Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Đông Hoàng Thái Nhất Không Ứng Kiếp

Chap 98 : Người Thần Bí.




Chap 98 : Người Thần Bí.

Quỷ Xa mở cổng truyền tống ra bên ngoài. Động tác vô tình ảnh hưởng lưu vực trận tạo ra làn xung kích nhẹ nhưng nếu không quá để ý sẽ khó mà nhận ra, việc này không qua mắt được Khổng Tuyên. Nhân lúc không ai để ý, phượng tộc thái tử nhổ ra sợi lông khổng tước hóa thành một con hỉ thước bay lên mắt trận.

Khâm Nguyên đứng đủ lâu để nhìn thấy đầy đủ. Hắn bí mật hóa thành con thương dăng [ ruồi ] bay tới.

Đồng bọn đến từ nhân tộc của Khổng Tuyên xảy ra chút xung đột với hắn, bọn họ cùng tư tưởng giống như kẻ vừa bị xử lý ban nãy, chỉ được cái miệng. Bàn đến đoạn ra tay thì ai nấy đều thoái thác trách nhiệm cho nhau.

Khổng Tuyên thần sắc lạnh tanh. Sớm biết như thế đang không cất công nhờ đám người vô dụng này.

"Nếu chỉ đơn giản là đánh chúng một trận, ta hợp tác với các ngươi làm gì?"

Hai cái thiếu niên khó chịu liếc ngang. "Hừ! Khổng Tuyên thái tử có ý tứ gì? Ban đầu là ai đến chỗ sư tổ khóc lóc để ông ấy áp lực xuống sư tôn, ép bọn ta đến giúp ngươi?"

"Sư tôn đã nói rõ chỉ bắt Kim Ô thái tử giúp chứ không có nói g·iết. Muốn ra tay thì tự mình đi mà làm."

Họ lộ rõ thái độ thờ ơ. Thành thật mà nói, phượng tộc với thiên đình có mối thù diệt tộc liên quan gì nhân tộc.

Bây giờ nhân tộc tu sĩ không còn mù quáng như xưa, cả đám được nam chính quán triệt tư tưởng, hiểu rõ Đồ Vu Kiếm là sắp xếp của thánh nhân. Nói hận Đế Tuấn, Hi Hòa, họa chăng là chán ghét không tín ngưỡng, không muốn liên quan. Còn không đội trời chung thì chưa tới mức đó.

"Mà ta thấy cũng rất đáng đời, nghe bảo muội muội ngươi - Thanh Loan, năm đó hành thích Đông Hoàng Thái Nhất thất bại cho nên kéo đến họa diệt tộc. Cái này trách ai bây giờ?"



"Này!!" - Thiếu niên mang mặt nạ khoanh tay đứng nhìn nãy giờ liền lên tiếng khi thấy đồng bọn có lời lẽ nặng nề. Người này một mặt dỗ ngọt Khổng Tuyên, mặt khác cũng hết lời khuyên can chuyện ra tay với yêu tộc thái tử.

Khổng Tuyên cười nhạt. "Các ngươi đã nói thế lát nữa chỉ cần giúp ta một tay tách Đế Thập ra khỏi hàng ngũ của bọn chúng là được. Sau đó có thể về nhân tộc phụng mệnh."

"Đấy! Từ đầu nói vậy có phải dễ hơn không?" - Đám người nghe không có liên quan đến đổ máu liền nhẹ nhõm giải tán. Duy chỉ có người đeo mặt nạ là lưu lại. Y nhắc nhở bên cạnh đám tiểu kim ô ngoài Đế Thập ra thì tu vi của Thái Phi cũng rất khó đoán.

"Ngươi chỉ cần lo Đế Thập thôi. Quan tâm nhiều như thế làm gì" - Khổng Tuyên gằn giọng rồi quay đi.



Đợi hắn khuất bóng thì kẻ kia mới đưa tay khẽ kéo xuống lớp mặt nạ. Khổng Tuyên không hối cải chút nào. Hôm nay coi như cơ hội cuối y dành cho hắn.

Đoạn y lại nhìn về phía yêu tộc công chúa, ánh mắt say đắm không rời. Nàng chỉ cách vài bước chân mà cảm giác khoảng cách giữa họ lại xa hơn năm non, bảy núi.

Khổng Tuyên chủ động tiến về chỗ kim ô nhóm.

"Cứ đi chung thế này không phải là cách, hay là tách nhau ra, như vậy sẽ không gây ồn ào và dễ tìm vu tộc hơn."

Đế Hoang : "Nhỡ 4 tên ở cùng một chỗ thì đi lẻ khác gì nộp mạng cho chúng."



"Ngươi biết gì mà nói." - Chưa chờ đại kim ô nói hết, số đông người bất chấp lên tiếng chống đối.

Đế Hoang tức Khổng Tuyên một, thì tức đám người này 10. Cứ mỗi lần hắn nói gà là y như rằng cả đám lại đứng ra nói vịt. Có cần phải ghét nhau tới mức này không? Chỉ là một lần tranh chỗ ghi danh trước thôi mà.

