Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Đông Hoàng Thái Nhất Không Ứng Kiếp

Chap 97 : Hợp Nhất.




Chap 97 : Hợp Nhất.

"Chắc huynh cũng đoán được câu trả lời của ta rồi, ta làm sao hy sinh huynh được."

Thái Nhất hàng thật giá thật nhếch miệng cười, ánh mắt có thần và sắc xảo hơn hắn gấp nhiều lần.

"Vậy ngươi có thể hy sinh vì bọn ta không? Ngươi bị hệ thống chi phối nhưng ta thì không, chi bằng mang tu vi và thân thể trao lại quyền kiểm soát, đừng nói là vu tộc nhỏ nhoi, dựa vào thực lực chân chính của chúng ta, đấu thiên cũng không phải không được."

Hắn liền vì câu nói của đối phương mà run lên. Không hổ hai huynh đệ ruột, tham vọng của y và Đế Tuấn đều ở tầm vĩ mô.

Bản thân hắn đang dẫm lên ma lộ, bây giờ mà mang toàn bộ tu vi ủy thác cho Thái Nhất nguyên hồn, liệu có ổn không?

Đế Á : "Thái Nhất, ngươi nên suy nghĩ cho kỹ, ta thấy tên này có cùng tần số với lão đại."

Thái Sơ trợn mắt. "Suy nghĩ cái gì nữa? Cũng đâu có bắt ngươi đi c·hết, chỉ ''mượn'' lại quyền kiểm soát giúp yêu tộc chúng ta khổ công gầy dựng thoát khỏi ván cờ này thôi, bản hoàng hứa sau khi xong vu - yêu lượng kiếp sẽ tìm cách phục dựng Thường Hi rồi nặn cho ngươi một cơ thể mới. Lúc đó hai ngươi có thể bên nhau."

"Huynh có cách hồi sinh Thường Hi?" - Thái Nhất kinh ngạc, hoài nghi y gạt mình. Tiên thiên sinh linh thần hồn câu diệt, còn có thể hồi sinh sao?

Thái Sơ bảo y tự có cách, còn tỏ ra giận hờn khi mình ở bên cạnh hắn lâu như thế lại không đáng tin bằng cái hệ thống hứa lần hứa lượt, chẳng bao giờ thực hiện.

Thái Nhất im lặng. Nhớ đến trước giờ mình rơi vào hiểm cảnh đều có Thái Sơ hết lòng bảo vệ, với lại dù gì đây cũng là thân thể của người ta, dùng tạm lâu như vậy rồi, họ đòi lại là chuyện rất thường tình nhưng đâu đó trượt giác mách bảo đối phương rất không ổn.



Thái độ biết ơn vừa nãy chưa đầy khắc sau nhanh chóng chuyển qua lạnh lùng kiên quyết, đáng lo ngại hơn là cách y đưa ra yêu cầu làm hắn muốn từ chối cũng không kiếm được lý do thích hợp.

Thái Sơ dùng hai tay cố định mặt hắn để cả hai mắt đối mắt với nhau. "Ta, ngươi sớm đã là một, ngươi đã không còn là Lý Băng Thu ở địa cầu nữa, giờ người thân của chúng ta bị người ta tính kế, chẳng lẽ ngươi nỡ trơ mắt đứng nhìn họ bỏ mạng? Ngươi sợ hệ thống, ngươi sợ lão thiên gia nhưng ta thì không. Trao quyền kiểm soát cho ta, cùng nhau cứu họ."

Thái Nhất : "Có thể sao?"

"Có!" - Thái Sơ nghiến răng. "Ta có Hỗn Độn Chung, Thí Thần Thương, một khi đắc đạo liền thẳng hướng Vu tộc càn quét, yêu tộc trở thành hồng hoang đệ nhất tộc, toàn bộ khí vận của thiên hạ trăm sông đổ về một biển.''

"Đạo tổ sẽ không để chuyện này xảy ra đâu." - Hắn như bị thôi miên, từng câu từng chữ của Thái Sơ thẩm thấu vào từng cái tế bào, trong đầu tự động hình dung ra viễn cảnh đó.

Thái Sơ dùng bàn tay lạnh ngắt vỗ mấy cái lên mặt hắn.

"Hồng Quân?! Ngươi thử nghĩ xem, chuyện hai tộc chém g·iết nhau không phải do lão gián tiếp cổ súy sao? Có thể chạy đến trừng phạt chúng ta tội gì chứ? Mà khi đã nắm trong tay khí vận khắp thiên hạ thì ta còn sợ lão à?"

Thái Nhất : "...."

Chính Đế Á cũng cảm thấy sợ nguyên hồn bên trong Hỗn Độn Chung, nó không dám chọc giận y nên chỉ luôn miệng nhắc hắn suy nghĩ thật kỹ.

"Tin tưởng ta, chỉ cần tin tưởng ta thôi." - Thái Sơ ôm lấy nguyên thần Thái Nhất, dùng giọng nói nhẹ nhàng nhất có thể để dụ dỗ, đơn phương khởi động Hỗn Độn chung phóng thính ra một nguồn quang mang cực sáng xuất hiện bao phủ phía trên.

