Chap 88 : Bí Mật Nhỏ Của Ma Tổ.
Ma giới tối tăm tồn tại rất xa ngoài thiên ngoại, khó ai có thể biết vị trí chính xác.
Đây gần như là cái tinh cầu c·hết, không có cỏ cây hoặc sinh vật nào tồn tại nổi.
"Vậy bên kia là đá tản sao?" - Thái Nhất hỏi "hướng dẫn viên'' bất đắc dĩ đang đi bên cạnh, ánh mắt hướng về chỗ đám dị thú ngủ la liệt bất chấp tư thế. Tiếng ngáy to như trống trận.
Đế Á : "Đám này do lão đại bắt về. Không tính."
Thái Nhất sau khi rời khỏi thái dương tinh đã gọi Đế Á đến đưa mình tới ma giới, từ lần chứng kiến kỹ thuật luyện ma thần tử cao siêu của Minh Hà hắn phát sinh hứng thú muốn tìm hiểu thử, biết đâu có thể dùng chúng thế mạng cho 10 đứa cháu trai.
Nói về thuật luyện con rối, tu la tộc sao so được với ma tộc.
Mà có vẻ chuyến đi này không thuận lợi như hắn nghĩ, La Hầu sau lần nguyên thần xuất khiếu đến hồng hoang bị thiên đạo kiếp lôi đánh trọng thương, lui vào sâu trong ma hạt bế quan, đến tận bây giờ vẫn chưa có dấu hiệu sắp trở ra.
"Từ khi theo lão đại, lần đầu ta thấy y b·ị t·hương nặng đến thế. Cho nên ngươi đó...." - Đế Á cúi đầu xuống gặm lấy cổ áo Thái Nhất, nhấc cả người hắn ném lên lưng mình. "... Thỉnh thoảng nhớ tới thăm bọn ta."
Mối quan hệ sư đồ giữa họ đơn thuần là có qua, có lại. Mượn Thí Thần Thương đổi lấy một phần yêu tộc khí vận. Vốn dĩ La Hầu không cần thiết phải mạo hiểm đi hồng hoang nhưng cuối cùng vẫn đến giúp hắn.
Vạn vật hữu linh, duy chỉ có thiên đạo là vô tình.
À mà nói đến khí vận, bản nguyên Thái Nhất trả hết cho Đế Tuấn dẫn tới số trời thay đổi, khí vận yêu tộc không còn lưu chỗ hắn, không biết mai mốt lấy cái gì mà chia cho La Hầu.
Đế Á : "Ngươi tìm lão đại có chuyện quan trọng gì?"
Thái Nhất không giấu giếm, mang việc bản thân muốn tìm hiểu về luyện con rối nói ra. Cái muốn luyện cũng không phải khôi lỗi bình thường mà nhất định phải hoàn mỹ tương tự Huyết Thần tử của Atula tộc, nói cười sinh động.
Đế Á bật cười. "Chỉ là dùng máu luyện thì chưa tính hoàn mỹ được, lão đại dùng nguyên thần tu sĩ để luyện khôi lỗi."
Đông Hoàng Thái Nhất : "Như thế nào?" - Hắn nghe xong có chút hoang mang, dùng nguyên thần luyện con rối.
"Coi nào?!! Để ta nhớ lại đã..." - Đế Á nói tiếp. Kì thực cách này tốn nhiều công sức mà tỉ lệ thành công lại thấp đến đáng thương.
Đầu tiên lấy máu của người luyện ủ với quỷ tằm trong một thời gian dài để sẽ phát triển thành ma cổ trùng. Xong lại mang thứ này thả vào trong cơ thể sống, qua 49 ngày nó sẽ ăn sạch nguyên thần vật chủ chỉ chừa lại nhục thân rỗng.
Ma cổ sau đó kết kén tiến hành quá trình đồng hóa, một khi thành công thì tương tự bệnh dịch, rất dễ l·ây n·hiễm qua vật chủ khác.
"Dùng cơ thể sống nuôi." - Hắn kinh ngạc thốt lên, không hổ danh ma tổ. Cách luyện khôi lỗi quá tà môn, bị hạ loại ma cổ này sẽ bị ăn rỗng từ bên trong, đến khi c·hết cũng không biết tại sao lại c·hết.
Ngẫm lại khi đụng độ nhau lần đầu ở Phượng cốc, La Hầu từng bảo sẽ luyện hắn thành con rối, hình như không phải hù cho vui.
Thái Nhất. "Thôi kiếm chuyện khác nói đi. .. Sư thúc biết cảnh giới của sư phụ không?"
Đế Á lắc đầu. "Ta không biết cái gì là cảnh giới nhưng lão đại đột phá không dưới 20 lần, thành công được một lần duy nhất, còn không phải tự lực đột phá mà do người ta giúp. Theo thang đo của các ngươi hẳn là nửa bước thánh nhân. "
"Á thánh ?!" - Còn tưởng La Hầu đã chứng đạo hỗn nguyên, hóa ra chỉ mới á thánh thôi. Thật đáng thương, ngoài nam chính ra thì chả ai tu hành dễ dàng. "Mà sư thúc này, người nói có người trợ cho sư phụ đột phá à? Đó là cao nhân phương nào vậy?"
