nhận tôi, thì ra là đã có chồng rồi!

  • Nếu vậy thì tại sao cô phải lừa tôi hả!

Richard bày ra vẻ mặt đau đớn vì bị lừa gạt, ánh mắt u oán nhìn Helen.