Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 345: Pháo Hôi! Nội Gián! Chiếm Lĩnh!




Nội chiến đã tạo thành sự đả kích trọng đại đối với sinh lực của căn cứ, thương vong gần một nửa.

Mặc dù là thắng, nhưng là thắng thảm, đến bây giờ thì căn cứ vẫn chưa thể khôi phục nguyên khí.

Bọn họ không muốn dẫm lên vết xe đổ, cho nên mới thực hành kế sách như thế này.

Mặc dù rất phiền toái, thậm chí còn khiến một ít người bất mãn, nhưng mà không thể không thừa nhận, đây đúng là một biện pháp hữu hiệu.

Chiến lợi phẩm đoạt được sẽ được đưa vào thương khố, chỉ để lại đạn dược, đây là thứ trụ cột dùng để duy trì phòng thủ hằng ngày.

Mặt đất lại trở nên yên lặng như thường ngày.

Chỉ là lần này lại có chút gì đó không giống nhau.

Một tên thủ vệ phụ trách tuần tra lặng lẽ rời khỏi cương vị của mình, có lẽ là vừa mới phát sinh thương vong cho nên không có ai chú ý tới một người đã biến mất.

Hắn lặng lẽ đi tới cánh rừng cách đó không xa, bên trong có một nhóm người với số lượng lớn đang lặng lẽ ẩn núp trong bụi cỏ.

  • Thăm dò như thế nào rồi?

  • Vẫn là giống như thường ngày. Vài người bên đội tuần tra vừa mới thu được thắng lợi, bắt đầu mở tiệc chúc mừng, kế hoạch quả nhiên là hiệu quả.

Đám nạn dân trước đó thực tế là nạn dân mà nhóm người này thu thập để làm mồi nhử.

Chỉ cần thu nạp và tổ chức đám nạn dân đó làm thuộc hạ, sau đó cho chút vũ khí đơn giản, hứa hẹn với bọn họ rằng tới đây cướp đoạt thì sẽ có được chỗ tốt và lợi tức lớn.

Đương nhiên, thực chất thì đám người đó chỉ là pháo hôi mà thôi.

Dụng ý chính là để buông lỏng sự cảnh giác của căn cứ, từ đó thu hoạch được thắng lợi.

Sỡ dĩ bọn hắn sẽ tiến hành kế hoạch lúc này là bởi vì chiến lợi phẩm sẽ được đưa tới thương khố và phải trải qua một quá trình kiểm kê và phân phối.

Lại thêm căn cứ vừa mới thu được thắng lợi, lòng cảnh giác tương đối kém, cho nên hiện tại chính là thời cơ tốt nhất.

  • Tôi đã thuyết phục được vài người tương đối đáng tin cậy, bọn họ nguyện ý giúp chúng ta một chút, họ bảo rằng không muốn tiếp tục tuân thủ quy tắc của nơi này nữa!

  • Bọn họ sẽ thay thế cương vị với những người khác, chúng ta có thể thông hành không trở ngại.

Tên nội gián nở nụ cười gian trá, dáng vẻ trở nên hung tợn.

  • Làm rất tốt, nếu kế hoạch lần này thành công thì tôi nhất định sẽ ghi nhớ công lao của cậu!

Sau khi nhận được kết quả vừa lòng, tên nội gián lập tức dẫn theo một đám người đi về phía căn cứ.

Mặc dù bọn thủ vệ phát hiện đám người kia nhưng không có ai nổ súng, ngược lại còn nở nụ cười ôn hoà.

Cửa mở ra, tất cả đi thông suốt một đường.

Căn cứ như là không có bất kỳ phòng bị gì, mặc cho nhóm người này ra vào như chỗ không người.

Lúc này mọi người còn đang đắm chìm trong vui vẻ, căn bản không biết tiếp theo mình sẽ phải nghênh đón cơn ác mộng đáng sợ đến mức nào.

  • Lần này kẻ xâm nhập quá yếu, thật sự không biết ai cho bọn hắn lá gan dám tới nơi này gây sự!

Mấy người phụ nữ vây quanh Helen, giống như là đang cười nhạo đám dân chạy nạn không biết tự lượng sức mình.