Ma khí trong người hắn và tiên khí từ người y tạo thành hai cột lốc xoáy cuồn cuộn sát nhập lại.



Thương khung từ ban ngày biến thành ban đêm, mây đen từ đâu kéo đến che mất mặt trời.

Màn này thiên tượng chưa dừng lại ở đó, trên Tử Tiêu Cung, Hồng Quân đạo tổ thình lình mở mắt, kinh động Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lão Tử đang thiền định bên dưới.

Ông ấy phất tay một cái, khung cảnh hồng hoang vạn dặm liền hiện ra trước mặt.

Chim bay toáng loạn còn các loài động vật hoảng sợ chạy ra khỏi hang, sâu dưới âm tào địa phủ oan hồn vô cớ khóc than làm cho Hậu Thổ hoang mang không kém.

"Lão sư?!" - Nguyên Thủy cùng Lão Tử thử gieo phẻ không thành, hai người bối rối nhìn lên Hồng Quân.

Đạo Tổ ngó ra ngoài một lúc rồi gọi Hạo Thiên đến. "Ngươi đến chỗ Thông Thiên giáo chủ khai ấn, thả hắn ra đi."

Hạo Thiên lĩnh thánh mệnh lập tức rời đi, sau chuyện Thông Thiên tự ý đến tìm Thái Nhất ở Vu - Yêu trận đầu, vốn Hồng Quân định giam hắn đến khi lượng kiếp kết thúc mới thả nhưng tình hình hiện tại quá nhiều sự kiện vượt qua suy tính của ông ta. Sắp tới không biết còn phát sinh loại quỷ dị tình huống gì.

"Àii! Vu yêu sự tình rốt cuộc có kẻ nào nhúng tay?."

Trở lại thiên đình, thời gian sắp đạt đến giới hạn mà toàn bộ đám người tân binh không tìm ra một tên vu tộc nào. Đại thái tử lo lắng tình hình thương thế của đệ đệ nên đứng ra kêu tất cả mọi người cùng nhau rời khỏi pháp trận trước khi nó rơi xuống chân núi Bất Chu.



Đương nhiên không một ai đồng ý.

Đại thái tử máu dồn lên não, hắn mang trong người ra một đống đan dược cực phẩm ném xuống đất. "Các ngươi muốn bao nhiêu đan dược, lão tử liền cho các ngươi bấy nhiêu, kẻ nào không muốn c·hết theo ta ra ngoài."

Vài người bị cám dỗ nhịn không được nhào tới nhặt lấy nhặt để, luôn miệng đòi theo phe hắn nhưng đó cũng chỉ là thiểu số. Phần đông bất động tại chỗ, thậm chí còn buông lời mắng mỏ họ tham sống s·ợ c·hết rồi bỏ đi.

Đế Hoang : "Chúng có bệnh sao? Ban đầu vì đan dược mà đâm đầu vào, giờ ta cho không, khỏi cần cược mạng cũng cự tuyệt là sao? "

"Cách cho nó quan trọng hơn của cho, huynh ném xuống đất như thế. Người ta đương nhiên không thèm."

Đế Thập thở dài, thường thì bệnh sĩ sẽ c·hết trước bệnh tim mà lại. Nhất là thiếu niên, lại càng coi sĩ diện to như trời.

Cách đó rất xa, Khâm Nguyên, Quỷ Xa đã thâm nhập vào trong trận, y theo dấu vết những nơi đám hậu bối đi qua, phát hiện những mảnh thi còn lại của hoa tộc bị thái dương chân hỏa thiêu trong rừng.

Quỷ Xa : "Cái này... Là hoa tộc tàn tích. Hoa tộc lại xuất hiện trong này, chắc chắn nhắm đến nhị vị thái tử, ngươi nhanh chóng đi bảo vệ các vị điện hạ, ta lập tức báo cho bệ hạ và nương nương."

"Bệ hạ bế quan rồi." - Khâm Nguyên giữ tay nàng lại, bày ra bộ dạng nghiêm trọng.

Phân tích trận do đích thân Đế Tuấn lập, bây giờ có vấn đề mà họ không được báo trước, rất có thể đứng sau hoa tộc là cao nhân rất lợi hại. Báo cho Hi Hòa với cá tính của nàng ta nhất định đòi xông vào, tình hình tệ càng thêm tệ.

Quỷ Xa hốt hoảng lấy tay che miệng. "Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?"

"Này còn phải hỏi?" - Khâm Nguyên tặc lưỡi. "Đi tìm Đông Hoàng."

"Hả?" - Nàng méo mặt, làm khó nhau hoài, tung tích Thái Nhất cả Đế Tuấn cầm Hà Đồ Lạc Thư cũng vô phương dò ra.

Khâm Nguyên : "Không được thì tìm yêu sư trước, yêu sư chắc chắn có cách, đừng chậm trễ."