Đế Á : "Ta làm sao biết, có điều người này dường như có quen biết với ngươi, chính y bảo lão đại cho ngươi mượn Thí Thần Thương."
"Quen biết với ta?" - Hắn nghĩ mãi vẫn không ra ai quen biết với mình có thể chu du ngoài tinh không.
Chắc không phải nam chính đâu nhỉ? Không thể nào trùng hợp vậy được. Với lại khoảng thời gian La Hầu gặp người này trước khi hắn tới ma giới, nam chính cùng Thái Nhất vẫn còn khúc mắc ở giai đoạn này. Thế quái nào lại kêu ma tổ chiếu cố mình được.
"Tiểu tử, ngươi định bao giờ trở về hồng hoang, hay ở lại chơi với sư thúc ít hôm đi. " - Đế Á thở dài nói rằng ở đây một mình rất là buồn chán.
Thái Nhất phải trở về sớm để lo một số chuyện, xong xuôi còn phải ghé qua thái âm tinh thăm mấy đứa nhỏ.
Đế Á nghe đến hài tử thì tỏ ra thích thú, số là nó chia sẻ bản thân từ khi có linh trí tới nay chưa giờ thấy trẻ con. Chỉ có nghe đám dị thú kia kể lại thôi.
Còn về việc tại sao không thấy trẻ con thì xung quanh ma giới và hết cả thiên ngoại tinh như đã nói ban đầu không có ánh sáng nào soi tới, những vùng đất sinh linh đa phần âm khí dựng dục, cả đám chỉ có một giới tính thôi.
Đông Hoàng Thái Nhất e ngại nhìn nó. "Sư thúc, ngươi đừng nói với ta toàn bộ đều là...."
"Giống cái! Toàn bộ đều là cái." - Nó quẩy đuôi nhìn hắn.
Thái Nhất : "Không thể nào, lúc trước ta nghe sư phụ đòi thiến ngươi, ngươi sao có thể là giống cái."
Đế Á : "Bởi vì không có dương khí nên hóa hình gian nan, hắn cũng dặn ngoài hắn ra không được cho người ngoài biết ta là giống cái. Cơ mà giống đực với giống cái có gì khác đâu."
Thái Nhất nằm mơ cũng không nghĩ tới vụ này. La Hầu cũng thật biết chơi. "Sư thúc... À không sư di, lúc chỉ có sư phụ và ngươi, y đối xử với ngươi thế nào?"
"Hình như giống cái thì được đối xử tốt hơn hay sao ấy." - Đế Á hồi tưởng lại. Ban đầu La Hầu ân cần tới lui, thi thoảng còn giúp nó chảy lông đuôi và tắm nhưng mà khi nó hóa hình mãi không thành, thái độ ma tổ trở nên xấc xược như bây giờ.
Hắn nghe xong ôm bụng cười ngặt nghẽo, La Hầu bắt đám dị thú về có lẽ là lập hậu cung đáng tiếc chúng không hóa hình được. Nên đâm ra chán nản ấy mà.
Đông Hoàng Thái Nhất. "Sư di à! Ngươi nói ở đây không có dương khí, dị thú khó hóa hình. Hay là đến hồng hoang du ngoạn với ta. Đằng nào sư phụ cũng đang bế quan."
"Chờ từ nãy giờ câu này. Ngươi ngồi cho vững nhé. Chúng ta đi liền đi." - Đế Á dùng móng vuốt xé nát hư không, nó há miệng phóng ra cỗ năng lượng hắc ám tạo thành cây cầu, nhanh chóng mang hắn biến mất.
Sâu trong ma giới tâm hạt. La Hầu đang dưỡng thương đột ngột mở hai mắt ra. "Tên bạch nhãn lang!! Cả đào của ta ngươi cũng dám c·ướp a."
Bọn họ sau khi đến hồng hoang liền phát hiện một vấn đề lớn. Ma khí trên người Thái Nhất vượt quá kiểm soát. Đám âm linh ở địa phủ hắn còn chưa có luyện hóa xong. Xâm nhập tam giới lúc này thiên đạo sẽ giáng kiếp lôi hỏi tội.
Đế Á gợi ý hắn nên đi đoạt xác. Dương khí từ cơ thể sống có độ che phủ ma khí rất cao. Hắn đắn đo một lúc liền xuất hiện ở chỗ nhân tộc.
Đế Á nhìn một đám nhân tộc không có linh khí mà ngao ngán, hồng hoang vạn tộc không thiếu chủng tộc hùng mạnh nhưng nhất định phải chọn cái tộc yếu nhớt này để đoạt xác.
Thái Nhất : "Vì nhân tộc ngoại hình dễ coi nhất, dựa vào tu vi của hai chúng ta, có ai đánh lại nữa đâu mà chọn mạnh. Phần sư di tính sao đây? Người định mang cái hình dạng này xuống đó à?"
"Tạm thời như thế này đi!! Meo." - Nó hóa thành một con mèo trắng nhảy lên vai hắn.