Các cô nhìn Helen, trong ánh mắt tràn đầy sự cảm kích từ tận đáy lòng.

Trước khi tới căn cứ này thì các cô chỉ là đồ chơi trong tay đám đàn ông, thậm chí khi thiếu hụt thức ăn thì còn bị coi như là lương thực.

Từ sau khi đi tới căn cứ này, chỉ cần các cô chịu khó làm việc thì cũng sẽ có được thức ăn.

Căn cứ tôn kính nam nữ ngang hàng nhau, được tự do yêu đương, không được phép cưỡng bách người khác phát sinh quan hệ với mình.

Nơi này chính là thiên đường của các cô.

Đương nhiên, loại chính sách này đã khiến rất nhiều tên đàn ông bất mãn, thậm chí lúc trước đã có người xúc phạm pháp quy mà bộc phát nội chiến.

Cũng may bọn họ đã chống đỡ nổi!

Mọi việc đều đang phát triển ở hướng tốt.

Nhưng chỉ có mình Helen là nhíu mày, trong lòng cô mơ hồ có một loại dự cảm không ổn, giống như là tai họa đang đến gần mình.

Helen đã nhờ vào trực giác nhanh nhạy của mình mà quyết định rời khỏi nơi ẩn núp, khi đó mọi người đã nhìn cô với ánh mắt như nhìn một con nhỏ ngu ngốc.

Sự thật chứng minh, hành động này của Helen phi thường chính xác. Không lâu sau, có người che giấu bản thân bị Zombie cắn bước vào nơi ẩn núp, ngoại trừ cô tương đối lanh lợi đã sớm rời khỏi nơi đó thì nơi ẩn núp đã không còn ai sống sót.

Có thể nói, Helen có thể đi đến bây giờ, ngoại trừ chỉ số thông minh cực kỳ cao thì khả năng biết trước nguy hiểm cũng đã giúp cô rất nhiều.

Helen nhanh chân đi ra căn phòng này, mái tóc màu vàng ngắn nhẹ nhàng tung bay trong gió.

Gió đã nổi lên!

Sau đó là tiếng súng vang lên một cách nặng nề.

Những người còn đang ăn mừng, phân phối chiến lợi phẩm đã triệt để bối rối.

Có thể sống sót ở tận thế đến bây giờ thì không ai là không nắm giữ trực giác bén nhạy.

Tiếng súng không phải vang ở bên ngoài mà là ở bên trong căn cứ!

Lẽ nào bên trong phát sinh mâu thuẫn?

Hay là ngoại địch đánh tới căn cứ rồi?

Nhưng mà bên ngoài có hơn mười người thủ vệ vẫn luôn tuần tra chặt chẽ, tuyệt đối không thể nào phạm loại sai lầm cấp thấp này được!

Mấy người tương đối thông minh đã nhanh chóng chạy về phía thương khố. Bọn họ không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng mà chuẩn bị vũ khí và đạn dược sung túc trước tiên luôn là một chuyện tốt, lo trước khỏi hoạ.

Nhưng mà lần này bọn họ đã bước vào bẫy rập tử vong.

Bang!

Tiếng súng lại vang lên lần nữa, một nhóm chừng bốn mươi, năm mươi người cầm súng như là những con sói hung tợn chạy về phía thương khố.

Đây là khu vực nòng cốt nhất và cũng là yết hầu của căn cứ.

Nếu không có tiếp tế, chỉ dựa vào số súng ống trong tay thì mọi người căn bản không chống đỡ nổi một trận đại chiến.

Người trong kho hàng rối rít tổ chức phòng bị, nhưng mà bọn họ lại kinh ngạc thấy được mấy khuôn mặt quen thuộc.

  • Richard, tại sao cậu….

Không đợi người nọ nói hết câu thì một viên đạn đã khiến đầu của hắn nổ tung.

Người trong trụ sở chạy tới cũng không thể may mắn thoát khỏi, lần lượt từng người bị bắn chết tại chỗ.

  • Bắt đầu từ bây giờ! Nơi này chính là địa bàn của chúng tao!