Chương 15: Độ kiếp theo đoàn p.2
Chương 15: Độ kiếp theo đoàn p.cuối.
"Đạo hữu có gì từ từ nói chuyện được không! Ta với ngươi không thù, không oán sao phải chém chém g·iết g·iết chứ? Với lại một chiêu ta đánh ra cũng có tổn thương gì ngươi đâu phải chứ? Coi như là không đánh, không quen mà đúng không" Tên lão giả khoác hắc sắc bào đen thứ hai mặt dày vô sỉ, đảo mắt liên tục đưa tay ra trước chỉ trỏ lung tung tìm lí do trối c·hết biện luận cho mình.
"Đúng vậy, đúng vậy có gì từ từ nói, từ từ nói. Ngươi muốn món gì trong nhẫn trữ vật của chúng ta đều được. Xem như là quà tạ lỗi được không! Còn nếu chưa đủ thì..." Tên lão giả khoác hắc sắc bào đen thứ ba gật đầu phụ họa. Hắn thành khẩn mang nhẫn trữ vật trên tay đưa ra cầu thương lượng, đem ánh mắt g·iết chóc nhìn về tên thiếu niên khoác hắc sắc bào đen thứ nhất.
"Sao! Các ngươi nhìn ta cái gì mà nhìn. Cùng lắm thì ta giá ra mạng của mình một cái pháp bảo Biến anh cao cấp thượng phẩm phòng ngự. Còn hai tên lão giả kia thì, Hừ! Mặc ngươi giải quyết. Điều kiện này đã đủ tốt chưa? Còn nếu chưa, ngươi cũng không đ·ánh c·hết được ta. Ta còn pháp bảo Địa khải giáp chỉ bị trầy xước, với lại ta còn một cái pháp bảo Biến anh cao cấp thượng phẩm phòng ngự. Ngươi tự tin g·iết được ta sao? Không những không g·iết được ta, mà ngươi còn mất pháp bảo phòng ngự này này. Chờ ta chạy thoát về tổng bộ của tổ chức thì ngươi cứ rửa sạch cái cổ mà đợi đấy!" Tên thiếu niên khoác hắc sắc bào đen, miệng vẫn run cầm cập, lườm hai lão giả khoác hắc sắc bào đen rồi nhìn qua Trần Bình Nhật mạnh miệng nói. Vì giữ cái mạng nhỏ của mình, hắn không tiếc cắn đứt ruột. Uất hận đem pháp bảo tốt nhất nhặt được ở một bí cảnh hắn rơi xuống đưa cho Trần Bình Nhật.
Hai tên lão giả khoác hắc sắc bào đen nghe xong tên thiếu niên khoác hắc sắc bào đen thứ nhất ra giá cho cái mạng của mình một cái pháp bảo Biến Anh cao cấp thượng phẩm phòng ngự cũng là động tâm. Bọn hắn ánh mắt tham lam nhìn về tên thiếu niên khoác hắc sắc bào đen thứ nhất. Nhưng vẫn kìm hãm lại tham muốn, lắc đầu nhìn về phía Trần Bình Nhật chờ hắn đưa ra quyết đinh.
Trần Bình Nhật nghe nghe rồi cũng chỉ suy ngẫm gật đầu. Hắn cũng chẳng hiểu gì về pháp bảo với các thứ linh tinh như là đan dược, linh thạch ba tên khoác hắc sắc bào đen đưa ra. Bình thường sẽ đều là Như Tuyết sẽ hiện lên giải thích cho hắn. Hoặc gợi ý đưa ra lựa chọn nhưng bây giờ hắn chẳng những không nghe được hệ thống. Và hắn cũng chưa thấy Như Tuyết trả lời, dù hắn gọi cô bao nhiêu lần. "Như Tuyết, Như Tuyết cô có đó không? Nếu có làm ơn trả lời tôi đi, tôi biết cô thích trêu chọc tôi lắm mà. Đùa vậy đủ rồi đó, trả lời cho túc chủ vô dụng này đi được không Như Tuyết? Cô là hệ thống siêu cấp công năng tu luyện mà."
Dẫu Trần Bình Nhật có chọn thứ yêu thích nhất của Như Tuyết là ca gợi tâng bốc cô như thế nào. Thì hắn nhận về cũng chỉ có im lặng, Trần Bình Nhật lo cuống cuồng gọi Như Tuyết lại lần nữa. Hắn thật sự sợ cô đã xẩy ra chuyện gì, gọi mãi cuối cùng âm thanh hệ thống cũng trả lời lại hắn.
[Cảm nhận sự khẩn thiết của túc chủ, hệ thống đã mở lại tiếng thông báo. Mở ra chế độ A.I cấp thấp phụ trợ]
[Thông báo: Công năng chia sẻ độ kiếp thành đoàn của túc chủ mở ra tạm thời còn 4 tiếng 45 phút]
[Cộng thêm 409.000 điểm thù hận từ Nhất Long]
[Cộng thêm 500.000 điểm thù hận từ Nhất Long]
[Cộng thêm 660.000 điểm thù hận từ Nhất Long...]
[Cộng thêm 630.000 điểm thù hận từ Hà Bá Mập]
[Cộng thêm 685.000 điểm thù hận từ Hà Bá Mập...]
[Cộng thêm 550.000 điểm thù hận từ Cao Bá Trung]
[Cộng thêm 590.000 điểm thù hận từ Cao Bá Trung]
[Cộng thêm 680.000 điểm thù hận từ Cao Bá Trung...]