"Nói cho các ngươi biết ta là...."

"Đại ca! Không có nói được." - Nhị thái tử kéo ta hắn lại.

"Đệ lăn ra!" - Hôm nay hắn sẽ cho mấy tên điêu dân này biết đi đến tận cùng chịu đựng là loại cảm giác gì. Trong cơn giận Đế Hoang hất tay đệ đệ ra, định tiết lộ thân phận đại đế tử để dằn mặt chúng. Thế nào lại nhìn thấy Thái Phi vẻ mặt nghiêm trọng khoanh tay trước ngực nhìn hắn chằm chằm... Nên là thôi.

Thái Phi : "Biểu ca. Kẻ tác oai tác quái vào trận pháp của đại bá ắt hẳn là thực lực ngang hoặc hơn, trong đám người này ít nhiều cũng có nội ứng, huynh kích động như thế lỡ hắn lật bài ngửa lúc này tính mạng mọi người rất khó giữ."

Đế Hoang : "Ta dám lấy danh dự ra đảm bảo cái tên bạch nhãn lang muội nuôi chính là nội ứng."

Thái Phi : "Muội có nuôi Khổng Tuyên đâu, muội chỉ mua hắn thôi, còn chưa có ''dùng'' vào việc gì."

Nhị thái tử : "Ể? Mà ta có cái thắc mắc, nếu thật sự trong đây có tay sai của kẻ đứng sau lũ hoa yêu thì mắc gì để cả bọn chúng ta sống đến giờ này."

"Phải phải phải!!!!" - Tam thái tử hô lớn. "Đối phương lợi hại hơn phụ hoàng thì chỉ cần một cái búng tay là cả đám bay màu. Vất vả kéo dài thời gian làm gì. Vô lý."



Đế Thập thở dài. "Khéo hắn đang rình để hốt trọn ổ và thăm dò xem có ai theo bảo vệ chúng ta hay không. Bây giờ chỉ có đại ca, ta, nhị ca, tam ca và tứ ca bại lộ danh tính thôi. Còn ngũ ca, lục ca, thất ca... Muốn c·hết cùng ngày, cùng tháng, cùng năm cứ việc la làng lên cả đám chúng ta là đế tử."

Lời h·ăm d·ọa liền có tác dụng, cả gương mặt Đế Hoang xanh như tàu lá chuối. Không dám ra vẻ tiếp tục.

Khổng Tuyên : ''Thập thái tử thấy đề nghị tách nhau ra như thế nào?"

"Tùy ngươi." - Đế Thập nhún vai, hắn đương nhiên không có ý kiến, thích chia cứ chia thoải mái. Khổng Tuyên quay sang Thái Phi, đề nghị nàng chung nhóm với mình nhưng đã bị mỹ nhân từ chối phũ phàng.

Khổng Tuyên : "Công chúa, mỗi nhóm phải có 2 - 3 người mạnh mới có thể bảo vệ mọi người. Nhóm của các người có thập thái tử và đại thái tử là đủ."

"Bảo vệ ai? An nguy của các vị ở đây liên quan gì ta." - Nàng tỉnh bơ đáp. "Bổn công chúa đến bảo kê các vị biểu ca, không có trách nhiệm với người khác."

Khổng Tuyên bất ngờ truyền âm qua nàng, hé mở về thuật niết bàn trùng sinh, ban đầu Thái Phi không quan tâm mấy, cư nhiên khi hắn nói đến đoạn có thể dùng trên kể cả sinh linh không có dòng máu phượng tộc, nàng liền có hứng thú.

"Có thể phục dựng được cả tiên thiên chi thể?"

Khổng Tuyên. "Phải, ta lần này muốn tìm Đông Hoàng đổi công pháp này lấy chân linh của Thanh Loan, như thế ta vừa có thể phục dựng tỷ tỷ còn Đông Hoàng thì hồi sinh yêu phi, hai tộc chúng ta hóa thù thành bạn. Nàng thấy sao?"

Thái Phi nghe qua cảm xúc vỡ òa, hồi sinh mẹ!!! Việc này nàng nằm mơ cũng không dám nghĩ tới. Bao nhiêu năm qua không khi nào hình ảnh thân mẫu tự bạo thôi dằn vặt tiểu công chúa.

"Thật sao? Thực sự có thể hồi sinh nương của ta? Được!! Được.... Sau khi ra khỏi đây ta dẫn ngươi đi gặp cha." - Không chút nghi ngờ, nàng xúc động cầm chặt tay Khổng Tuyên.

Cách đó một chút về phía trái, người đeo mặt nạ nhìn thấy hai người tay nắm tay đã giận tới mức bóp muốn vỡ thanh tiên kiếm. Y đổi ý rồi, không còn cơ hội nào nữa, Khổng Tuyên hôm nay đã xài hết toàn bộ cơ hội kiếp này.