Trần Bình Nhật thấy kì quái, hắn nhớ mình có tắt âm thanh hệ thống thông báo đâu. Mà hắn còn không biết Như Tuyết còn có chức năng này. Nhìn dòng thông báo điểm thù hận này Trần Bình Nhật trợn trố mắt kinh ngạc. Hắn vừa vui sướng vừa kinh sợ. Mà hắn vui sướng là bây giờ điểm thù hận của hắn gần chạm mốc mười triệu rồi.
Còn hắn ghê tởm, quay lại nhìn ba tên khoác hắc sắc bào đen, nghĩ mình vừa rồi may mà quyết định đúng đắn gọi Như Tuyết liên tục. Chứ không hắn ngu ngốc ra chấp nhận lời đề nghị không phải c·hết rồi sao? Điểm thù hận bọn hắn cao thế này thì chỉ có không c·hết không thôi tràng cảnh! Mà hắn còn truyền cạn chân nguyên vào một chiêu kiếm vừa rồi rồi.
Song điều hắn quan tâm bây giờ không phải ba tên khoác hắc sắc bào đen kia. Mà là Như Tuyết đâu mà để A.I cấp thấp phụ trợ? Hắn nghi hoặc hỏi hệ thống.
"Này cô A.I, Như Tuyết đâu rồi, với cả cái công năng chia sẻ độ kiếp theo đoàn là gì? Sao tôi chưa thấy bao giờ nhỉ?"
[Giải đáp thắc mắc cho túc chủ là hệ thống Như Tuyết đã đốt gần hết năng lượng của chính mình để tạm thời mở ra công năng chia sẻ độ kiếp theo đoàn. Và cô ấy đã dùng hết số năng lượng cuối của mình để duy trì công năng. Nên hệ thống Như Tuyết từ năng lượng trung bình xuống yếu. Tạm ngủ say một thời gian.]
Trần Bình Nhật cảm thấy làm như vậy quả thật là tính cách Như Tuyết. Hắn cười khổ không ngờ cô ngốc này ngoài hố hắn ra thì ít nhất còn có chút dễ thương, sẵn sàng vì mình làm đến như vậy. Đã thế còn tắt cảnh báo hệ thống để hắn không biết, mà ngăn cản cô lại. Trần Bình Nhật cảm động hỏi A.I hệ thống có cách nào để Như Tuyết tỉnh lại nhanh hơn không. "Này cô A.I có cách nào ngoài chờ Như Tuyết nạp năng lượng tỉnh lại nhanh hơn khồng?"
[Vì tình hình hiện tại không có cách nào ngoài năng cấp hệ thống. Và túc chủ cũng vừa đạt yêu cầu.]
[Vậy sao? Vậy thì còn chờ gì nữa, cô cứ nâng cấp đi thôi!]
Trần Bình Nhật nghe tin mà mừng rỡ. Hắn không do dự mà ấn tuyển chọn nâng cấp hệ thống luôn.
[Xác nhận, túc chủ chắc chắn tiêu hao mười triệu điểm thù hận để nâng cấp hệ thống]
"Xác nhận"
Trần Bình Nhật nhìn con số mười triệu điểm thù hận đề ra, nói hắn không rỉ một chút máu trong tim là nói dối. Nhưng hắn dứt khoát xác nhận không chần chừ dù chỉ một giây, vì thiếu Như Tuyết, hắn cảm giác mình như mất một cái gì đó quan trọng.
[Đã xác nhận khẩu trừ mười triệu điểm thù hận của túc chủ. Nâng cấp hệ thống trong năm, bốn, ba, hai, một. Xin túc chủ chờ quá trình nâng cấp hệ thống lên lv 2 trong 3 ngày]
Nhận thông báo xong, cứ thế không cánh mà bay mười triệu điểm hận thù mới kiếm được trong năm giây, Trần Bình Nhật thoải mái gật đầu. Giờ chỉ còn hai cái hắn phải quan tâm bây giờ là lôi kiếp đang chuẩn b·ị đ·ánh xuống, và cái thứ hai là ba tên khoác hắc sắc bào đen kia đang chờ quyết định của hắn. Mà cả hai cái thì hắn cũng chẳng kịp khôi phục chân nguyên để giải quyết.
Trần Bình Nhật nghĩ nghĩ mãi hết ngửa mặt lên trời rồi lại cúi mặt xuống đất. Còn ba tên khoác hắc sắc bào đen nhìn chuyển động của hắn, mà mồ hôi lạnh tuôn ra liên tục, ngất lên ngất xuống. Cuối cùng hắn nảy ra ý tưởng "Hay là thử dùng công năng chia sẻ độ kiếp theo đoàn này xem sao?"
[Xác nhận túc chủ muốn độ kiếp theo đoàn, mời túc chủ ghi danh đồng đội.]
"Cái này còn phải ghi tên?"
Trần Bình Nhật lẩm bẩm hỏi, rồi hắn quay sang nhìn danh sách bạn bè. Toàn bộ hình ảnh người dân của làng Oran hiện lên, hắn mộng bức còn chơi theo cách này được!
[Đã thêm Nhất Long, Hà Bà Mập, Cao Bá Trung. Vào danh sách kẻ thù]
"Cmn! Cái này quá hố người rồi!! Độ kiếp còn kéo được cả kẻ thù chơi chung sao? Nhưng mà mình thích."
Trần Bình Nhật cười cười mờ ám ghi danh tên của ba tên khoác hắc sắc áo choàng đen kia vào danh sách chia sẻ độ kiếp theo đoàn.
[Nhất Long, Hà Bà Mập, Cao Bá Trung. Là đồng đội chia sẻ lôi kiếp. Túc chủ xác nhận]
"Xác nhận"